Thời gian như nước, nhất là phu thê mặn nồng thì trôi qua càng thêm nhanh chóng. Chớp mắt đã qua ba tuần trăng tình chàng ý thiếp. Hai người đã hưởng hết những ôn nhu ngọt ngào thế gian. Chẳng qua vài ngày sau khi động phòng đã bắt đầu tu tập Mặc Ngọc Chân Linh Quyết. Song tu như cá gặp nước, hai người tiến triển càng thêm thuận lợi. Bí pháp này cần điều kiện hà khắc nhưng tu luyện không có bất kỳ bình cảnh. Hiện tại tàn hồn Kim Sí Đại Bằng Điểu đã bị luyện hóa, Khổng Tước Tiên Tử đã khôi phục pháp lực toàn thân. Mới luyện hóa được bộ phận chân linh chi huyết của Kim Sí Đại Bằng Điểu mà hai người nhận được rất nhiều chỗ tốt. Khổng Tước thì không cần phải nói, Lâm Hiên đã đem một bộ phận chân linh chi huyết sáp nhập vào trong thân, hơn nữa không cần lo lắng tác dụng phụ. Hai phu thê vô cùng ân ái. Lâm Hiên liền nói cho Khổng Tước rất nhiều bí mật, như Lam Sắc Tinh Hải cùng kiếp trước Nguyệt Nhi. Khổng Tước nghe thì thất sắc, nhưng ngẫm lại có việc nào của trượng phu mà không kinh thế hãi tục đâu? Sau một năm hai người song tu chăm chỉ thì chân linh chi huyết đã được luyện hóa triệt để. Lâm Hiên cảm giác thể chất của mình đã tiến thêm một bước. Sinh hoạt trong không gian này không có phân tranh, không có thống khổ, yên lặng mà tường hòa như thế ngoại đào nguyên. Chẳng qua hai người cũng hiểu không thể vĩnh viễn ở tại chỗ này. Thọ nguyên của Khổng Tước tuy rất dài nhưng cũng có hạn, mà Lâm Hiên thì càng thảm hơn vì nơi Nhân giới sẽ không có nguyên khí chi kiếp hàng lâm. Thêm nửa năm sau. "Thanh nhi, chúng ta cần phải đi" "Vâng!" Lâm Hiên nhìn ái thê một cái, tay phải nâng lên thì cây cổ mâu hiển hiện. Hắn đem pháp lực truyền vào. Một ánh đao xuất hiện trảm về hư không. Sau đó lại tế ra Huyễn Linh Thiên Hỏa. Tình cảnh giống như khi trước. Theo các động tác của hắn, một vết nứt không gian hơn một trượng xuất hiện. Lâm Hiên thấy thì toàn thân nổi thanh quang, mang theo Khổng Tước bay ra ngoài. Hai tuần trăng sau, tại một sơn cốc vô danh. Lúc này đang là chính ngọ mà bầu trời ào ào âm trầm xuống. Yêu phong nổi lên, trên bầu trời bay tới một đám mây ngũ sắc do thiên địa nguyên khí ngưng kết thành, bên trong bao hàm lượng nguyên khí đậm đặc đến cực điểm Nếu có tu sĩ ở chỗ này nhất định sẽ vô cùng sợ hãi. Bởi vì đám mây trước mắt chính là Kiếp vân! Thời điểm tu sĩ phá toái hư không phi thăng đến Linh giới sẽ có tam cửu tiểu thiên kiếp giáng xuống. Tuy là tiểu thiên kiếp nhưng vô cùng đáng sợ, cho dù tu sĩ Ly Hợp kỳ hậu kỳ cũng có thể ngã xuống. Mà bởi thiên địa pháp tắc, cơ hội độ kiếp phi thăng chỉ có một lần dành cho tu sĩ Ly Hợp kỳ. Lâm Hiên tiến giai Động Huyền nên đã mất cơ hội này. Tuy hắn nắm giữ một số bí thuật không gian nhưng còn chưa đủ khai mở thông đạo từ Nhân giới đến Linh giới. Cũng may hiện có Khổng Tước, khi