Lâm Hiên quay đầu nhìn qua, chỉ thấy trên mặt nữ tu lộ vẻ quật cường. "Hừ, tu sĩ Động Huyền thì sao? Bổn tiên tử thật muốn thử qua một lần." Lời còn chưa dứt, trên người nàng bạo tỏa linh quang. Một luồng quang diễm tử sắc mà mắt thường có thể thấy được quét ngang ra. Không ngờ những nơi đi nó qua thì linh áp của lão quái vật tan biến không còn. "Này. . ." Đừng nói là Lâm Hiên mà trên mặt Hải tộc đầu trọc cũng đầy vẻ kinh ngạc. Linh áp chính là một dạng khí thế của tu sĩ cấp cao. Chưa từng nghe nói thứ gì có thể bài trừ, rốt cuộc quang diễm tử sắc này là thứ gì? Không chỉ như thế, khí thế của nữ tử nhanh chóng bạo tăng. Thoáng chốc đã lên tới Ly Hợp đỉnh phong, tựa hồ cách Động Huyền chỉ một đường. "Thì ra là ngươi ẩn dấu thực lực. Bất quá còn chưa đột phá bình cảnh, vẫn kém tu tiên giả Động Huyền Kỳ chúng ta một trời một vực" Lão quái vật ngạc nhiên rồi liền cười lạnh mở miệng. Thực ra trong lòng mơ hồ đã cảm thấy có điểm không ổn. "Tiên tử! Chúng ta liên thủ đem lão quái này trừu hồn luyện phách, sau đó mới chia đều túi trữ vật của hắn, ý của đạo hữu ra sao?" Lần này đại chiến có lẽ sẽ dễ dàng hơn với Hóa thân của Độc Long Lão Tổ. Lâm Hiên mở lời khinh thường xem đối phương như một món ăn dâng tới tận miệng. "Đạo hữu đã nói như vậy, thiếp sao có thể cự tuyệt. Mới rồi hai ta luận bàn chưa phân thắng bại, chi bằng liền xem ai có thể chặt đầu của hắn xuống trước" Khuôn mặt góc cạnh của nữ tử lộ vẻ tươi cười, rất cuốn hút nhưng lại đầy vẻ oai hùng. Nghe hai người đối thoại, Hải tộc Động Huyền Kỳ tức đến muốn thổ huyết. Trước nay chưa từng có tiểu bối Ly Hợp Kỳ nào dám ở trước mặt hắn ngông cuồng như thế. Dù là đồng đạo cùng cấp gặp hắn cũng phải vài phần khách khí. Hắn không chỉ có thực lực làm người khác sợ hãi mà còn có thân phận là đệ đệ của Cuồng Sa Vương. Trên mặt chợt lóe lệ khí, ánh mắt cùng khuôn mặt Hải tộc đầu trọc đều biến thành màu đỏ, một luồng chiến ý điên cuồng tỏa ra khắp nơi. "Ma đạo Phệ Huyết Thuật. Không đúng, dường như là cuồng hóa thân thể. Nhưng không phải chỉ Yêu tộc mới có loại thể chất này sao. . ." Lâm Hiên lộ vẻ kinh ngạc. Bất quá tiên hạ thủ vi cường mới là tối trọng yếu. Toàn thân chợt lóe hào quang. Nương theo yêu khí mãnh liệt thì Bích Diễm Kỳ Lân Giáp chợt hiện ra. Lâm Hiên giơ tay phải lên, toàn thân tràn ngập yêu lực dày đặc. Theo sau ngũ sắc linh quang chợt lóe, một lợi trảo yêu cầm hiện, móng vuốt sáng loáng như đao chớp lóe hàn quang. Tiếp theo lợi trảo nhẹ nhàng khẽ múa. Tiếng xé gió vùn vụt truyền vào tai, vô số trảo ảnh diễm lệ chợt hiện cùng vô số phù văn cổ quái, sau theo chợt lóe liền biến mất tại chỗ. Ngay sau đó các trảo ảnh đã xuất hiện trước người đối thủ ba