Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2518: Lục Vĩ Linh Hồ



Đả tự: Tudu – Truyện FULL

Rất nhanh đã đến phụ cận Hàm Hương cốc, phía trước, tiếng bạo liệt truyền đến, những cơn cuồng phong mang theo Yêu khí cùng Sát khí tràn ngập phương viên hơn mười dặm. Hiện giờ đang là giữa trưa, nhưng bầu trời ảm đạm giống như chạng vạng tối vậy.

Trong nội tâm Lâm Hiên hiện lên vẻ vui mừng, đấu pháp còn chưa kết thúc thì chắc hẳn nha đâu kia vẫn bình an vô sự.

Bất quá hắn cũng không trì hoãn chút nào, thúc dục độn quang càng thêm nhanh chóng, đồng thời đem thần thức thả ra. Yêu khí mãnh liệt kia đối với thần thức của hắn cũng không có chút hiệu quả ngăn cản nào, hết thảy mọi diễn biến phía trước đều bị hắn thu hết vào đầu.

Chỉ thấy những cột sáng đủ mọi màu sắc phóng thẳng lên trời, thanh âm gào thét vang vọng khắp nơi. Song phương giao đấu quả thực vô cùng thảm liệt, có thể nói, đã gần đến thời khắc quyết định.

Khiến cho người ta chú ý chính là Hương Nhi công chúa, Lúc này nha đầu đã hiện nguyên hình. Là một con Hồ Ly ba đuôi, không đúng, Lâm Hiên khẽ đếm những cái đuôi đang tung bay kia, là sáu cái chứ không phải ba. Ngàn năm không gặp, nha đầu Hương Nhi không chỉ trưởng thành về tính cách mà số lượng đuôi cũng tăng lên gấp đôi.

Phải biết rằng, Tuyết Hồ bất đồng với đa phần Yêu tộc khác, thực lực bọn họ phần lớn được quyết định bởi số lượng đuôi. Cho nên thường gọi Tam Vĩ Yêu Hồ, Lục Vĩ Linh Hồ hay Cửu Vĩ Thiên Hồ là thế.

Linh giới bách tộc, nhưng thực lực của Nhân tộc cùng Yêu tộc là cường đại nhất. Chia ra hai thế lực, Yêu tộc có tam đại Yêu Vương sánh ngang với ba vị Tán Tiên của Nhân tộc. Mà Thanh Khâu quốc chủ, một trong ba Yêu Vương chính là Cửu Vĩ thiên hồ trong truyền thuyết.

Thực lực Hương Nhi còn xa xa không bằng, nhưng thần thông của lục vĩ Linh Hồ cũng cũng không thể coi thường, ít nhất thì những tồn tại cùng giai đều không phải đối thủ của nàng.

Nếu để một gã Yêu tu Phân Thần kỳ thế chỗ của Hương Nhi, chỉ sợ đã bị đánh cho thất tinh bát lạc rồi. Phải biết rằng, giờ khắc này Hương Nhi đang phải đồng thời đối phó với Băng Hùng vương cùng tên gian xảo Hàn Thử kia.

Tạm thời không đề cập tới Băng Hùng vương, Hàn Thử vương chính là cường giả Phân Thần hậu kỳ hàng thật giá thật. Đừng nói hai đánh một, coi chiến đấu một một thì theo lý thuyết Hương Nhi đã sớm không địch lại. Cũng may, tuy nàng gặp nhiều bất lợi nhưng giao đấu trên địa bàn của mình nên có thể dựa vào một vài ưu thế nhất định.

Ví dụ như trận pháp.

Phải biết rằng, Hàm Hương cốc chính là cấm địa trọng yếu nhất của Tuyết Hồ tộc, dù sao đây cũng là nơi Viện Kha công chúa an nghỉ. Ân, nói an nghỉ không phải vẫn lạc mà là ngủ say, Viện Kha hiện giờ đang bị Hỗn Độn Thái Âm chi khí băng phong, tình trạng này cũng giống như người ta ngủ một giấc dài vậy.

Cha mẹ Hương Nhi mất sớm, trưởng tỷ như mẫu, có thể nói tỷ tỷ Viện Kha một mình nuôi nàng khôn lớn. Tình cảm giữa hai tỷ muội vô cùng sâu sắc, việc sống nương tựa vào nhau chính là minh chứng tốt nhất. Từ khi tỷ tỷ gặp chuyện không may, Hương Nhi vô cùng thương tâm. Nàng không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể giúp tỷ tỷ thoát khốn mà ra để lại nhìn thấy ánh mặt trời.

Đương nhiên, dù luôn hy vọng nhưng nàng cũng hiểu, muốn giúp được tỷ tỷ thoát khốn thật vô cùng gian nan. Bất quá, chỉ cần không buông bỏ, chắc chắn có ngày nàng sẽ thành công.

Mà muốn tỷ tỷ có thể thoát ra, điều kiện tiên quyết là phải bảo vệ được mạng sống của nàng. Dù sao Viện Kha cũng đang bị băng phong, mặc kệ trước kia thần thông như thế nào, nhưng hiện tại không hề có chút khả năng tự bảo vệ nào, Hương Nhi làm sao dám chủ quan chứ?

Hàm Hương cốc, cái tên này nghe cũng không tệ, nhưng kỳ thật lại ẩn tàng trùng điệp sát cơ, tại đây bố trí vô số cấm chế. Giờ khắc này, Hương Nhi có thể cùng hai gã cường địch giằng co lâu như vậy chính là vì dựa vào uy lực của những pháp trận nơi này.

