Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2528: Thính Phong các



Sau một nén nhang công phu, Lâm Hiên thong thả bước ra khỏi phường thị, trên mặt lộ vẻ hài lòng, không còn nghi hoặc như trước nữa.

Tên tiểu nhị kia tu vi mặc dù không đáng nhắc tới, nhưng dù sao cũng đã làm việc ở nơi này mấy chục năm, đối với Cửu Thiên phường thị đúng là vô cùng quen thuộc. Cho nên không mất chút công sức nào, đã nhẹ nhàng giải đáp những vấn đề trong lòng Lâm Hiên.

Lai lịch của phường thị này đúng là không hề tầm thường chút, nó không chỉ lớn nhất trên Phiêu Miểu Tiên đảo, mà thậm chí còn có thể coi là phường thị trọng yếu nhất của Tu Tiên giới Vô Biên hải. Quy mô vô cùng khủng bố, bên trong có vô số kì trân dị bảo, mà số lượng cửa hàng cũng không thế tính hết.

Cụ thể có bao nhiêu cửa tiệm thì ngoại trừ kẻ phụ trách quản lý Phiêu Miểu Tiên cung, ngay đến những tu sĩ quanh năm làm việc tại đây cũng không rõ ràng lắm.

Lời này nghe có vẻ khoa trương nhưng tuyệt đối là sự thật, bởi vì phường thị này thật sự quá lớn, cho nên việc quản lý sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Thế tục như thế nào thì Tu Tiên Giới cũng vậy, cho nên hầu như mỗi ngày đều có cửa hàng đóng cửa hoặc bị bán đi, đồng dạng, cũng có cửa tiệm mới được khai trương. Bởi vì có quá nhiều cửa hàng, nếu không sắp xếp theo từng loại vật phẩm thì những Tu Tiên giả mới tới khó tránh việc không tìm được thứ mà mình muốn mua.

Phiêu Miểu Tiên cũng đương nhiên không muốn chuyện này xảy ra, vì vậy mà bố cục của toàn bộ phường thị đều được quy hoạch rất tỉ mỉ. Những cửa hàng bán cùng một loại vật phẩm sẽ được đặt ở một khu vực riêng, khiến cho việc tìm kiếm của các tu sĩ trở nên dễ dàng hơn.

Toàn bộ phường thị được phân làm chín khu vực.

Giờ phút này, trên tay Lâm Hiên đang cầm một ngọc giản trắng noãn, vừa đi vừa đem thần thức chìm vào.

Trong ngọc giản là địa đồ của phường thị, vật này được tên tiểu nhị của Linh Dược điếm giao cho Lâm Hiên. Điều này thật sự khiến hắn chết lặng một hồi, phường thị mà lớn đến mức phải dùng đến địa đồ. Hắn đã đi qua nhiều nơi, kiến thức vô cùng phong phú, nhưng đây là lần đầu tiên chứng kiến loại chuyện này.

Những điều này cũng cho thấy, Cửu Tiên phường đúng là có chỗ bất phàm. Đồng thời, nhận thức của Lâm Hiên đối với Phiêu Miểu Tiên cung cũng hoàn toàn thay đổi. Tục ngữ có câu: 'từ một điểm có thể nhìn ra toàn cảnh', có thể khống chế được phường thì quy mô như thế, rõ ràng hơn xa môn phái của hắn. Phiêu Miểu Tiên cung không hổ danh là đệ nhất thế lực của giới diện này.

Từ đó có thể thấy được, mục tiêu quan trọng nhất của mình là bảo vật trấn cung thì sẽ gian nan như thế nào. Thế nhưng, đã hứa hẹn với Hương Nhi công chúa, cho nên Lâm Hiên sẽ không có chuyện thấy khó mà lui. Cho dù gian nan hơn nữa, hắn cũng muốn thử một lần, mặc dù cái nhìn của hắn về Phiêu Miểu Tiên cũng đã hoàn thay đổi. Nhưng Lâm Hiên cũng không phải tu sĩ bình thường, cho dù trộm bảo không thành thì vẫn nắm chắc vài phần có thể toàn thân trở ra.

Hiện tại, sau khi đem thần thức chìm vào ngọc giản, rất nhanh đã nhìn thấy thứ cần tìm, thanh mang toàn thân Lâm Hiên nổi lên, hướng bên trái bay vút đi.

Do phường thị quá rộng lớn cho nên nơi này không thiết lập cấm chế cấm không, bởi vì nếu dùng thú xa hay đi bộ thì thật sự quá chậm chạp. Tuy vậy, trong phường thị vẫn có những hạn chế nhất định, ở đây bố trí một trận pháp, có tác dụng làm giảm tốc độ phi hành của tu sĩ xuống rất nhiều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đồng thời còn có quy định, nghiêm cấm đấu pháp trong phường thị, nếu làm trái sẽ bị tu sĩ chấp pháp áp giải tới Phiêu Miểu Tiên cung, kết cục hẳn là rất bi thảm. Phiêu Miểu Tiên cung với tư cách là đệ nhất thế lực của giới diện này cho nên cung cách làm việc vô cùng bá đạo. Tính tình của bọn tu sĩ chấp pháp cực kỳ nóng nảy, dám gây rối ở nơi này, cho dù ngươi là tu si Phân Thần kỳ thì kết quả cũng chẳng tốt lành gì.