nàng độ kiếp thì hắn có thể mượn cơ hội cùng trở về Linh giới. Đương nhiên, Khổng Tước dám phá toái hư không cũng bởi có phu quân ở bên trợ giúp nàng. Kỳ thật khi tu tiên giả độ kiếp mà có người thêm trợ giúp thì vô cùng mạo hiểm, theo thiên địa pháp tắc thì uy lực thiên kiếp sẽ bạo tăng rất nhiều. Nghe nói uy lực tối đa có thể gia tăng đến sáu lần. Cho dù Vọng Đình Lâu khi xưa cũng tan thành mây khói. Lúc này kiếp vân đã tới trên đỉnh sơn cốc. Chỉ nghe một tiếng ầm ầm truyền ra. Đầu tiên đầy trời lôi hỏa hiện ra, thanh thế làm thiên địa phải biến sắc. Chẳng qua trong mắt Lâm Hiên thì đây chỉ là trò trẻ nít. Đang đứng cạnh bên Khổng Tước, hắn phất tay áo một cái. Một đạo thanh hà bay vút ra, lập lòe một chút liền biến thành một màn sáng bao phủ phạm vi vài dặm. Lôi hỏa đáp xuống, chỉ nghe ầm ầm bạo liệt nhưng màn sáng không hề rung chuyển. Đương nhiên đợt công kích thứ nhất chỉ là thăm dò, ngay sau đó trên bầu trời lại truyền ra một hồi thanh minh. Đám mây ngũ sắc quay tít một vòng rồi chuyển biến thành màu xanh. "Mộc thuộc tính!" Lâm Hiên cảm ứng rõ ràng. Sau đó tiếng xé gió rền vang, vô số phong đao kích bắn ra. Uy lực còn hơn lôi hỏa vừa rồi nhưng Lâm Hiên chỉ hời hợt điểm một ngón tay, pháp lực truyền vào thì màn sáng trở nên càng dày đặc. Vô vàn phong đao cũng không mảy may có hiệu quả gì. Ở một bên, Khổng Tước quan sát thì kinh hỉ không thôi. Lúc này mới biết thực lực của trượng phu còn vượt xa nàng nghĩ rất nhiều. Nàng hiện đang độ kiếp mà chỉ cần khoanh tay đứng nhìn. Đương nhiên, uy năng của thiên kiếp sẽ không chỉ như vậy. Gió nổi mây phun, đám mây ngũ sắc lại phát sinh biến hóa. … Rất nhanh sáu canh giờ trôi qua, thiên kiếp liên tiếp biến ảo ra mấy trăm lần công kích nhưng đều bị Lâm Hiên cử trọng nhược khinh hóa giải mất. Điều này cũng là bình thường. Tu sĩ Động Huyền Kỳ vốn đã vượt qua phạm trù pháp tắc ở Nhân giới. Lúc này đám mây ngũ sắc đã ảm đạm hào quang, thiên kiếp sắp qua nhưng sắc mặt Lâm Hiên lại có điểm ngưng trọng. Điển tịch ở Linh giới miêu tả rất nhiều về phương diện này. Khó khăn nhất khi độ kiếp chính là thời khắc cuối cùng. Trên đỉnh đầu, đám mây ngũ sắc không ngừng cuồn cuộn co rút, thể tích ngày càng nhỏ. Thiên địa nguyên khí bốn phía cũng vô cùng hỗn loạn, sau đó bị kiếp vân hút sạch vào. Lâm Hiên nhắm mắt lại, không ngăn cản mà cứ đứng lẳng lặng tại chỗ. "Phu quân." Ngược lại Khổng Tước có điểm bất an. "Nàng yên tâm, ta đã nắm chắc" Lâm Hiên mỉm cười nói. Lại thêm gần nửa canh giờ, thiên địa nguyên khí trong vòng ngàn dặm đều bị kiếp vân hấp thu toàn bộ, năng lượng của nó đã đạt cực đại nhưng thể tích đã thu nhỏ rất nhiều, vẫn còn đang không ngừng co rút. "Cái này..." Khổng Tước vừa kinh hô thì một tiếng thanh minh cao vút truyền vào trong tai. Đám mây tản ra, một con linh