thước, tiếp theo chia làm hai đạo cuồn cuộn đánh tới. "Ồ?" Trên mặt lão quái vật lộ vẻ kinh ngạc, trảo ảnh này phảng phất ẩn chứa pháp tắc nào đó vượt qua cảnh giới Ly Hợp Kỳ. Thần niệm hắn khẽ động, một bộ chiến giáp thức dạng kỳ lạ hiện ra. Luyện Giáp thuật đã thất truyền tại Nhân giới nhưng tại Linh Giới thì khác, tu tiên giả cấp cao có thể mua chúng ở phường thị. Bất quá số người thích dùng chiến giáp ít hơn pháp bảo phòng ngự rất nhiều. Lão quái vật này là một trong số ít đó. Chiến giáp kiểu dáng xấu xí nhưng lực phòng ngự lại có chỗ độc đáo. Các trảo ảnh đánh tới mặt ngoài thì không ngờ đều bị hấp thu toàn bộ. Bất quá một kích đó chỉ là thăm dò, lúc này Lâm Hiên đã tế ra một cây thiền trượng màu đỏ lửa. Thanh âm phạn xướng Phật môn truyền vào tai khiến lão quái vật cùng nữ tử đều kinh ngạc. Tu tiên giả kiêm tu cả Phật Yêu chỉ là đếm được trên đầu ngón tay. Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Bảo vật đón gió hóa dài tới cả trăm trượng. Ngàn vạn trượng ảnh hiện ra che lấp cả bầu trời, như thái sơn áp đỉnh hung hăng đập xuống đầu đối phương. "Ngu xuẩn, ngươi cho là lão phu không có bảo vật?" Hải tộc đầu trọc gầm lên một tiếng, từ tay áo bào trong bay vút ra một viên bảo châu. Tuy nhiên đây không phải Hải Lam Châu mà có màu đỏ như máu, xoay tròn rồi bùm một tiếng rơi xuống biển. Theo sau mấy chục dặm hải dương đều bị nhiễm một màu đỏ yêu dị. Lâm Hiên chợt có dự cảm bất hảo, hít vào một hơi. Pháp lực toàn thân như nước vỡ đê tràn vào Thông Linh Phật Bảo. Trượng ảnh trở nên chói mắt, còn có hư ảnh Bảo luân phật gia như ẩn như hiện. Uy lực bảo này đã phát huy đến mức tận cùng. "Hắc hắc, chút tài mọn mà cũng dám múa may trước mặt bổn tôn!" Động Huyền Kỳ Hải tộc đưa tay chỉ vào mặt nước, một đạo pháp quyết từ ngón tay bắn nhanh ra. Oanh! Trong nháy mắt, mặt biển xuất hiện vô số nước xoáy rồi dần dần dựng lên, cuối cùng biến thành những cánh tay xấu xí dài bảy tám trượng. Măm ngón tay như móc sắt hoặc nắm chặt, hung hăng oanh kích lên bầu trời. Oành! Oành! Oành! Những tiếng nổ vang thật lớn như phích lịch liên châu truyền ra. Không ngờ tất cả trượng ảnh đều tan biến như bọt khí. Thật không hổ là tu tiên giả Động Huyền Kỳ, xem ra uy lực của bí thuật này vượt xa Thông Linh Phật Bảo. Sắc mặt Lâm Hiên trở nên khó coi, linh quang vừa tản đi thì đã thấy bản thể thiền trượng bị một quái thủ thô tráng hơn trăm trượng nắm chặt. Trong tiếng xèn xẹt, mặt ngoài quái thủ phát ra những tia điện hồ mãnh liệt đỏ như máu. Tựa hồ muốn đánh nổ tan cây thiền trượng kia. "Không ổn!" Lâm Hiên vừa sợ vừa giận kinh hô. Mắt thấy Thông Linh Phật Bảo sắp bị hủy thì hào quang tử sắc chợt lóe, một đạo kiếm khí chói mắt chém