Tất cả những điều cần lưu ý đều được đề cập đến trong ngọc giản chứa địa đồ. Vật này đúng là hữu ích, năm khối trung phẩm linh thạch cho tên tiểu nhị kia quả thực không hề lãng phí chút nào.

Ý niệm trong đầu vừa xoay chuyển, Lâm Hiên đã đi đến phường thị phía tây. Khu vực này có khoảng hơn một ngàn cửa hàng lớn nhỏ, vật phẩm duy nhất được bán ở đây chính là Khôi Lỗi.

Đúng vậy, là cơ quan Khôi Lỗi.

Thuật luyện chế Khôi Lỗi trong tu tiên bách nghệ tương đối hiếm hoi, đồng thời, đã luyện chế tốt Khôi Lỗi rồi cũng không thể trực tiếp đem ra sử dụng. Nói cho cùng, đây cũng là một loại pháp khí đặc thù, muốn sử dụng phải tiêu hao một lượng lớn Linh Thạch. Hơn nữa, Khôi Lỗi càng cao cấp thì lượng Linh Thạch bỏ ra để khu động nó càng nhiều, đây cũng là một vấn đề nan giải.

Nghe nói, từng có Tu Tiên giả vì hiếu kỳ mà mua vào một lượng lớn Khôi Lỗi, nhưng lại dùng Linh Thạch phẩm chất thấp hơn yêu cầu để khu động chúng. Sau khi đưa đến cho đại sư luyện chế Khôi Lỗi xem xét thì nhận được kết luận là tất cả đều đã biến thành sắt vụn. Cho dù Tu Tiên giả có thân gia phong phú, nhưng lại không dễ dàng tìm được những Khôi Lôi phẩm chất cao. Phẩm chất thấp thì không có nhiều tác dụng, phẩm chất cao thì khó cầu, chính vì vậy mà tại các giới diện khác, thuật khôi lỗi này chẳng có mấy người hoan nghênh. Cho dù ở những phường thị lớn hơn, cũng khó mà tìm được cửa hàng chuyên môn bán loại vật phẩm này, bình thường chỉ thấy xuất hiện vài cỗ ở những tiệm tạp hóa hoặc cửa hàng chuyên bán Linh Khí Pháp Bảo.

Nhưng Băng Hải giới lại hoàn toàn khác, Phiêu Miểu Tiên cung vốn nổi danh nhờ tổ hợp Khôi Lỗi, mà quy mô của Cửu Tiên phường thị lại không thể coi thường. Cho nên, tồn tại những cửa hàng chuyên môn bán ra Khôi Lỗi cũng không có gì là lạ. Tuy nhiên, có đến hơn một ngàn cửa hàng như vậy lại khiến Lâm Hiên không nói nên lời.

Xem ra tu sĩ nơi này coi trọng cơ quan Khôi Lỗi còn trên cả tưởng tượng của mình.

Ở đây tuy nhiều cửa hàng, bên trong phường thị lại có cấm chế ngăn cản thần thức, nhưng với thần thức cường đại của Lâm Hiên thì vẫn có thể bao quát hơn nửa số cửa hàng này. Hắn đi quanh phường thị một vòng, tình hình của hơn ngàn cửa tiệm đều bị hắn thu vào trong tầm mắt.

Tuy Lâm Hiên chỉ dạo qua chứ không vào từng nơi, nhưng dựa vào kinh nghiệm của hắn thì những cửa hàng nào quy mô càng lớn, trang hoàng càng bắt mắt thì bảo vật trong đó cũng càng khiến người ta động tâm. Tuy không phải tất cả đều như thế nhưng cũng không sai biệt nhiều lắm.

Vì vậy, sau một hồi chăm chú quan sát, cuối cùng hắn cũng đưa ra quyết định, hướng về một cửa hàng ở bên trái mà bước tới.

Thính Phong các!

Theo danh tự của thì không có gì nổi bật, nhưng vị trí lại không bình thường chút nào, có thể nói, trong khu vực này vị trí của nó là bắt mắt nhất. Hơn nữa, quy mô cũng cực kỳ to lớn, bất quá, điều khiến Lâm Hiên cảm thấy hứng thú chính là trên tấm bảng lớn trước cửa có khắc hình ba đám mây xinh xắn, đây chính là biểu tượng của Phiêu Miểu Tiên cung. Nói một cách khác, cửa tiệm này chính là sản nghiệp của bọn họ, vì vậy, đối với Lâm Hiên chính là nhất cử lưỡng tiện, vừa có thể mua được Khôi Lỗi, vừa có thể tiếp cận để tìm hiểu tình hình của tông phái này.

Chuyện tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua?

Vì vậy, Lâm Hiến không chút do dự bước vào.