Bách Luyện Thành Tiên

Chương 501: Hạo Nhiên Chính Khí



Vọng Đình Lâu không trả lời đối phương. Một khi đã trở mặt không phải ngươi chết thì ta chết. Còn phải giải thích cái gì?
Oanh!
Tức thời thân thể hắn cuồn cuộn tuôn ra một vùng kim sắc ngạo khí khiến Cổ Ma trợn mắt. Có lầm hay không, Hạo Nhiên Chính Khí này sao lại nồng hậu đến như thế?
Tu tiên giả lưu phái khác đọc điển thư là để tu tập thần thông Ngũ Hành pháp thuật, mặc dù xem qua nhưng người chân chánh hiểu rõ thì có bao nhiêu?
Không giống những lưu phái tu tiên khác, công pháp Nho Môn chú trọng tu tâm, bồi dưỡng Hạo Nhiên Chính Khí.
Hạo Nhiên Chính Khí không phải do đả tọa tu luyện mà có. Đây là một dạng khí kình đặc biệt. Không hẳn chỉ là tu tiên giả mà tú tài thư sinh trong thế tục cũng có. Học giả càng uyên thâm thì phát ra càng nồng hậu.
Nho Môn! Ý nghĩa như danh, càng thông hiểu kinh sử thi tập, thượng cổ điển tịch thánh hiền thì phát ra Hạo Nhiên Chi Khí càng tinh thuần.
Tu thân, tề gia, bình thiên hạ. . .
Đây là tâm nguyện của người đọc sách nơi thế tục, đối với Nho Môn tu tiên giả chính là ba giai đoạn của Hạo Nhiên Chính Khí.
Hơn ngàn năm trước Vọng Đình Lâu đã tiếu ngạo Vân Châu. Từ khi Phong Lương bị giam thì hắn trở thành đệ nhất cao thủ lưỡng tộc Nhân Yêu.
Vọng Đình Lâu khi xưa từng là Trạng nguyên được chiêu thành là Phò mã, về sau bị người vu hãm, thân trong chốn lao ngục gặp được tiên duyên.
Chưa đầy hai mươi năm bước trên tiên lộ sau khi đỗ Trạng Nguyên. Hạo Nhiên Chính Khí của hắn đã có chút thành tựu.
Cổ tu sĩ Nho Môn từng lưu lại cảnh báo, xem điển tịch khác có thể tổn hại đến Hạo Nhiên Chính Khí nhưng hắn không từ bỏ thói quen yêu thích. Hơn hai ngàn năm qua, trừ kinh điển nho gia, hắn còn triệt ngộ được điển tịch của bách gia chư tử.
Cổ tu sĩ không sai tuy nhiên Vọng Đình Lâu lại có thu hoạch ngoài ý muốn. Như trăm sông đổ biển, lúc mới bắt đầu Hạo Nhiên Chính Khí bị tan đi nhưng Vọng Đình Lâu không từ bỏ.
Một năm...
Mười năm...
Một trăm năm...
Khi thấu triệt bách gia chư tử thì Vọng Đình Lâu vui mừng phát hiện Hạo Nhiên Chính Khí của hắn đột biến cường dị, càng thêm thịnh lực đáng sợ.
Nguyên là hắn từ đá mài thành ngọc!
Lúc này thân thể Đình Lâu được một tầng khí kình kim sắc bao bọc, đó chính là Hạo Nhiên Chính Khí biến dị. Không chỉ thế, bên ngoài còn có một đạo điện hồ hùng tráng chói mắt.
Bành một tiếng truyền vào tai, vô số tia kim quang chói lòa như dựng thẳng quanh thân thể như chiếu lên tận trời.
Đừng nói Cổ Ma mà thấy vậy Lâm Hiên cũng trợn mắt hốc mồm. Linh áp đáng sợ khiến toàn bộ Địa Cung chấn động dữ dội.
Đây mới là Nhân Giới đệ nhất cao thủ!
Cổ Ma nhíu mày, hai đôi song mục đồng thời hiện vẻ hung tàn.
Lúc này trong lòng lão ma có chút bồn chồn. Đối phương ra tay nhất định là một kích thiên kinh thạch phá, rất khó đối phó.
Tiên hạ thủ vi cường là sự chọn lựa tốt nhất.
Chỉ thấy đầu vai Cổ Ma rung lên, thân hình phiêu hốt, thân thể bành trướng duỗi dài giống như một con mãng xà mềm mại không xương. Ma tí giơ lên. Lưỡi Cốt Nhận nơi khuỷu tay lóe ra hàn quang lãnh khốc, không chút do dự một đao bổ xuống đầu Vọng Đình Lâu.