Nhưng thực lực của hai bên chênh lệch khá xa.

Hương Nhi muốn chống đỡ quả nhiên không hề dễ dàng.

Cũng may Băng Hùng vương thương hoa tiếc ngọc, mà Hàn Thử vương cũng muốn đem tiểu Hồ Ly bắt sống. Lưỡng Yêu tuy không sợ ném chuột vỡ bình nhưng chắc chắn không muốn xuất toàn lực. thế nên Hương Nhi mới có thể chống đỡ thời gian dài như vậy.

Nhưng sự ương ngạnh của nàng khiến cho Hàn Thử vương có chút kinh dị. Dựa vào tin tức tình báo thu thập được, hắn đã biết vị tiểu công chúa Tuyết Hồ tộc này có nhiều điểm bất phàm nhưng nằm mơ cũng không nghĩ lại đến tình trạng như thế này.

Nghe nói tuổi của nàng mới chỉ hơn một ngàn.

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Hàn Thử vương sinh ra ghen ghét, đố kị, có chút run sợ, lại thêm...cảm thấy chút may mắn nữa. Chính mình quyết định nhanh chóng, ra tay động thủ kịp thời, nếu để yên như vậy vài ngàn năm nữa, cho dù nha đầu kia không tiến giai Độ Kiếp kỳ thì thực lực cũng vượt xa mình rồi, làm sao địch nổi nữa? Khi đó nàng ta muốn làm chủ toàn bộ Hàn Phách băng nguyên thì chính mình đường đường là Hàn Thử vương cũng phải phủ phục dưới chân mà thôi.

Hắn tuyệt đối không muốn chứng kiến cục diện như vậy, cho nên mới phải phòng ngừa chu đáo, tiên hạ thủ vi cường, bóp nát nguy cơ ngay từ khi còn trong trứng nước.

Nghĩ đến việc mình có khả năng diệt sát một vị Độ Kiếp kỳ trong tương lai, nội tâm Hàn Thử vương nổi lên một chút khoái ý. Cho dù tư chất của ngươi nghịch thiên thì con đường tu tiên cũng phải dừng lại tại đây.

Bất quá, chiến đấu đã kéo dài quá lâu, làm cho hắn có chút thiếu kiên nhẫn rồi.

"Hương Nhi công chúa, nếu ngươi thức thời thì hãy bó tay chịu trói, tiếp tục giao thủ còn ý nghĩa sao? Nếu ngươi cho rằng có thể chuyển bại thành thắng thì quá ngây thơ rồi, Tuyết Hồ tộc vốn căn cơ nông cạn, chiến đấu một một còn chưa phải đối thủ của ta. Huống chi lần này bổn vương cùng Hùng hiền đệ liên thủ lại còn có Băng đại nhân trợ lực nữa. Trong lòng ngươi chắc hẳn đã hiểu rõ, còn gắng gượng chống đỡ làm gì?"

"Đúng vậy, Hương Nhi công chúa, ngươi đừng ngoan cố chống cự nữa, chỉ cần nguyện ý gả cho ta, bổn vương nhất định đối xử tử tế với Tuyết Hồ tộc, ngươi thấy thế nào? Phải biết rằng, bổn vương tuy năm thê bảy thiếp nhưng vị trí song tu đạo lữ vẫn còn để lại chờ ngươi đấy.

Băng Hùng vương nuốt một ngụm nước bọt, trên mặt tràn đầy vẻ chờ mong. Hắn không phải là quá háo sắc, nhưng đã sớm chết mê chết mệt đối với Hương Nhi rồi. Giờ khắc này sắp đạt được nguyện vọng, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Có lẽ hắn phải thất vọng rồi.

Dựa vào mấy câu nói ngu ngốc như vậy sao có thể khiến Hương Nhi khuất phục, thậm chí nàng chẳng có hứng thú trả lời. Sáu cái đuôi xinh đẹp quật xuống, lập tức trên bầu trời xuất hiện vô số băng đao xen lẫn cuồng phong, hướng lưỡng Yêu bắn tới.

"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, xem ra không cho ngươi nếm chút lợi hại thì tiểu nha đầu ngươi không hiểu được cái gì gọi là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu."

Băng Hùng vương còn đang thương hoa tiếc ngọc thì Hàn Thử vương đã tỏ ra mất hết kiên nhẫn. Cấm chế xung quanh nơi này đa phần đã bị hắn bài trừ, số còn lại không thể tạo thành uy hiếp cho hắn nữa. Đã không có pháp trận tương trợ thì nàng ta dựa vào cái gì để chống lại mình đây?

Khóe miệng của hắn lộ ra vẻ chê cười.

Hét lên một tiếng, sau lưng hắn bỗng huyễn hóa ra một con chuột lớn như hòn tiểu sơn. Khỏi cần nói, Hàn Thử vương này cũng tu luyện bí thuật Pháp Tướng, hơn nữa, uy lực cũng không hề tầm thường. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hư ảnh con chuột to lớn kia ngẩng đầu lên, bộ dáng vô cùng uy mãnh, động tác so với Hàn Thử vương giống nhau như đúc. Quai hàm phồng lên, hướng phía trước phun ra.

Chỉ một thoáng, cuồng phong gào thét.

Uy lực của Yêu phong kia cực kỳ khủng bố, thoáng một cái đã đem vô số băng đao do Hương Nhi thả ra đánh cho thất tinh bát lạc.