thẳng tới đầu lão quái vật. Công kích nhằm ngay chỗ yếu hại. Hải tộc đầu trọc dù mặc áo giáp nhưng không dám khinh thường. Tay trái giơ lên vẽ một vòng tròn, một tấm thuẫn bài xuất hiện. Xoạt! Không ngờ đạo kiếm khí tử sắc bị thuẫn bài ngăn trở. "Ngu xuẩn, kiếm chưa rời vỏ mà cũng muốn đả thương bổn tôn giả. Ngươi tưởng mình là tu sĩ Phân Thần Kỳ chắc?" Hải tộc đầu trọc lạnh lùng nói. Tuy nhiên lời còn chưa dứt thì một đạo kiếm khí ngân sắc mặt ngoài có phù văn thôn vân nhả vụ lại ánh vào mắt hắn. Uy lực của nó quả thực là làm người kinh hãi. Kiếm khí đi qua thì quái thủ đã biến thành hư vô. "Hả. . ." Hải tộc đầu trọc quay sang, trên mặt bắt đầu lộ vẻ đề phòng. Chỉ thấy trong tay đối phương cầm một thanh kiếm gãy ngắn cỡ một tấc, thân kiếm đầy những vết rạn. Kiếm khí đáng sợ mới rồi là do bảo vật này phát ra! "Thông Thiên Linh Bảo, trong tay ngươi là chính Thông Thiên Linh Bảo?" "Phải hay không, các hạ thử một chút sẽ biết." Lâm Hiên đang lạnh lùng nói thì thần bí nữ tu kia chợt quay sang: "Để ta lên trước, cho hắn biết một chút về uy lực của Tử Tiêu Ly Hỏa Kiếm." Tấm vải bố được tháo ra, một thanh kiếm sắc bén xuất hiện trong mắt. Lưỡi kiếm như một dải nước trong suốt thanh thúy, trong ánh dương quang phản xạ lại những tia sáng màu tím mỹ lệ. Theo sau nữ tử này nắm lấy đốc kiếm, liền như vậy xông đến đối thủ. "Đây là chiêu số gì?" Đừng nói gã Hải tộc đầu trọc mà Lâm Hiên cũng mười phần kinh ngạc. Cầm kiếm xông tới như thế chẳng khác gì đám võ lâm thế tục liều mạng. Nhưng nữ tử không quản như vậy nhiều. Giữa đường thì kiếm trong tay múa ra, ngay lập tức vô số kiếm ảnh tử sắc cùng lôi hỏa xuất hiện, chằng chịt oanh tạc về đối phương. Số lượng nhiều đến không thể tránh, ngạnh tiếp là lựa chọn duy nhất. Trên mặt Hải tộc hiện tia kinh ngạc nhưng không chút hoảng loạn, tay trái khẽ lật thì tấm thuẫn trong tay đã biến thành một quầng sáng dày đặc, bảo hộ toàn thân. Ầm ầm! Sau một khắc thì tiếng vỡ nát vang lên. Kiếm khí cùng lôi hỏa hung hăng đánh tới, quầng sáng lại như cây liễu trong gió, không ngừng lấp lánh lung lay. "Không thể nào!" Vẻ mặt Hải tộc có điểm khó coi. Hải Sa Thuẫn này tiêu phí nhiều tài liệu trân quý mới luyện thành, Là bảo vật nổi danh trong hàng pháp bảo của đồng đạo cùng cấp. Chẳng lẽ lực công kích của nha đầu này còn mạnh hơn cả tu sĩ Động Huyền sơ kỳ? Ý niệm còn chưa chuyển thì nữ tử đã lao đến trước mắt. Trường kiếm trong tay chém vào quầng sáng. Thanh âm ma sát ken két ghê răng truyền ra. Không ngờ quầng sáng đã bị công phá! Theo sau một khắc, thuẫn bài liền hóa thành một tấm sắt thường rơi thẳng xuống biển. Bất quá lão quái vật phản ứng cực nhanh, song thủ huy vũ liên tiếp bắn ra những