Dịch: Hungprods
Nguồn: bachngocsach
“Không biết Trưởng lão muốn tìm đọc loại điển tịch nào? Trưởng lão chỉ cần nói ra, đệ tử sẽ tận lực tìm kiếm. Tu vi đồ tôn mặc dù không đáng nhắc tới, nhưng cũng làm người hầu ở Tàng Kinh Các đã hơn trăm năm. Đại bộ phận điển tịch trong này, đệ tử đều rất quen thuộc.” Mặt mũi tên tu sĩ thủ vệ tràn đầy vẻ nịnh nọt. Nếu hắn có thể làm cho vị Trưởng lão tổ sư này có hảo cảm thì chắc chắn sẽ đạt được vô số chỗ tốt.
“À, Lâm mỗ muốn tìm đọc những điển tịch nói về bảo vật bổ sung pháp lực cho tu sĩ trong thời gian ngắn. Trong Tàng Kinh Các có loại điển tịch này chứ?” Lâm Hiên nhàn nhạt mở miệng.
“Linh vật bổ sung pháp lực? ... Đương nhiên là có, nếu đồ tôn nhớ không nhầm thì những điển tịch này đặt ở tầng thứ ba. Để đệ tử đưa sư tổ đi.”
“Hừ. Không cần dài dòng, mau dẫn đường.” Lâm Hiên khoát tay nói.
Đối phương đương nhiên không có chút dị nghị nào, lập tức cung kính dẫn hắn đến tầng thứ ba của Tàng Kinh Các.
Từ ngoài nhìn vào, Tàng Kinh Các trông rất to lớn, song khi vào bên trong mới cảm nhận hết được sự khổng lồ của nó. Đại sảnh chính có hình bầu dục, dài chừng ngàn trượng. Từng dãy giá gỗ sắp xếp ngang dọc, trông hết sức hoành tráng.
Trên giá gỗ đặt la liệt những ngọc giản đủ mọi kích thước, còn có những quyển sách bụi bặm, vừa nhìn đã biết chúng có niên đại rất lâu năm. Chắc hẳn những quyển sách này đã được xử lý qua bằng những bí thuật đặc thù nên mới có thể bảo tồn đến tận hôm nay.
“Sư tổ, chính là nơi này. Chỉ có điều cụ thể là điển tịch nào thì đồ tôn cũng không nhớ rõ nữa.”
Tu sĩ thủ vệ kia có chút ảo não mở miệng, trong giọng nói mơ hồ còn có chút sợ hãi.
Tuy nhiên Lâm Hiên cũng không có ý trách phạt gã, cái này cũng xem như đại ân rồi.
“Ngươi đi xuống trước đi.”
Tu sĩ thủ vệ thi lễ một cái rồi mới cung kính rời đi.
Lâm Hiên nhìn qua giá gỗ trước mặt, ngọc giản và sách cổ để chung một chỗ. Đếm qua cũng phải có hơn mười vạn, nếu là phàm nhân thì cả đời cũng chưa chắc đã có thể xem hết số điển tịch này. Tuy nhiên đối với tu tiên giả mà nói thì lại không có gì khó khăn cả. Lâm Hiên nhắm hai mắt lại, thả thần thức vô cùng cường đại ra, trong khoảnh khắc đã bao phủ toàn bộ giá gỗ ở tầng thứ ba này.
Một thoáng sau, Lâm Hiên mở mắt ra. Sau đó tay phải nhấc lên, một ngọc giản màu xám tro bay tới. Lâm Hiên giơ tay nắm chặt lấy, cúi đầu xuống dùng thần thức tra xét kỹ lưỡng.
Thật lâu sau, Lâm Hiên mới ngẩng đầu lên.
“Quả nhiên là vậy. Thì ra Thái Hư Linh Nhũ và Vạn Niên Linh Nhũ chỉ là một vật, chẳng qua phẩm chất của Thái Hư Linh Nhũ tốt hơn rất nhiều mà thôi.”
Mặc dù lúc trước Lâm Hiên cũng đoán được vài phần, nhưng hiện giờ khi hắn đọc xong điển tịch này mới có thể khẳng định chắc chắn. Trong nội tâm Lâm Hiên cực kỳ vui vẻ.
Lâm Hiên lật tay lấy ra một bình ngọc trắng noãn, nắp bình vừa mở ra thì một hương thơm khiến người ta sảng khoái đã tỏa khắp xung quanh. Dựa vào màu sắc và mùi thơm ghi chép trên điển tịch thì Linh Nhũ này đích xác là Thái Hư Linh Nhũ rồi.
Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến khi có được lại chẳng tốn chút công phu, công nhận công dụng của Lam Sắc Tinh Hải quá thần kỳ.
Lâm Hiên đã thu được kết quả nên cũng không cần ở lại Tàng Kinh Các nữa. Vì vậy hắn lại lần nữa trở về động phủ của mình.
Vạn Niên Linh Nhũ đã được chiết xuất thành công. Tiếp theo mình vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm.
Việc quan trọng nhất lúc này chính là gia tăng uy lực của Cửu Cung Tu Du Kiếm.
Thu hoạch từ chuyến đi Ma giới lần này cực kỳ phong phú, Lâm Hiên không chỉ tấn cấp Phân Thần kỳ mà còn xác định được phương pháp luyện hóa dung hợp bổn mạng pháp bảo.