cầm khổng lồ xuất hiện. Chỉ thấy riêng sải cánh của nó tới hơn trăm trượng. Kỳ quái là có tới ba cái đầu. Ở giữa là Khổng Tước, bên trái là Đại Bằng, bên phải là Phượng Hoàng. Tu tiên giới đương nhiên không có sinh vật cổ quái này. Nhưng thiên kiếp cùng bản thân người độ kiếp cùng một khí tức. Trong cơ thể Thanh nhi có ba loại huyết thống linh cầm, thời khắc này tất cả đều phản ứng ra. Cự cầm ba đầu vừa hiện thân thì lập tức vẫy đôi cánh, một màn mưa hỏa trên bầu trời ào ào trút xuống. Lần này Lâm Hiên phất tay áo một cái, đem phòng ngự của Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn bày ra. Chỉ nghe tiếng bạo liệt rền vang, màn mưa hỏa chỉ làm màn sáng rung động một chút. Có điều linh cầm ba đầu sẽ không từ bỏ ý đồ. Cái đầu Đại Bằng bên trái kêu một tiếng dũng mãnh, sau đó hai móng vuốt sắc bén nhè nhẹ hư không một trảo. Lập tức một cự trảo màu xanh lăng không hiển hiện, bên ngoài còn bao phủ vô số phù văn chớp lóe cùng hồ quang điện chói mắt. Trong tiếng sét đùng đùng, dùng thế thái sơn áp đỉnh hung hăng trảo xuống phía dưới. Lần này Lâm Hiên không dám khinh thường, tay phải nâng lên điểm tới phía trước. Sau một khắc, cự trảo cùng màn sáng chạm nhau. Tiếng oanh minh truyền ra, toàn bộ không gian trong vòng ngàn dặm đều run rẩy. Lâm Hiên lấy tay vuốt cằm thì thào: "Không ngờ uy lực thiên kiếp không thua gì tu tiên giả Động Huyền Kỳ." Thanh nhi có huyết thống thiên địa linh cầm, hơn nữa có hắn phụ trợ khiến thiên kiếp phát sinh biến dị. Luận uy lực có thể miểu sát hết thảy tồn tại Nhân giới. Chẳng qua rất nhanh Lâm Hiên lại cười lạnh: "Có thể sánh với Động Huyền thì sao? Nghĩ là đối phó được bổn thiếu gia?" Lời còn chưa dứt hắn lại phất tay áo một cái. Vô số pháp bảo hình dạng lá liễu bay vút ra. Chúng lóe lên rồi kích bắn phía trước, sau một khắc đã xuyên qua thân hình khổng lồ của linh cầm ba đầu. Bất quá quái điểu trước mắt là thiên địa nguyên khí tụ thành. Các miệng vết thương lập lòe linh quang một hồi, rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu. Lâm Hiên thở dài, liền đem Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn tế ra. … Thêm một tuần trà, một thanh cự kiếm đáng sợ đã đem thân thể khổng lồ của cự cầm chẻ thành hai nửa. Vèo! Một thanh âm rất khẽ truyền ra nhưng thần thức Lâm Hiên cường đại đến mức nào. Trong mắt lóe sáng ngân quang, thì ra là một con quái điểu ba đầu cỡ vài tấc đang bỏ chạy. Thiên kiếp thông linh! Lâm Hiên đại hỉ, hắn đã gặp qua tình huống này một lần. Chính là kiếp vân hóa thành Nhân Diện Ngô Công ở Vân châu. Kiếp vân nọ trải qua tuế nguyệt ma luyện mới biến thành vật thông linh. Không ngờ kiếp vân trước mắt mới thành hình cũng có thể, hẳn là có quan hệ đến chân linh huyết mạch của Khổng Tước. Loại vật này đại hữu dụng đối với Huyễn Linh Thiên