viên lôi châu. Nữ tử lại không hề có ý tránh né. Thanh kiếm trong tay phát ra một tầng sáng chấn bay lôi châu rồi ngoan độc trảm thẳng xuống đầu đối phương. Oanh! Thủ cấp của Hải tộc đầu trọc văng lên cao nhưng không thấy máu tươi bắn ra. Theo sau thi thể biến thành một tấm phù triện theo gió tan đi, phảng phất như chưa từng xuất hiện. "Thế Kiếp Phù!" Tròng mắt Lâm Hiên co lại. Lệ quang chợt lóe, lão quái vật hiện ra cách xa vài chục trượng với vẻ mặt kinh hãi: "Kiếm tu! Không ngờ ngươi là kiếm tu truyền thừa từ thời thượng cổ, làm sao có thể? Không phải đám gia hỏa của lưu phái này đã tuyệt diệt rồi sao?" Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ khó hiểu, cái tên này quen tai nhưng nhất thời nghĩ không ra. Mà vẻ mặt của lão quái vật Hải tộc thì khó coi hơn nhiều. Đại bộ phận tu tiên giả hiện tại đã quên đám kiếm tu nhưng hắn xảo hợp từng xem miêu tả tường tận trên cổ tịch. Chúng tu đều biết, mục đích của tu tiên chi thuật là theo đuổi trường sinh đạo. Hiện tại lưu phái tu tiên chủ yếu là Chính Ma Pho Phật Yêu nhưng tại thời thượng cổ thì rất nhiều. Mỗi lưu phái có con đường lý giải khác nhau đối với tiên đạo. Kiếm tu! Ý nghĩa như danh, tu sĩ lưu phái này dùng kiếm làm bảo vật pháp khí duy nhất. không tu tập ngũ hành pháp thuật, càng không dùng phù triện trận pháp của tu tiên bách nghệ. Dĩ kiếm vi tôn, dĩ kiếm vi thần. Một kiếm trong tay tung hoành thiên hạ! Kiếm tu thường là khổ tu chi sĩ rất ít tiếp xúc ngoại giới, tính cách rất cổ quái, hơn nữa khi chiến đấu vô cùng kiên cường. Theo thời gian, dần dần các kiếm tu có điểm khác biệt với tu sĩ các lưu phái tu tiên còn lại. Kiếm tu do chuyên tâm trí chí, kẻ tu đến thâm sau thì quên cả mục đích truy tìm trường sinh chi lộ, trái lại một lòng theo đuổi uy lực của tiên kiếm. Quên đi ước nguyện ban đầu, có thể nói là kiếm tu đã nhập trong ma chướng. Bất quá chiến lực của bọn họ bắt đầu vượt xa các lưu phái tu tiên khác. Kiếm tu cơ hồ vô địch trong hàng đồng đạo cùng cấp, khiêu chiến vượt cấp cũng nhìn nhiều mà thành quen. Được người hâm mộ nhưng về sau các kiếm tu tâm ma nhập thể quá nặng. Bọn họ thường chỉ trích các lưu phái tu tiên khác, nói các phương pháp tu tiên khác đều là sai, duy chỉ có bọn hắn một lòng tu kiếm mới là đúng đắn. Mới đầu còn tranh luận rồi dẫn đến động thủ, cuối cùng biến thành các lưu phái liên hợp vây công kiếm tu. Có thể dùng hạo kiếp để hình dung cuộc chiến kia. Tuy không thể so sánh với đại chiến giữa các giới nhưng cũng khiến người khó có thể tưởng tượng. Cơ hồ các tu sĩ từ Linh Động đến Độ Kiếp đều bị cuốn vào. Đánh tói toàn bộ Linh giới máu chảy thành sông. Đại chiến trước sau kéo dài gần vạn năm. Kiếm tu đơn độc chống