Hai người cách nhau chừng trăm trượng mà công kích trong chớp mắt đã ở trước mặt. Luận tốc độ còn nhanh hơn cả Thuấn Di. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Xa xa, tròng mắt Lâm Hiên co lại, Thần Thông của Cổ Ma thật quỷ dị khó lường.
Mắt thấy Cốt nhận chém tới đỉnh đầu, khí thế Vọng Đình Lâu đột nhiên tĩnh lặng như nước, giơ tay lên.
Trong sát na này thời gian như bị chậm lại rất nhiều. Nhìn qua Cốt nhận cần chưa đầy nửa nhịp hô hấp là bổ xuống đầu hắn nhưng thực tế mất tới mấy lần thời gian.
Chỉ nghe Vọng Đình Lâu quát khẽ một tiếng:
"Đi!"
Kim Lan Bút trong tay hắn vừa vặn điểm ra, không đúng, không phải điểm mà là múa bút vẩy mực, Dùng kim sắc khí kình làm mực viết một chữ "Thuẫn".
Kim quang chói lòa ra. Tức thời Thiên Địa nguyên khí điên cuồng tụ về Kim Lan Bút, sau đó nhập vào chữ Thuẫn.
Ông. . .
Thanh âm cổ quái truyền vào tai, bằng mắt thường có thể thấy văn tự chợt lóe rồi biến mất, một tấm kim sắc thuẫn bài ánh vào mi mắt.
Ồ!
Lâm Hiên kinh ngạc la một tiếng, lục nghệ Nho Môn của những tu tiên giả trước đây hắn thấy qua so với Vọng Đình Lâu thì khác nào là múa rìu qua mắt thợ.
Lúc này Cốt nhận đang bị chậm lại mới bạo phát ra, hung hăng bổ xuống kim sắc thuẫn bài.
Oanh!
Tiếng nổ như phích lịch liên châu vang rền chấn động bên tai, Hai đạo linh lực hắc kim kích đấu không thôi giữa không trung.
Một kích thạch phá thiên kinh của Cổ Ma không phá phòng ngự được của Vọng Đình Lâu.
Lại thấy Kim Lan Bút trong tay Vọng Đình Lâu rung lên, viết không trung viết một chữ "Lợi". Lần này Pháp khí bắn ra một đạo kim quang cỡ một ngón tay.
Tốc độ còn nhanh hơn sét giật, mục tiêu là nơi ngực trái Cổ Ma.
Linh lực do Hạo Nhiên Chính Khí tụ thành. Trúng vào tim cho dù là Yêu Ma nơi Dị giới ắt hẳn phải ngã xuống.
Trong nháy mắt Vọng Đình Lâu đã chuyển từ thủ sang công.
Cảnh giới Cổ Ma dù hơi thấp nhưng thực lực không ai dám nghi ngờ.
Mắt thấy kim quang bắn tới, nơi ngực lại mơ hồ một trận quỷ dị hiện ra một nhân diện có tai mắt mũi miệng vô cùng anh tuấn.
Bạch diện thư sinh này vốn có hiềm khích với Cổ Ma, nhưng cả hai cùng một thể tự nhiên phải bảo vệ lấy mình.
Trong mắt bạch diện thư sinh hiện lệ quang, như chậm mà nhanh há miệng ra.
"Phốc" một tiếng vang nhỏ, hắn phun ra một đóa Ma Hoa màu đỏ đen. Nhìn qua giống một đóa hoa sen nhưng nhỏ hơn rất nhiều.
Liên Hoa khinh khinh phiêu phiêu, cùng Kim quang chạm nhau.
Lần này không có tiếng nổ mạnh, như thủy ngộ thượng hỏa tương sanh tương khắc, linh quang lóe ra rồi cả hai đồng thời biến mất.
Giao thủ như miễn khởi cốt lạc, trong chớp mắt song phương đã công được một hiệp. Ngắn ngủi mà hung hiểm đến tột cùng.
Lâm Hiên trợn mắt há mồm. Bước vào Tu Tiên Giới tới nay, đây là lần đầu hắn dự ác chiến ở cấp cao nhất.
Vọng Đình Lâu xứng đáng là Nhân Giới đệ nhất cao thủ, Cổ Ma cũng không hổ là tồn tại thượng giới .
Thực lực hai người vượt xa phân hồn Xuân Ky cùng Vạn Giao Vương.
Vẻ mặt Cổ Ma trầm xuống. Mười phần chú ý đều đặt ở Vọng Đình Lâu.
"Không ngờ Nhân Giới tu tiên giả lại có thể nắm giữ pháp tắc thời gian. Nhưng chẳng qua chỉ là chút thô thiển mà thôi. . ."
Bí thuật tương quan thời gian trong Thiên Địa Pháp Tắc là huyền ảo nhất. Không ngờ họ Vọng này lại có thể tham ngộ được. Bất quá như thế còn chưa đấu lại bổn Ma Tôn.
