Hình Phong gật đầu, ngay cả anh ta đều tin lời nói của Phó Kiến Văn.
"Lão đại, khả năng lập tức sẽ có người tới xin anh hỗ trợ điều tra! hôm nay tôi đến chính là hỏi một chút tình huống, thuận tiện nhắc nhở anh một chút!" Hình Phong suy nghĩ một chút lại nói, "Nếu xác định anh không phải là vị Đạo Đức tiên sinh kia sau đó khả năng còn cần anh phối hợp hành động, anh..."
"Hỗ trợ điều tra thì có thể, phối hợp hành động thì không được!" Phó Kiến Văn cúi đầu nhìn xem thuốc lá đã bị đốt một đoạn dài ở đầu ngón tay, chỉ còn dưa lại khói bụi màu trắng xanh, anh hướng về một bên gảy gảy tàn thuốc lá, bột phấn trắng xanh vỡ đầy đất, "cuộc sống bây giờ của tôi rất tốt, rất an ổn, lập tức liền muốn kết hôn, không muốn để cho vợ của mình lo lắng sợ hãi! Đợi ngày kết hôn được định ra, nếu có thời gian lại đây uống chén rượu mừng..."
Hình Phong cùng Phó Kiến Văn bốn mắt nhìn nhau, hai người im lặng rất lâu, sau đó hầu kết của Hình Phong khẽ nhún, anh ta cười nói với Phó Kiến Văn: "Tôi thật sự rất ngưỡng mộ anh, lão đại!"
Phó Kiến Văn cười khẽ: "Không cảm tôi ta trở thành kẻ đào binh nữa sao!"
Năm đó Phó Kiến Văn một mực xuất ngũ, ai cũng không cản được, sau đó tất cả mọi người trong đội đều đi đưa tiễn Phó Kiến Văn, duy nhất chỉ có Hình Phong là không có đến.
Thẳng đến khi Phó Kiến Văn cáo biệt mọi người xong, lên xe rời đi, Hình Phong đột nhiên từ trong đám người lao ra, đuổi ở phía sau xe cuồng loạn kêu khóc nói Phó Kiến Văn chính là kẻ đào binh, kêu đều khàn cả giọng rồi.
Nhưng xe không có ngừng, Phó Kiến Văn ở bên trong xe cũng không quay đầu lại.
"Mỗi người đều có quyền lựa chọn đối với cuộc sống của mình, những năm kia một thân một mình đi chấp hành nhiệm vụ, mấy lần thiếu một chút đã đem mạng sống ném ở nơi đó, không nghĩ tới những tháng ngày người không ra người quỷ không ra quỷ đó cũng bình thường!" Hình Phong cười, "Lúc đó chỉ là tôi không thể lý giải mà thôi!"
********
Bắt đầu bão ngày mai nha các nàng, 15 chương nha 😘😘😘😘😘😘