lại quần tu, có thể thấy được thực lực cường hãn thế nào. Bất quá song quyền nan địch tứ thủ. Hùng sư dù có cường mãnh thế nào, gặp quần lang cũng chỉ đành tránh lui ba bước. Kết quả cuối cùng là kiếm tu bị diệt, bất quá các lưu phái tu tiên khác cũng tổn thất nặng nề, thậm chí không ít tiểu lưu phái cũng tan thành khói bụi. Đối với những kẻ khởi họa, có thể nói là chúng tu sĩ hận kiếm tu tới thấu xương, bất quá phải kiêng nể thực lực mạnh mẽ của bọn họ. Sau cuộc chiến thì quần tu thu được không ít điển tịch của kiếm tu, song trải qua một phiên nghiên cứu thì bọn họ lại mất đi hứng thú. Có thể nói phương thức tu luyện của kiếm tu đặc biệt nguy hiểm, không cẩn thận có thể tẩu hỏa nhập ma bất cứ lúc nào. Nhưng đây còn không phải điều khó khăn nhất. Khi thọ nguyên tiêu hao gần hết thì bọn họ phải độ qua Nguyên Khí Chi Kiếp mạnh vượt xa tu sĩ các lưu phái khác rất nhiều. Chỉ riêng lần đầu độ kiếp đã có bảy phần kiếm tu ngã xuống, càng không nói đến lần thứ hai thứ ba. Kiếm tu cấp cao có số lượng rất ít. Nghe nói trong đại chiến khi xưa, kiếm tu chỉ có một đôi song tu đạo lữ Độ Kiếp sơ kỳ, không ngờ dẫn một nhóm kiếm tu Phân Thần Kỳ đại chiến cùng các tồn tại Độ Kiếp kỳ của các lưu phái. Mỗi người đều bị địch nhân vây công, thậm chí còn có Tán tiên tham dự. Nhưng như vậy mà bọn họ còn có thể chạy thoát, cuối cùng quần tu mượn trận pháp mới diệt trừ nổi. Thấy rõ ưu khuyết, tu sĩ lưu phái khác chán nản liền đem điển tịch thu được đốt sạch. Số kiếm tu còn lại thì bị Linh Giới tập nã. Thấy một giết một, cuối cùng xóa sổ lưu phái này tại Linh Giới. Truyền thuyết về kiếm tu, khi đó Hải tộc đầu trọc cũng coi như kỳ văn dị sự, không ngờ hôm nay lại có thể gặp một người. Ly Hợp cùng Động Huyền chênh lệch một trời một vực nhưng trong lòng lão quái vật bắt đầu bồn chồn. Kiếm tu có tu vị Ly Hợp Kỳ đỉnh phong khiêu chiến tu sĩ Động Huyền sơ kỳ cũng là bình thường. Hơn nữa thanh niên Ly Hợp trung kỳ cổ quái kia cũng không dễ sát diệt, trong tay hắn lại còn có Thông Thiên Linh Bảo. Lão quái vật đang hít một hơi lạnh thì thân hình nữ tu chợt lóe nhào tới gần. Tử Tiêu Ly Hỏa Kiếm không tế lên không mà vẫn nắm ở trong tay giống như kiếm sĩ phàm nhân. Tay phải khẽ múa, từ tiên kiếm phát ra những Giao ảnh màu tím, còn kèm theo vô số những tia lôi hỏa. Uy lực làm người choáng váng! "Lão quái vật, cho ngươi thưởng lãm uy lực của Tử Tiêu Ly Hỏa Quyết của ta." Nữ tử còn chưa dứt lời, tiếng Giao rống giận dữ liền truyền vào tai. Công kích đáng sợ phô thiên cái địa đè ép tới. "Thật tốt, thủ đoạn của tiên tử thật lợi hại, Lâm mỗ cũng muốn tham gia." Tiếng cười to truyền vào tai. Không ngờ thực lực của nha đầu này còn mạnh hơn dự tính. Lâm Hiên đại hỉ, theo sau tay áo phất một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra, linh quang bắn ra bốn phía. Hắn vươn hai tay cầm chặt chúng rồi đem pháp lực cuồn cuộn truyền vào. Rống! Lệ khí trùng thiên, theo động tác biến ảo của Lâm Hiên thì hàng trăm con Băng Giao cùng Hỏa Long xuất hiện, xoay quanh bay múa che đậy cả nửa bầu trời. Tiếng giao long hí giận không ngừng truyền vào tai. "Tử Tiêu Ly Hỏa quyết của tiên tử, thêm cả Bách Long Chi Nha của Lâm mỗ. Để lão gia hỏa này thưởng thức tư vị bị đánh thành đầu heo thế nào!" Tiếng cười Lâm Hiên mang đầy vẻ trêu chọc, hai tay như hồ điệp xuyên hoa đánh ra các đạo pháp quyết. Nhất thời hàng trăm con Băng Giao cùng Hỏa Long giận dữ hét lên, giương nanh múa vuốt điên cuồng lao qua đối phương. Cảnh tượng có vài phần tương tự cùng Tử Tiêu Ly Hỏa Quyết, đương nhiên uy lực không chút kém cỏi. Lão quái vật Động Huyền Kỳ còn đang biến sắc thì công kích Lâm Hiên cùng nữ tử đã cuồn cuộn áp tới. Tránh đã không kịp! Lão quái vật kinh sợ nhưng cũng bạo phất hung tính. Hắn gầm lên giận dữ, đưa tay vỗ vào ót, há miệng phun ra một đoàn chất lỏng biến ảo bất định, có màu sắc diễm lệ vô cùng. Lâm Hiên có điểm kinh ngạc, chưa từng thấy qua bảo vật ở trạng thái dịch lỏng thế này. Chỉ thấy lão quái vật huy vũ hai tay, liên tiếp đánh ra vài đạo pháp quyết. Linh quang chợt lóe. Một bức họa diễm lệ ánh vào mắt, mặt ngoài còn Thái cực Bát quái đồ. Theo sau từ trong quyển trục bắn ra từng cột sáng, tản thành linh quang đủ mọi màu sắc, tiếp theo biến ảo thành các loại phi đao phi kiếm. Lệ khí trùng thiên, đối oanh cùng công kích của hai người. Tiếng nổ bạo liệt không ngừng truyền ra. Cả không gian tựa hồ run rẩy, linh quang không ngừng chớp động. Lúc này nữ tử kia đã hoành kiếm ngang ngực xông sát tới lão quái vật. Bưu hãn là hình dung duy nhất! Lâm Hiên thầm líu lưỡi, xung động kịch liệt khiến bốn phía mặt biển tràn ngập sương trắng nồng đậm. Tiếng đoành đoành vẫn nối tiếp truyền ra. Ở cách hắn mấy chục trượng, sương trắng cuồn cuộn không ngừng. Hiển nhiên là nữ tử đang cận chiến kịch liệt cùng lão quái vật. Trong mắt Lâm Hiên chợt lóe ngân quang, thân hình cũng biến mất tại chỗ. Huyết hoa bắn tung tóe hòa lẫn trong sương mù. Chỉ thấy nữ tu cùng lão quái vật đánh tới hừng hực khí thế. Trang phục của song phương đã nhuộm đỏ màu máu. Tay trái của lão quái đã bị chém xuống, bất quá đầu vai nữ tử cũng xuất hiện một lỗ máu cỡ ngón cái. Lúc này thân hình Lâm Hiên chợt hiện, sau lưng chợt khởi kim quang. Tiểu La Thiên Pháp Tướng chín đầu mười cánh tay hiện ra. "Kim Thân Pháp tướng!" Hải tộc lão quái thất sắc, lúc này đã có ý muốn chạy nhưng hào quang đủ mọi màu sắc hiện