Hỏa, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không buông tha. Thân hình lóe lên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ, phát sau mà đến chặn đường đối phương. Bị sanh cầm thì quái điểu biến thành một khối cầu màu xanh cỡ nắm tay. Lâm Hiên bỏ vào một cái hộp ngọc rồi dán lên vài tấm cấm chế phù chú, sau đó cho vào túi trữ vật bên hông. Vừa xong hết thảy thì đỉnh đầu lại truyền ra tiếng oanh minh kỳ quái. Lúc này sắc trời đang tối như mực chợt có điểm sáng xuất hiện. Chỉ là một điểm nhưng rất nhanh biến thành một động xoáy hơn một trượng. "Phu quân." "Không cần lo lắng, chính là thông đạo tới Linh giới, chúng ta đi thôi" Lâm Hiên bình tĩnh nói. "Vâng" Khổng Tước không phải nữ tử nhát gan, chẳng qua nghĩ đến phi thăng thượng giới thì có điểm khẩn trương như vậy. Lâm Hiên cầm tay nàng, toàn thân nổi thanh quang bao phủ lấy ái thê rồi cả hai bay vào trong. *** Truyền thuyết rằng, tu tiên giả Nhân giới độ qua thiên kiếp có thể phi thăng đến Linh giới. Nhưng bọn họ vốn không hiểu được, Linh giới là do mấy trăm tiểu giới diện tổ hợp mà thành. Kỳ thật tình huống từng tiểu giới diện này không giống nhau. Mỗi giới có linh mạch ưu dị cùng tài nguyên phong phú vượt xa Nhân giới nhưng chênh nhau không chỉ một vài cấp độ. Bang Long Giới là tiểu giới được xếp trong mười giới hàng đầu tại Linh giới. Sở dĩ lấy cái tên này vì nó có quan hệ không nhỏ đến Dực Long chân nhân trong truyền thuyết. Dực Long chân nhân vốn ưu thích phong trần, hơn nữa lại là tu tiên giả Độ Kiếp hậu kỳ vô cùng tinh thâm thiên địa pháp tắc. Hắn có thể phá toái hư không ngao du tam giới. Tuy xuống Nhân giới thì có điểm khó khăn nhưng có thể tự do đi lại các tiểu giới Linh giới, không nhất định lúc nào hắn cũng ở tại Bang Long Giới. Hơn nữa khi xuất ngoại, trừ phi là đi bái phỏng hảo hữu chí giao, nếu không hắn nhất định không dùng chân thể. Chân nhân bất lộ tướng chính là đạo lý này. Bang Long Giới, tại một ngọn hoang sơn nào đó. Oanh! Tiếng bạo liệt truyền ra, mấy chục nhân ảnh vừa xê dịch thì một quang cầu đã ầm ầm nổ tung. Sóng khí đáng sợ khuếch tán ra bốn phía. Một cái hố to ánh vào tầm mắt. "Nguy hiểm thật..." Gã trung niên cầm đầu thở ra một hơi. Không ngờ Liệt Trảo Long này còn khó đối phó hơn lời đồn đại rất nhiều. Bọn hắn tuy lấy nhiều địch ít nhưng đã hoàn toàn rơi vào hạ phong. Lại chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết truyền ra: "Tam thúc, cứu ta..." Trung niên nhân quay sang thì thấy một đóa huyết hoa đập vào mắt. Liệt Trảo Long khẽ múa lợi trảo. Vài đạo trảo ảnh nhọn hoắt vun vút bay tới, một thiếu niên khoẻ mạnh không kịp tránh né, lập tức bị xuyên thấu thân thể. "Phong nhi…" Trung niên nhân trừng lớn mắt, vẻ mặt tràn đầy đau xót. "Ta liều mạng cùng mi..." Hắn hét lớn một tiếng, toàn thân dâng lên một luồng yêu khí, có điều quan sát kỹ thì thấy thuộc tính linh lực rất khác với các tu yêu giả. Sau đó thân hình của hắn bỗng tăng vọt, năm ngón tay nắm chặt. Trên nắm quyền lại có một cây xương gai dài đến nửa tấc duỗi ra, bạo phát sức mạnh thì hóa thành một hư ảnh bổ nhào qua quái vật khổng lồ. Liệt Trảo Long là cực phẩm yêu thú cấp hai, tương đương với tu tiên giả Trúc Cơ kỳ đỉnh phong nên không dễ đối phó. Nhất là bản năng chiến đấu lại không thấp. Mắt thấy đối phương đánh về phía mình, trong mắt nó hiện ý trào phúng nhân cách hóa. "Không ổn, trúng kế!" Trung niên nhân thất sắc, muốn biến chiêu nhưng không kịp, đành đem thêm năng lượng truyền vào khối ma tinh trên trán. Xẹt xẹt, bề ngoài cây gai xương hiện ra một vòng hồ quang điện màu đỏ thẫm. Viên ma tinh giữa trán càng sáng chói mắt, hiển nhiên đã thôi phát năng lượng đến mức cực hạn. Có điều lại thấy Liệt Trảo Long bước sang trái một bước rồi xoay thân thể khổng lồ, cái đuôi giống như ma xà hung hăng quất tới đối phương. "Không!" Trung niên nhân như là nhớ ra cái gì đó, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ. Sau một khắc đã bị đánh bay ra ngoài. Tiếng rào rào vang lên, ven đường đã gãy đổ không biết bao nhiêu cây cối. "Sư thúc!" Mấy chục nam nữ còn lại thất sắc. Có kẻ đi cứu trung niên nhân, có kẻ dùng đao kiếm trong tay chém tới Liệt Trảo Long. "... Dừng tay, các ngươi chưa dung hợp cùng ma tinh. Không phải đối thủ của yêu thú. Mau lui lại!" Trung niên nhân thấy thì vội quát. Sớm biết thế này đã không ham ma tinh, trêu chọc tới Liệt Trảo Long này. Đám sư điệt chưa dung hợp ma tinh thì chỉ là phàm nhân mà thôi, tuy từ nhỏ tu tập võ công bí truyền cao thâm của gia tộc nhưng sao có thể đối cường với yêu thú. Hắn đang hoảng sợ thì đúng lúc này dị biến nổi lên. Bầu trời trong vòng trăm dặm đột nhiên ảm đạm xuống. Xoẹt xoẹt, một chấm đen xuất hiện rồi nhanh chóng biến lớn thành một quang cầu đen nhánh. Tiếp theo toàn bộ thiên địa nguyên khí trong vòng trăm dặm bị hút vào quang cầu. Nó lập lòe một chút thì vỡ thành một vết nứt không gian cỡ hơn một trượng. "Cái này..." Đám người cả kinh ngây người, liền Liệt Trảo Long cũng ngừng động tác. Nhìn qua khe hở đỉnh đầu, theo bản năng thì toàn thân lộ vẻ sợ hãi. "... Đây là cái gì?" Một thanh niên dung mạo bình thường vừa kinh hãi lên tiếng thì không gian chợt chấn động một cái. Hai bóng người xuất hiện trong tầm mắt. Một nam một nữ niên kỷ tầm hơn hai mươi ôm nhau lơ lửng trên không. Nam tử vận thanh sam dung mạo bình thường. Khí tức toàn thân thu liễm chỉ như một phàm nhân. Nữ tử bên cạnh thì có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, khí chất ổn trọng mà đầy anh khí hiên ngang. Bên kia, có lẽ là quá mức sợ hãi, Liệt Trảo Long điên cuồng há mồm máu cắn tới đám thanh niên phía trước. "Hừ." Mấy chục nam nữ chưa kịp phản ứng thì một đạo kiếm quang hiển hiện, thanh quang lóe lên đã chẻ thành Liệt Trảo Long hai nửa. Cả đám sợ ngây người, trung niên nhân cầm đầu nén đau, vội bay tới thi lễ với Lâm Hiên một cái: "Tiểu nhân tham kiến tiên sư, đa tạ đại ân của người, bằng không chúng vãn bối đã ngã xuống tại nơi này." Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua đối phương thì lộ vẻ nghi hoặc. Kẻ trước mắt niên kỷ tầm tứ tuần, mặt trắng không râu, dung mạo có điểm anh tuấn nhưng lại có một số chiếc vảy màu đỏ thẫm kỳ lạ. Nơi nắm quyền cùng khuỷu tay đều có những cây gai xương mọc ra, càng làm người chú ý là trên trán có một tinh thể cỡ ngón tay. Bộ dạng này có điểm giống yêu tộc, nhưng Lâm Hiên lại phát hiện năng lượng lưu động trong thân đối phương không phải yêu lực hay yêu linh lực của tu yêu giả. "Ngươi không phải yêu tộc mà cũng không phải tu yêu giả?" Lâm Hiên thì thào, trên mặt lộ vẻ hứng thú. "Vâng, đúng là không phải, vãn bối chỉ một phàm nhân mà thôi." Trung niên nhân kia khoanh tay mà đứng. "Cái gì, phàm nhân?" Lâm Hiên cơ hồ không tin vào tai của mình. Trung niên nhân thấy vẻ mặt của hắn cũng có điểm kỳ quái, bất quá suy nghĩ một chút liền thăm dò: "Phải chăng là tiền bối lần đầu tới Bang Long Giới chúng ta, nếu người là khách ở giới diện khác đến thăm, chưa từng gặp qua yêu hóa giả chúng ta cũng là bình thường." "Yêu hóa giả, là sao?" Lúc này thanh âm trong trẻo mang vẻ nghi hoặc của Khổng Tước truyền ra. Lần đầu tới Linh giới, mọi thứ đều có cảm giác mới lạ. Bất quá nàng mừng rỡ nhất vẫn là thiên địa linh khí vô cùng nồng đậm. "Tiền bối là tiên sư giới diện khác tới đây, việc này giải thích không dễ. Nếu hai vị không chê, chi bằng đến Tinh Phong Thành chúng ta làm khách, trên đường đi vãn bối sẽ giải thích rõ ràng" Trung niên nhân cung kính vòng tay. "Thanh nhi, nàng thấy sao..." "Phu quân, chàng quyết định là được rồi" Khổng Tước mỉm cười nói, nàng đã nghe trượng phu nói qua về Linh giới, không biết lần này hai phu thê đã tới tiểu giới diện nào đây. "Được rồi, hai phu thê ta mới tới quý địa, sự tình muốn tìm hiểu thật không ít, đã như vậy thì làm phiền các hạ" Lâm Hiên quan sát một chút thì liền đồng ý. Trung niên nhân này có thực lực tương đương Trúc Cơ, trong kinh mạch những đệ tử trẻ tuổi thì có chân khí lưu động, hẳn là võ giả phàm nhân. "Đa tạ tiền bối, ta..." Trung niên nhân còn chưa dứt lời thì ôm ngực ho một hồi mãnh liệt. Lâm Hiên liền phất tay áo một cái, một cái bình ngọc bay ra. "Không kể đạo hữu là phàm nhân hay yêu hóa giả, Mặc Nguyên Đan trong này sẽ hữu dụng với ngươi" Nghe Lâm Hiên nói, trung niên nhân lộ vẻ mừng như điên. Gia tộc hắn qua lại không ít cùng tu tiên giả, đương nhiên hiểu được giá trị của đan dược do bọn họ luyện chế ra. "Đa tạ đại ân của tiền bối " Hắn dốc