Trên mặt lão ma nở nụ cười lạnh lẽo, đầu vai rung lên, thân thể lại lần nữa dài ra như mãng xà, cốt nhận nơi khuỷu tay lóe ra hàn quang, lần nữa bổ xuống đầu Vọng Đình Lâu.
Công kích này mới vừa bị bài trừ. Chẳng lẽ này Cổ Ma này hỏng đầu rồi. Trên mặt Đình Lâu có chút kỳ quái thì trong mắt Lâm Hiên nổ bắn ra tinh quang.
Hai đáy mắt như hai viên bảo thạch lạn mỹ lệ chiếu ra ngũ sắc lưu ly. Một đạo Hư ảnh tiến vào trong tầm mắt của Lâm Hiên.
Rất nhạt!
Tuy nhiên Lâm Hiên lại nhìn rõ ràng, từ mặt bên bắn sang hắn.
Giương đông kích tây! Giống như nhằm Vọng Đình Lâu xuất thủ nhưng thực ra công về hắn.
Tâm thức Lâm Hiên lập tức căng thẳng, hai Nguyên Anh trong đan điền đồng thời mở mắt.
Tránh né đã không kịp, hắn đem sấp Phù triện trong tay ném ra.
Ầm ầm thanh âm bạo liệt truyền vào tai, bốn phía bạo nổ Lôi Hỏa dày đặc. Giá trị sấp Phù triện lần này tương đương với cả trăm vạn tinh thạch.
Đối phương xuất thủ rộng rãi khiến Cổ Ma thoáng chút ngạc nhiên. Các khối Lôi Hỏa tụ lại như một màn hỏa diễm ngăn cản lão ma một lát.
Trong sát na này thân hình Lâm Hiên chợt lóe, thi triển Cửu Thiên Vi Bộ bay ra sau hơn mười trượng.
Công kích lần nữa không hiệu quả, trên mặt Cổ Ma hiện vẻ kinh nghi.
"Thiên Phượng Thần Mục, ngươi là tu sĩ Nhân Giới. Sao lại biết Huyền Phượng Tiên Tử?"
Đối phương nhận ra thần thông trong Phượng Vũ Cửu Thiên quyết?
Lại nói phi cầm có nhãn lực tốt hơn nhân tộc rất nhiều. Phượng Hoàng là Bách Điểu Chi Vương. song mục có thể nhìn thấu tất cả huyễn thuật, đến như Ẩn Thân Phù trước mắt nó cũng vô dụng.
Thiên Phượng Thần Mục kém hơn Chân Linh Phượng Hoàng nhưng cũng là một trong ba pháp thuật Linh Mục hàng đầu.
Điều khiến Lâm Hiên vô cùng kinh ngạc là đối phương nhận ra Huyền Phượng Tiên Tử.
Vị nữ tiền bối này đã phi thăng đi Thượng Giới hàng trăm vạn năm trước nhưng nghe ngữ khí Cổ Ma thì như nàng vẫn còn sống.
Trăm vạn năm thọ nguyên, cho dùng xảo hợp ăn được Linh Quả nghịch thiên thế nào cũng không thể dài như vậy. Trừ phi thực lực của Huyền Phượng Tiên Tử đã đạt đến mức khó tin nổi.
Tuy kinh ngạc nhưng với tâm cơ âm trầm, Lâm Hiên khẽ nhếch môi không đáp, vẻ mặt bí hiểm khiến Cổ Ma nhất thời trở nên trầm tư.
Nhìn sang Vọng Đình Lâu, hắn phất tay áo một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra quay tròn bay múa trước người.
Hàng trăm huyễn ảnh hiện lên bên người cùng linh quang bắn ra bốn phía. Thiên Địa linh khí bốn phía tụ về khiến các huyễn ảnh trở nên như thành thực thể.
"Đi!"
Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn rung lên một hồi, hàng trăm hoàn ảnh cũng rung động kịch liệt. Tụ vào một chỗ như một dòng suối, ào ào kích bắn về đối thủ.
Vọng Đình Lâu cũng không nhàn rỗi, Ngón tay thon dài thoăn thoắt múa bút, như rồng bay phượng múa vảy ra mười tám Kim tự, chính lối viết thảo khó nhất.
Các kim tự đón gió chợt lóe, đao thương kiếm kích mười tám ban binh khí xuất hiện ở trước mặt.
Vọng Đình Lâu thi triển pháp thuật thực như Thần Ông múa bút.
Thực lực hai gia hỏa trước mắt khiến Cổ Ma nhíu mày. Giao thủ một phen lão ma đã rõ ràng. Vọng Đình Lâu rất khó đối phó mà thần thông Ly Hợp sơ kỳ tiểu tử kia cũng vượt xa cảnh giới.