Lâm Hiên muốn giải quyết một lần là xong nên công kích không hề lưu lực khiến Băng Phách rơi vào tình cảnh nguy hiểm. Song nàng vẫn bình tĩnh đối diện với giáp công của hai người, hơn nữa còn chẳng thèm tế ra pháp bảo phòng ngự gì.
Chẳng nhẽ muốn dùng thân thể chọi cứng. Nếu là bản thể thì còn có thiên chuy bách luyện chân ma thể đỡ chứ một cỗ hóa thân độ kiếp sơ kỳ làm gì có thực lực đó.
Đang khi còn chưa nghĩ ra bỗng một tiếng gầm rống bất ngờ vang lên.
Trong lòng Lâm Hiên nghi hoặc, song công kích càng thêm uy mãnh. Cự kiếm chỉ cách Băng Phách vài trượng thì nàng bỗng há mồm phun ra một ngụm máu ẩn chứa ma khí tinh thuần. Chúng mở rộng ra bốn phía rồi bao lấy nàng vào trong, tạo thành viên cầu. Chưa dừng lại ở đó, nó xoay tròn cực nhanh làm hư không bỗng xuất hiện vòi rồng liền trời liền đất, thanh thế kinh người.
Lâm Hiên cùng Dương Đồng đều ngạc nhiên, chẳng nhẽ Băng Phách muốn dùng vòi rồng ngăn trở công kích của hai người sao?
Song tên đã lên dây thì nhất định phải bắn, pháp lực toàn thân Lâm Hiên điên cuồng truyền vào cự kiếm, thoáng cái đã bổ vào vòi rồng. Dương Đồng bên kia cũng quyết định tương tự, thúy ảnh đầy trời bao lấy vòi rồng. Chỉ là, tất cả công kích đều như trâu đất xuống biển.
"Không ổn!"
Ngay khi cự kiếm bổ vào lốc xoáy hắn liền không nhịn được mà kinh hồ. Cửu cung tu du kiếm là pháp bảo bổn mệnh của hắn mà ngay khi tiến vào lại bị chặt đứt liên hệ cùng tâm thần mình.
Từ khi bước chân vào tu tiên giới cho đến giờ, biện pháp chặt đứt liên hệ như thế mà hắn biết chỉ có một. Chẳng nhẽ… T.r.u.y.ệtruyenfull.vn
Sắc mặt thoáng cái trắng bệch. Lĩnh vực! Chỉ có lĩnh vực mới tạo được hiệu quả nghịch thiên như thế.
Nhưng đây rõ ràng chỉ là một cỗ hóa thân độ kiếp sơ kỳ sao có thể làm được điều đó.
Không gian đột nhiên chấn động, cách người hắn mười trượng bỗng xuất hiện vết nứt, từ trong đó bắn ra Cửu cung tu du kiếm mà hắn cực kỳ quen thuộc. Đúng là pháp bảo bổn mệnh của Lâm Hiên. Thủ đoạn như vậy quả thực chỉ có Lĩnh vực mới làm được.
Tình cảnh lúc này không cho hắn suy tính nhiều, vốn hắn đã dốc cạn toàn lực để đánh ra một kích này, mùi vì bị cắn ngược tất nhiên chẳng dễ chịu. Song còn chưa kết thúc. Ma khí ngăm đen hợp lại thành một con hắc phượng hoàng, khí thế kinh người lao đến chỗ hắn.
"Hắc ám Thiên Phượng!"
Đồng tử Lâm Hiên co lại, Phượng Hoàng chính là thần điểu điều khiển lửa. Nhưng phượng hoàng trong ma giới thì khác, chúng sử dụng băng lạnh, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền.
Tất nhiên đây không phải phượng hoàng chính thức mà chỉ là hư ảnh pháp tướng mà thôi nhưng uy lực không phải chuyện đùa.
Nếu là bình thường thì hắn còn ứng phó được nhưng bây giờ vừa phải chịu công kích của Cửu cung tu du kiếm lại còn bị Hắc phượng hoàng vây sát nên nhất thời luống cuống tay chân. Còn tình cảnh Dương Đồng càng thêm nguy nan. Bích ảnh đầy trời cũng quay ngược lại phía nàng, hơn nữa còn có kèm theo một con cự mãng ba đầu, tuy chưa bằng Hắc phượng nhưng để đối phó với Dương Đồng cũng đủ làm nàng khổ sở.
Băng Phách không hổ là Chân ma thủy tổ, chỉ một cỗ hóa thân mà lấy hai địch một, đã thế còn chiếm thượng phong. Thần thông như thế quả thực khó tưởng tượng.
Trên mặt Băng Phách thoáng hiện chút tự đắc. Song đúng lúc này từ trong bão công kích của nàng với Lâm Hiên bỗng xuất hiện một điểm đỏ tía. Lúc đầu còn không nhiều nhưng lại có khí tức cực nóng, hơn nữa tốc độ lan truyền còn vô cùng nhanh.
Cuồng Phong loạn vũ thoáng cái bị nuốt hết. Theo một tiếng hót thanh thúy, hỏa diễm tụ tập thành tiên cầm. Nó khá giống Phượng hoàng nhưng thân thể nhỏ dài hơn một chút, thần thái cao ngạo, ẩn ẩn một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ.