Bách Luyện Thành Tiên

Chương 584: Nhị nữ trúc cơ



Theo sau thiếu nữ điểm ra một chỉ, các tử kiếm lại huyễn hóa thành những con linh xà lệ mãng bay múa không ngừng.
Thượng Quan Linh yêu thích chơi đùa không rời tay. Đảo mắt nửa canh giờ qua đi trên trán đã lấm tấm những giọt mồ hôi tinh mịn. Mới bái sư ngắn ngủi có nửa năm mà tu vị của nàng đã tăng lên Linh Động hậu kỳ.
Bất quá lúc này đã dốc toàn lực. Thiếu nữ phất ngọc thủ một cái đem bảo vật thu về trong lòng. Theo sau lại đầy vẻ cảm kích thi lễ với Lâm Hiên: "Đa tạ sư tôn trọng hậu, Linh nhi nhất định cố gắng tu hành, tuyệt không phụ sự kỳ vọng của người."
"Ừm, được rồi"
Lâm Hiên khẽ phất tay nâng nàng dậy thì các loại độn quang đủ mọi màu sắc hiện trong tầm mắt. Dẫn đầu chính là cung trang mỹ phụ.
"Tiền bối, phiền người đợi lâu, tất cả bổn môn đệ tử đều đủ. Người xem, hiện tại chúng ta đã có thể rời đi?"
"Đương nhiên có thể."
Lâm Hiên đưa tay vỗ vào bên hông. Linh quang bạo tỏa khắp một vùng, một chiếc Linh thuyền dài khoảng hơn hai mươi trượng vô thanh vô tức xuất hiện.
Thân thuyền hình giọt nước chạm trổ rường cột, ở trên còn có một tòa lầu các rộng lớn chia làm ba tầng.
Sắp có thể rời khỏi nơi nguy hiểm trùng trùng này, đám đệ tử Bách Thảo Môn nhìn về phía hắn với vẻ cảm kích.
"Được rồi, các ngươi nhanh lên thuyền đi"
"Vâng" Thượng Quan Mộ Vũ thi lễ, theo sau quay đầu thoáng nhìn quanh nơi này. Rời khỏi thì không biết đến lúc nào mới có thể trở về, trong lòng nhiều ít cũng có điểm hoài cảm.
Bất quá nàng hít sâu một hơi, ánh mắt tỏa ánh sáng đầy sức sống: "Đi thôi, chúng ta rời khỏi nơi này."
Lời còn chưa dứt thì chân ngọc điểm nhẹ, thân hình chợt lóe rồi hiện ra trên Linh thuyền. Thượng Quan Nhạn cũng lặng yên bay theo mẫu thân.
Có chưởng môn cùng đại tiểu thư dẫn đầu, đám đệ tử Bách Thảo Môn nhao nhao xông tới Linh thuyền.
"Nhân số đã đông đủ?"
"Vâng, tiền bối, tất cả đệ tử Bách Thảo Môn ở chỗ này" Thượng Quan Mộ Vũ cung kính đáp.
Lâm Hiên gật đầu đưa hai tay múa may. Mấy trăm khối trung phẩm tinh thạch bay ra nhập vào các hốc lắp nơi thân thuyền.
Tức thời liền có tiếng thanh minh truyền ra. Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, âm thanh lại trở nên trầm thấp. Qua một lát thì một tầng sáng vàng chói mắt chợt hiện bao bọc toàn bộ linh thuyền. Vòng bảo hộ này đồng thời có hiệu quả ẩn nặc, từ bên ngoài nhìn vào thì Linh thuyền như có như không.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ vừa lòng, lại đánh ra một đạo pháp quyết. Linh thuyền liền hóa thành một đạo kinh hồng nhàn nhạt bay đi.
"Thượng Quan đạo hữu hãy chiếu cố tới đám đệ tử quý phái. Lâm mỗ tĩnh tu tại lầu trên cùng. Các ngươi có thể tùy ý đi lại nơi khác trừ trên đó. Bình thường không nên quấy rầy ta. Nếu gặp nguy hiểm thì Lâm mỗ sẽ hiện thân ứng phó. Linh nhi, Nhạn nhi, hai con đi theo ta" Qua một lát thì Lâm Hiên thản nhiên phân phó với ba nữ tử.
Tầng lầu thứ ba chỉ có mấy phòng. Trong một gian rộng nhất chỉ có vài tấm bồ đoàn trên mặt đất. Ba thầy trò khoanh chân mà ngồi, Lâm Hiên toàn tâm giảng thuật mà hai thiếu nữ cũng toàn ý tiếp thu.
Mắt thấy thời gian đã đến chính ngọ, hắn chợt lên tiếng: "Linh nhi, Nhạn nhi, hai con tiến triển không tồi, cũng nên chuẩn bị trùng kích bình cảnh"
"Vâng, sư tôn, Nhạn nhi cũng đã nghĩ tới. Đợi lần di dời này kết thúc, con sẽ cố gắng trúc cơ" Thượng Quan Nhạn nhu thuận nói. Hiện nàng đã là tu sĩ Linh Động kỳ đại viên mãn, bất quá hoàn cảnh còn chưa thích hợp mà thôi.
"Hà tất phải đợi nữa, liền có thể trúc cơ ở chỗ này" Lâm Hiên chợt mỉm cười.
"Ở chỗ này?" Thượng Quan Nhạn ngẩn ngơ, đương nhiên sư tôn đã nói thì nàng không dám phản bác.
"Nhưng thưa sư tôn, chúng ta có thể gặp tu sĩ Thánh thành hoặc là Hải tộc bất cứ lúc nào" Thượng Quan Linh ngây thơ hơn một chút, lại không cố kỵ nhiều như vậy.
"Ừm, Nhưng ở chỗ này Trúc Cơ chỉ nửa canh giờ mà thôi, hẳn sẽ không gặp nguy hiểm"
"Cái gì, nửa canh giờ?" Tiểu hai tỷ muội không khỏi hai mặt nhìn nhau. Cảnh giới từ Linh Động tăng đến Trúc Cơ linh lực dịch kinh tẩy mãnh liệt, thuận lợi nhất cũng phải mất mười đến hai mươi ngày.
Như nhìn ra nghi hoặc trong lòng hai thiếu nữ, Lâm Hiên mỉm cười mở miệng: "Bình thường muốn trúc cơ đúng là cần khoảng nửa tuần trăng. Bất quá có Lâm mỗ ở đây nửa canh giờ là đủ."
Vừa nói hắn vừa lật cổ tay một cái. Một cái bình ngọc đã hiện ra. Nắp bình vừa mở thì hương thơm như thấm vào ruột gan bay vào chóp mũi.
"Đây là. . ." Hai tỷ muội đều nhích hai cánh mũi ngọc, trên mặt đầy vẻ mê hoặc. Bọn họ từng phục dụng qua không ít Tẩy Tủy Đan nhưng mùi vị này…
Lâm Hiên dốc bình đổ ra một viên đan dược trắng như tuyết.
"Ồ. . ." Hai thiếu nữ kinh ngạc đến há to miệng nhỏ: "Đây là cực phẩm đan?"
"Ồ, hai con đã thấy qua?" Lâm Hiên có điểm ngạc nhiên.
"Vâng, đồ nhi từng xem qua điển tịch." Thượng Quan Nhạn khẽ gật đầu, không ngờ bản thân lại có cơ hội nhìn thấy vật nghịch thiên trong truyền thuyết này.
Trong mắt Lâm Hiên cũng lộ vẻ hoài niệm.
Tám trăm năm trước hắn cũng chỉ là một tiểu tu Linh Động Kỳ, luận tư chất còn kém xa cả hai nha đầu này. Nhớ khi đó cùng Tần Nghiên liên thủ chống cường địch tại Khê Dược Giản, tuy cửu tử nhất sinh nhưng cũng chiếm được rất nhiều chỗ tốt. Bình cực phẩm đan này còn sót lại từ khi đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lâm Hiên khẽ búng tay, viên đan dược được một tầng linh quang bao bọc, như chậm mà nhanh bay tới Thượng Quan Nhạn.
Thiếu nữ vội tiếp lấy với ánh mắt đầy vẻ mê say. Nhưng bình tâm mà nói, cho dù có cực phẩm đan thì nàng cũng không nắm chắc có thể trúc cơ thành công trong nửa canh giờ.
Bất quá đã có sư tôn bên cạnh, Thượng Quan Nhạn an lòng nhắm mắt, hai tay đặt trên đầu gối bắt đầu điều tức. Rất nhanh bản thân liền tiến vào trạng thái đỉnh phong. Nàng hé mở đôi môi anh đào nuốt phục viên cực phẩm Tẩy Tủy Đan, rồi lại bắt đầu luyện hóa dược lực.
Ngắn ngủn chỉ non nửa tuần trà mà khuôn mặt thiếu nữ đã ửng đỏ. Trên trán toát đầy mồ hôi cỡ hạt đậu, hô hấp trở nên dồn dập cùng thân thể khẽ rung lên như đang chịu thống khổ nào đó.
"Sư tôn."
Thượng Quan Linh lo lắng kinh hô nhưng Lâm Hiên vẫn một bộ điềm nhiên. Dược lực của cực phẩm đan quá mức bá đạo. Khi xưa hắn đột phá Trúc Cơ cũng từng ăn không ít đau khổ. Ngọc bất trác bất thành khí. Không mài dũa thì nha đầu kia sao có thể thành tài.
"Nhạn nhi, không được phân tâm, ý thủ đan điền, dựa theo bí pháp trong Cửu Thiên Huyền Công dẫn tụ dược lực."
Lâm Hiên vừa nói vừa múa may hai tay, từng đạo pháp quyết đánh vào thân thể thiếu nữ. Thượng Quan Nhạn chỉ cảm thấy có một luồng pháp lực cường đại mà ôn hòa truyền vào đan điền của nàng, sau đó dọc theo kinh mạch chảy khắp tứ chi bách hài.
Lúc này thân thể nàng tựa như đang ngâm trong một làn nước ấm giữa trời mùa đông. pháp lực của bản thân như cường nỏ đột phá qua các bình cảnh. Bất tri bất giác cảnh giới tiến đến Trúc Cơ Kỳ.
Nàng như là đang trong mơ cho đến khi thanh âm của Lâm Hiên truyền vào tai: "Nhạn nhi, sao rồi?"
Thiếu nữ mở đôi mắt đẹp, cảm nhận về cảnh vật trước mắt đã có sự khác biệt rất lớn so với trước kia. Trong vẻ hoan hỷ thì cung kính khấu đầu với Lâm Hiên.
"Đa tạ sư tôn thành toàn."
"Được rồi, Nhạn nhi, con phải nhớ kỹ. Trúc cơ thành công chỉ là bước đầu trên tiên đạo, sau này còn vô vàn những gian nan, tuyệt không thể lười biếng."
"Vâng, sư tôn, đồ nhi nhất định cố gắng tu hành" Thiếu nữ lại dập đầu một cái, lúc này mới ôn thuận đứng lên. Phụ thân mất sớm. Hiện tại trong lòng của nàng, Lâm Hiên tuy là nghiêm sư nhưng đã trở thành một người cha hiền.
Mà ở một bên, Thượng Quan Linh cũng phi thường hâm mộ. Ánh mắt Lâm vừa đảo qua thì đã biết nha đầu kia đang nghĩ cái gì: "Linh nhi, hiện tại đến phiên con."
"Đến phiên con! Sư tôn, người nói là. . . hiện tại con cũng có thể trúc cơ?" Thượng Quan Linh kinh hỉ lên tiếng.
Nhìn thấy tỷ tỷ tiến giai thì nàng hâm mộ không thôi, nhưng vừa bước vào Linh Động hậu kỳ cũng có thể Trúc Cơ sao?
Kỳ thật đã là tu sĩ hậu kỳ thì có thể trùng kích bình cảnh, chẳng qua cơ hội rất nhỏ nên bọn họ đành tiếp tục cố gắng tu hành. Đạt tới đại viên mãn thì tỷ lệ thành công sẽ được nâng cao rất nhiều.
"Linh nhi, con muốn trúc cơ đương nhiên khó khăn hơn tỷ tỷ nhiều. Để vi sư trợ giúp con đột phá bình cảnh."
Lâm Hiên lại lấy ra mấy viên đan dược đưa cho nàng. Thượng Quan Linh vừa nuốt vào thì trên mặt lộ vẻ thống khổ. Hắn lại đánh ra mấy đạo pháp quyết, đem dược lực dẫn vào đan điền của nàng. Sau đó hỗn hợp cùng pháp lực từ từ chảy về tứ chi bách hài.
Thêm ba canh giờ nữa trôi qua trong chớp mắt, có điều đối với Thượng Quan Linh thì vô cùng trọng yếu.
Lúc này nhìn pháp lực tràn đầy trên bàn tay nhỏ bé. Tiểu nha đầu quả thực có cảm giác đang nằm mơ, quỳ xuống: "Đa tạ sư tôn xuất thủ, đại ân đại đức này Linh nhi không đời không quên."
"Đứng lên đi, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Hai người các con dù đã Trúc Cơ nhưng càng cần thêm cố gắng. Hiện tại lui ra, tìm một gian tĩnh thất đả tọa củng cố cảnh giới."
"Vâng, sư tôn."
Nhìn bóng dáng hai nha đầu biến mất, Lâm Hiên lại thở dài.
Đông Hải Tu Tiên Giới đang hỗn loạn. Độc Long Lão Tổ thì không nói, hiện tại hắn đã đắc tội với cả Thánh Thành Nhân tộc cùng Lục Vương Hải tộc.
Giấy dầu không thể gói được lửa. Vạn nhất có một ngày chân tướng về cái chết nhi tử của Sa Vương tiết lộ, chỉ e Đông Hải này không còn chỗ cho hắn dung thân.
Do dự một chút, Lâm Hiên lấy một cái bình thật lớn. Trong này chứa khoảng một nghìn viên phế đan. Khi trước tại Đan Nguyệt tông, hắn thu được tới cả trăm cái bình thế này.
Hiện tại không phải thời khắc để tu luyện, bất quá tinh chế một số phế đan cũng không tồi.
Lâm Hiên đem một viên phế đan đen tuyền kẹp giữa hai lòng bàn tay, bắt đầu tinh chế.
Do không ngừng tu luyện Tiểu La Yêu Pháp Tướng, các quang điểm biến dị trong Lam sắc Tinh Hải ngày càng nhiều, bất quá bộ phận ngân sắc quang điểm vẫn chỉ là muối bỏ biển.
Qua thời gian gần một bữa cơm, từ lòng bàn tay liền phiêu tán ra mùi thơm thấm vào ruột gan. Hắn khẽ mở hai tay thì lộ ra một viên đan dược màu tuyết trắng.
Ngọc Linh đan!
Bất quá như đã sớm dự liệu được kết quả này, Lâm Hiên không mấy hưng phấn. Nhìn đan dược trong tay thì còn lộ vẻ trầm ngâm.
Dược lực của hạ phẩm Ngọc Linh đan đang kém dần trong tu luyện. Hắn quyết định tinh chế nó thành trung phẩm đan, thậm chí là thượng phẩm đan.
Với quy mô rộng lớn của tinh hải như hiện tại, Lâm Hiên nắm chắc tới chín phần thành công. Bất quá cần dùng chủ yếu là ngân sắc quang điểm. Một lần tinh chế chỉ được từ ba đến bốn viên trung phẩm đan.
Như vậy còn có cơ hội tinh chế thượng phẩm đan. Sau khi tinh chế thành công trung phẩm đan, Lâm Hiên đang nghỉ ngơi một lát thì đột nhiên mở mắt như đã cảm ứng được điều gì.