lên. Mỗi cánh tay của Pháp tướng đều cầm đao thương kiếm kích, đầy đủ mười tám ban binh khí. Những pháp bảo trân quý này đều là của Độc Long Lão Tổ, mỗi kiện đều có uy lực tuyệt không nhỏ. Cự ly giữa song phương chỉ hơn trượng. Thiên địa nguyên khí chung quanh cuồn cuộn, mười tám cánh tay trên dưới huy vũ, cầm các loại pháp bảo phô thiên cái địa đánh tới. Có Lâm Hiên giáp công một bên, nữ tu kia dường như rất cao hứng. Không để ý tới thương thế mà hé miệng nhỏ nhả ra một ngụm tinh huyết. Tử Tiêu Ly Hỏa Kiếm hấp thu thì biến thành một con Giao Long cao tới mấy chục trượng. Trong Tử khí trùng thiên, nó há cái mồm rộng như bồn máu ầm ầm phun ra những đạo lôi hỏa hồng kim sắc chói lòa. Bình thường thì chiêu số này chưa chắc đánh ngã được lão quái vật Động Huyền Kỳ. Bất quá đang bị giáp công ở cự ly gần, lão quái vật muốn tránh cũng không được. Hải tộc đầu trọc miễn cưỡng tế ra vài món pháp khí phòng ngự nhưng không chút tác dụng. Dễ dàng bị đánh nát vụn nhưng cuối cùng đã tranh thủ cho lão quái vật một sát na. Hắn đang muốn nhân cơ hội chạy thoát thì đã thấy Lâm Hiên vọt tới trước người. Tay phải vươn ra, như chậm mà nhanh áp vào lồng ngực đối phương. Trong lòng bàn tay có tam sắc hỏa diễm lưu chuyển. Huyễn Linh Thiên Hỏa! Lão quái vật kinh hãi, chiến giáp trên người chợt lóe linh quang, những lưỡi dao sắc bén mọc ra nơi ngực. Có điều thì bàn tay Lâm Hiên cũng tỏa ngân quang chói mắt. Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết lưu chuyển tới cực hạn. Phốc! Một tiếng vang nhỏ truyền vào tai, theo sau lão quái vật trợn mắt hốc mồm. Bàn tay Lâm Hiên không bị hủy mà những lưỡi dao kia lại như băng tuyết nhanh chóng tan rã trong nắng mùa hạ. "A! . ." Trong tiếng kêu thất sắc của lão quái vật, bàn tay Lâm Hiên đã đặt trên lồng ngực hắn. Theo sau lam quang nổi lên. Một tầng hàn băng từ điểm tiếp xúc lan ra bốn phía, theo sau là kịch độc cùng màu sắc u tối. Áo giáp cứng rắn lại giống như giấy hồ hóa thành phấn vụn bị gió thổi tản mất. "Ngươi có thể đi tìm chết." Khóe miệng Lâm Hiên lộ nụ cười lạnh. Tam sắc hỏa diễm bắt đầu lan tràn trên thân lão quái vật. Nơi nó đi qua thì huyết nhục biến thành màu đen, phảng phất sinh mệnh lực bị hút khô cạn. Trên mặt Hải tộc đầu trọc đầy vẻ sợ hãi. Tiếng hét giận dữ liên tục truyền vào tai, hắn hít vào một hơi, toàn thân pháp lực đều tụ đến ngực đối kháng cùng Huyễn Linh Thiên Hỏa. Là tồn tại Động Huyền Kỳ. Chân nguyên khổ tu trên vạn năm của hắn đương nhiên phi phàm, ma uy của Huyễn Linh Thiên Hỏa cũng bị chế trụ, nhất thời giằng co lẫn nhau. Nguồn truyện: Truyện FULL Đáng tiếc đối thủ của hắn không chỉ có một người. Lúc này nữ tu thần bí đang chằm chằm nhìn ở một bên.