"Đây là tôi gọi Đoàn Đoàn, cô chớ nói lung tung!" Tố Tâm nguỵ biện.
"Người đàn ông kia nếu như không đơn giản chỉ là người hâm mộ, về sau cô hãy chú ý một chút, ra ngoài nhớ mang theo nhiều người!" Tô Mạn Mạn căn dặn Tố Tâm.
Điện thoại trong túi tiền của Tô Mạn Mạn chấn động rất lâu, Tô Mạn Mạn móc ra liếc nhìn: "tôi còn có việc bận, phải đi trước rồi, chính cô chú ý an toàn!"
Tố Tâm gật đầu: "Tôi biết, yên tâm!"
Tô Mạn Mạn đi rồi, Tố Tâm ngồi ở trước gương hoá trang tháo trang sức.
"Cốc cốc cốc —— "
Có người gõ cửa, Vưu Nại Nại hơi căng thẳng.
Nước trong miệng Phương Ngôn còn chưa nuốt xuống, lông mày cũng vặn lên, chỉ sợ chính là người đàn ông tên A Triển vừa nãy lại tới đây dây dưa.
"Cốc cốc cốc —— "
Tiếng gõ cửa lại vang lên, Vưu Nại Nại nắm nắm đấm, mở cửa...
Đứng ở ngoài cửa là một người phụ nữ trung niên trông rất quý phái, mái tóc hơi xoăn, hóa trang cẩn thận tỉ mỉ, một tay mang theo túi xách Hermes đắt giá, một tay mang theo một cái hộp giữ nhiệt bốn tầng.
Vưu Nại Nại ngẩn ra, mơ hồ cảm thấy khí chất của người phụ nữ này có phần quen thuộc, Vưu Nại Nại chưa kịp mở miệng hỏi vị này là vị nào, liền nghe thấy Tố Tâm kêu một tiếng: "Mẹ! Sao mẹ lại tới đây!"
Lúc này Vưu Nại Nại mới phản ứng được, chẳng trách cảm thấy khí chất của người này rất quen thuộc, tuy rằng ngũ quan không giống với Tố Tâm, nhưng ý vị giữa lông mày có mấy phần giống nhau như vậy, Vưu Nại Nại nhanh chóng nghiêng người để Lương Mộ Lan đi vào.
Lương Mộ Lan cười nói cám ơn với Vưu Nại Nại, sau đó nói: "Biết con tới tham gia tiết mục, cho nên mẹ đã để cho anh con đưa tới!"
Lương Mộ Lan nhìn thấy Phương Ngôn, cười gật đầu một cái, bà đi tới bên người Tố Tâm, đem túi xách đặt ở trên bàn hoá trang, lại mở hộp giữ ấm ra: "Sợ con vội vàng quên ăn đồ ăn, chuẩn bị cho con một chút đồ lót bụng!"
Hiện tại Tố Nguyên đang phụ trách tập đoàn Tố thị, mà tiết mục này chính là do Tố thị tài trợ, cho nên Tố Nguyên lại đây để cho Lương Mộ Lan tiến vào hậu trường cũng rất dễ dàng.
Hộp cơm bốn tầng cũng không lớn, một tầng chính là Lương Mộ Lan chuẩn bị súp, ba tầng khác trong hộp cơm đều là điểm tâm.
Trong lòng Tố Tâm ấm áp: "Xa như vậy còn để mẹ đi một chuyến, gọi điện thoại nhắc nhở con một chút là được rồi!"
"Rất lâu rồi con không có ăn điểm tâm mẹ làm! Mau nếm thử..."
Lương Mộ Lan cũng gọi Phương Ngôn cùng Vưu Nại Nại lại đây ăn chút gì, hai người đều từ chối nhưng Lương Mộ Lan rất nhiệt tình cho nên hai người phải tới nếm thử, đều là Lương Mộ Lan tự mình làm, Phương Ngôn ăn cũng cảm thấy rất ngon.
Lương Mộ Lan nghe Phương Ngôn nói ra tên của mình, bà cùn tự khắc biết Phương Ngôn là ai, Lương Mộ Lan vô cùng khách khí nhờ Phương Ngôn chăm sóc Tố Tâm.