Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2697: Cấm Hồn Chi Thuật



Nhưng đúng lúc này, bên tai lại truyền đến một tiếng quát nhẹ:

“Đang!”

Lời còn chưa dứt, khóe mắt liếc sang, đã thấy một vật sáng óng ánh nhẹ nhàng lóe lên. Trong hư không đột nhiên hiện ra vô số điểm sáng chói mắt.

Như những tia chớp cắt ngang bầu trời. Sau một khắc, huyết vũ đầy trời, lão giả tóc bạc trắng đã bị chia thành tám mảnh.

Có thể có thực lực như vậy, trong khoảnh khắc ngăn được cơn sóng dữ, khỏi phải nói, chỉ có Lâm Hiên.

Không sai, là hắn xuất thủ.

Vốn là Lâm Hiên đã có tâm thôn tính Linh Quỷ tông, Hôm nay lại do chính lão giả áo bào đen chủ động dâng lên, Lâm Hiên đương nhiên vô cùng mừng rỡ. Cơ hội tốt như vậy, chẳng có lý do gì để buông tha.

Tuy trong nội tâm khinh thường kẻ này, nhưng bất kể thế nào, lựa chọn của lão giả áo bào đen vẫn có lợi cho mình. Vì vậy, đương nhiên hắn sẽ không giương mắt nhìn lão vẫn lạc.

"Đa tạ đại ơn cứu mạng của tiền bối."

Lão giả áo bào đen toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh, trong nội tâm càng sợ hãi không thôi. Đồng thời cũng thầm kêu may mắn vì mình đã lựa chọn chính xác. Cho nên, lập tức hướng về Lâm Hiên hành đại lễ.

Chứng kiến lão giả tóc bạc trắng chết thảm, lại trông thấy tu sĩ áo bào đen nịnh nọt Lâm Hiên. Những Tu Tiên giả Linh Quỷ tông khác rốt cục cũng đưa ra lựa chọn của riêng mình.

Liếc nhìn nhau một cái rồi nhao nhao quỳ xuống, hướng về Lâm Hiên hành lễ.

"Tiền bối thần thông vô địch, uy chấn Linh giới."

"Chúng ta toàn tâm quy phục, mời tiền bối làm chủ. Sau này Lâm tiền bối có gì phân phó, dù lao vào núi đao biển lửa cũng tuyệt đối chối từ."

Nhất thời, cả đám thề thốt, nịnh nọt một phen.

Kết quả như vậy, khiến Lâm Hiên cực kỳ hài lòng. Vốn cho rằng, chính mình phải đánh cho Linh Quỷ tông thất tinh bát lạc, khiến sĩ khí bọn hắn tiêu tan. Sau đó Long thiếu niên cùng hơn trăm đệ tử bổn môn tới thu thập tàn cuộc.

Nếu thuận lợi có thể áp đảo Linh Quỷ tông, cho dù đám người Long thiếu niên chỉ thu thập tàn cuộc, cũng thiệt hại không ít. Nào ngờ chưa đánh đã hàng, nhân số Vân Ẩn tông vì vậy mà không tổn hại chút nào. Cho nên Lâm Hiên cực kỳ cao hứng.

Một lúc lâu sau.

"Các ngươi muốn quy phục, muốn ta bỏ qua mọi lỗi lầm của các ngươi trước đây?"

"Đúng vậy, kính xin tiền bối rộng lượng, cho chúng ta một cơ hội."

Lão giả áo bào đen dè dặt nói.

"Lập công chuộc tội? Cũng có thể, nhưng Lâm mỗ làm sao biết được các ngươi thật tâm mà không phải là lật lọng?" Lâm Hiên vẫn nhàn nhạt nói.

Nhưng hắn càng tỏ ra hời hợt, những tu sĩ kia càng sốt ruột. Dù sao sự tình đã đến nước này, bọn hắn đã không còn đường lui. Phản kháng là không thể. Vừa rồi quỳ xuống xin hàng, sĩ khí đệ tử trong môn nhất định đã hoàn toàn tiêu tan. Lúc này lại đứng lên phản kháng, chẳng khác nào chủ động tìm chết.

Lúc này, thấy vẻ hoài nghi trên mặt Lâm Hiên, cả đám đều lo lắng lắng không yên.

"Tiền bối quá lo lắng, chúng ta đều là thành tâm quy phục, tuyệt đối không dám hai lòng."

"Đúng vậy, tiền bối thần thông vô địch, có cho chúng ta thêm một cái gan, cũng tuyệt không dám lừa gạt người."

Nhao nhao đủ loại thề thốt vang lên, Lâm Hiên vẫn dửng dưng như không. Mãi cho đến khi dần im ắng trở lại, hắn mới nói ra quan điểm của mình:

"Lời nói gió bay, các ngươi cho rằng vài câu thề thốt có thể khiến Lâm mỗ tin tưởng sao?"

"Vậy tiền bối muốn chúng ta phải làm thế nào?"

Tu sĩ áo bào đen ấp úng, những tu sĩ khác cũng một trận hoảng hốt.

"Rất đơn giản."

Khóe miệng Lâm Hiên nhếch lên, toát ra nụ cười lạnh. Vấn đề này, hiển nhiên trong lòng đã sớm có tính toán. Hắn phất tay lên, một khối mộc bài đen kịt bay vút ra: "Vật này chắc hẳn chư vị đạo hữu đều nhận ra. Chỉ cần giao ra một hồn phách, Lâm mỗ tự nhiên sẽ không nghi ngờ thành ý của các ngươi."