ra một viên đan dược cỡ hạt đậu, một luồng khí cay độc xộc vào trong mũi. Chỉ chần chờ một chút rồi ngửa đầu nuốt vào. Đối phương một kích diệt sát Liệt Trảo Long, không cần phải ám toán hắn bằng kiểu này. Dược lực khai hóa, trung niên nhân lập tức cảm giác nơi ngực ấm áp. Thương thế chuyển biến tốt đẹp, liền nhẹ nhàng thở ra. "Đa tạ tiền bối" " Chút việc nhỏ mà thôi, không đáng nhắc" "Vãn bối còn có một thỉnh cầu, không biết tiền bối..." Trung niên nhân có điểm bất an mở miệng. "Cứ nói." "Với thực lực của tiền bối, chắc hẳn không xem Liệt Trảo Long vào đâu, nhưng đối với chúng vãn bối lại là tài liệu yêu thú khó cầu, không biết..." "Cứ lấy đi" Lâm Hiên đương nhiên không thèm để tâm. "Đa tạ tiền bối." Trung niên nhân đại hỉ, bái tạ Lâm Hiên rồi bay tới thi thể Liệt Trảo Long. Linh quang lóe lên thì gai xương trên tay biến thành một thanh đoản kiếm. Động tác của hắn vô cùng thuần thục, lập tức đem thi thể yêu thú chẻ thành tám khối rồi cho vào túi trữ vật bên hông. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL "Ồ!" Ánh mắt Lâm Hiên chợt lóe, tay phải nâng lên thì bạch quang lập lòe. Một vật trong tay trung niên nhân khẽ động, như có linh tính bay về trước mặt. Đây là tinh hạch cũng cỡ hạt đậu mà tinh xảo tựa như thủy tinh, bên trong ẩn chứa yêu lực rất mạnh. "Cái này thật kỳ quái" Lâm Hiên thì thào, không ngờ cơ thể yêu thú nọ không có yêu đan mà lại ngưng kết ra một tinh hạch kỳ lạ. "Thanh nhi, nàng xem đi" Lâm Hiên tiện tay đưa nó cho thê tử. "Ta cũng chưa từng thấy qua" Xem xét một chút thì Thanh nhi cũng lắc đầu, tinh hạch này rõ ràng rất khác với yêu đan. "Tiền bối, ma tinh là vật chỉ có ở Bang Long Giới chúng ta, về phần cụ thể ra sao, chốc lát nữa vãn bối sẽ giải thích kỹ càng, không biết ta có thể..." Trung niên nhân ấp úng mở miệng. Đối với hắn, vật trân hiếm nhất trên thân Liệt Trảo Long là ma tinh này, đây cũng là mục đích hàng đầu bọn hắn mạo hiểm tới đây. "Cầm lấy đi" Lâm Hiên vốn chỉ tò mò mà thôi. Vật này dù hi hãn nhưng không mấy giá trị với hắn, đương nhiên sẽ không tranh chấp cùng bọn vãn bối. "Đa tạ tiền bối, đa tạ người." Trung niên nhân kia vội vàng tiếp nhận, trên mặt lộ vẻ cảm kích không thôi. "Được rồi, phải chăng chúng ta có thể xuất phát đi Tinh Phong Thành" Bang Long Giới này không thấy miêu tả trong điển tịch Đông Hải, nhưng từ nồng độ linh khí Lâm Hiên đã đoán được đây là giới diện xếp danh rất cao trong Linh giới. "Vâng, tiền bối, chúng ta sẽ xuất phát ngay" Trung niên nhân thò tay vỗ vào bên hông. Thanh quang lóe lên, một linh thuyền dài hơn trượng bay vút ra. Lâm Hiên thấy thì thầm nghi hoặc. Một phàm nhân mà cũng có vật này sao? Thật làm cho người có điểm bất ngờ. Yêu hóa giả rốt cuộc là gì, kẻ có thực lực tu tiên giả sao lại tự xưng là phàm nhân? Quyển 7: Chu du tam giới