Cửu Cung Tu Du kiếm được tạo thành bởi ngũ hành thuộc tính : Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ và ba loại thuộc tính dị biến : Phong, Băng, Lôi cộng với Huyễn thuộc tính, tổng cộng Cửu Cung, vô địch thiên hạ.
Hỏa Kiếm đã được luyện chế thành công. Lâm Hiên vẫn không ngừng tìm kiếm các loại tài liệu thuộc tính khác.
Tuy nhiên dựa theo cách luyện chế bản giản lược Cửu Cung Tu Du Kiếm, cũng không nhất thiết phải tìm đủ tất cả các tài liệu. Chỉ cần dung hợp những tài liệu đặc trưng của từng loại thuộc tính vào Hỏa Kiếm là được. Lâm Hiêm nhờ cơ duyên xảo hợp cũng đã thu thập đầy đủ tài liệu Thủy thuộc tính.
Sau khi trở về từ Tàng Kinh Các, Lâm Hiên trực tiếp đi tới phòng luyện công. Không chỉ có như thế, hắn còn phát ra một đạo Truyền Âm phù thông báo cho hai sư huynh sư tỷ, nói mình muốn lập tức bế quan. Nếu như không có gì đặc biệt quan trọng thì không nên quấy rầy hắn.
Long thiếu niên và Ngân Đồng thiếu nữ khi nhận được tin này đều rất kinh ngạc, song bọn họ cũng không hỏi thêm điều gì.
Về phần đệ tử bình thường thì không quan trọng lắm, với thân phận của bọn hắn thì khẳng định không dám tùy tiện xông vào Minh Thiên Huyễn Cảnh.
Giờ phút này, Lâm Hiên đang khoanh chân ngồi trong phòng luyện công. Sau một canh giờ, bất kể là tinh thần hay là pháp lực đều được khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Bỗng nhiên hai mắt Lâm Hiên mở ra, tay áo phất một cái, mấy chục bình bình lọ lọ, còn có rất nhiều hộp gỗ đã xuất hiện trước mặt. Đại bộ phận đều được dán phù lục cấm chế, không cần phải nói, những thứ này chính là tài liệu Thủy thuộc tính.
Lâm Hiên thu thập chúng quả thật không dễ, cho nên hành động lần này phi thường quan trọng.
Đúng rồi. Còn một kiện bảo vật khác!
Lâm Hiên vươn tay ra vỗ vào túi trữ vật bên hông, vô số phi đao đen như mực, hình dạng như lá liễu bay vút ra.
Hắc Thủy Tu La đao!
Chúng chính là bảo vật thu được từ Thiên Lam song ma, uy lực không hề tầm thường. Hơn nữa chúng lại là bảo vật Thủy thuộc tính nên cũng có thể coi như tài liệu để luyện chế Cửu Cung Tu Du Thủy kiếm.
Nhất cử lưỡng tiện, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Tiếp theo Lâm Hiên lấy ra một cái đỉnh từ trong túi Tu Du.
Hình dạng đỉnh này rất kỳ lạ, mang phong cách cổ xưa, mặt ngoài rõ ràng có khắc hai hình đồ án ác quỷ hết sức sống động. Đỉnh này là di bảo của Tuyết Hoa Thánh Tổ, gọi là Lệ Quỷ Đỉnh. Nghe tên có cảm giác hung ác, nhưng công dụng của nó lại có chút bất phàm.
Lâm Hiên nâng tay phải lên đánh ra một đạo pháp quyết, Hắc Thủy Tu La đao tức thì bị một chùm ánh sáng màu lam bao trọn. Chúng chậm rãi bay lên không trung, nắp Lệ Quỷ Đỉnh mở ra, Hắc Thủy Tu La Đao thu nhỏ lại rồi tiến vào bên trong.
Lâm Hiên hết sức bình tĩnh, hai tay bay múa như hồ điệp xuyên hoa. Lần lượt từng đạo pháp quyết hiện ra trong không trung rồi sáp nhập vào đỉnh kia. Lâm Hiên hé miệng phun ra một đoàn Anh hỏa nhỏ như quả trứng gà.
“Phốc phốc”, ngọn lửa nhỏ kia rơi chuẩn xác lên phía trên, sau đó nhanh chóng lan ra bao trọn đỉnh này vào trong. Ngọn lửa hừng hực cháy bùng lên.
Hai mắt Lâm Hiên nheo nheo lại, chăm chú quan sát một lát, sau đó khóe miệng hắn mỉm cười, hẳn là mọi việc đã thành công. Thời gian kế tiếp, Lâm Hiên cẩn thận từng li từng tí thao túng Anh Hỏa luyện hóa Tu La Đao bên trong đỉnh lô.
Thời gian ba ngày thoáng cái đã trôi qua. Lúc này, Lệ Quỷ Đỉnh bỗng nhiên chuyển động, nắp đỉnh bay ra, chỉ thấy Hắc Thủy Tu La đao đã bị luyện hóa thành một dòng chất lỏng.
Sắc mặt Lâm Hiên không đổi khoát tay một cái, năm ngón tay hợp lại thành trảo vươn ra phía trước, ngay lập tức, một hộp ngọc bay lên. Nắp hộp mở ra, chỉ thấy Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, chút bột phấn trong hộp ngọc chậm rãi bay lên rồi được đổ vào miệng đỉnh.