Nếu như những thứ này đều bị tra xét đi ra, Phó Kiến Văn sẽ như thế nào!
Tố Tâm rất hoang mang, nhưng cô không thể mù quáng vừa nghe Lý Mục Dương nói, nói người mang Phó Kiến Văn đi là vì biết Phó Kiến Văn chính là Đạo Đức tiên sinh, rồi liền hoang mang hoảng loạn đi gặp Lý Mục Dương!
Tố Tâm nghĩ tới Lục Tân Nam, cô mơ hồ nhớ rõ Phó Kiến Văn đã nói, liên quan tới chuyện anh để Cố Thanh Thành quản lý chuyện làm ăn, Lục Tân Nam cùng Đường Tranh đều là người quyết định.
Đối với chuyện kinh doanh kia của Phó Kiến Văn, Tố Tâm cũng là nghe nói ở nơi đó của Lý Mục Dương, chứ không phải cái gì cũng biết, cho nên gặp chuyện cô không thể bằng bản năng cùng kích động để làm việc, phải cùng người biết chuyện thương lượng một chút, để tránh khỏi chữa lợn lành thành lợn què, ngược lại đối sẽ bất lợi cho Phó Kiến Văn.
Tố Tâm ép buộc chính mình tỉnh táo lại, không nên hốt hoảng, cô hầu như không do dự, bấm số điện thoại của Lục Tân Nam.
Nhận được điện thoại của Tố Tâm, Lục Tân Nam nửa phút đều không dám trễ nải, lái xe cực tốc chạy tới Phủ Thiên Loan.
Đường Tranh nhận được điện thoại của Lục Tân Nam cũng vội chạy đến Phủ Thiên Loan, Đường Tranh cách gần đó hơn so với Lục Tân Nam, khi đi tới còn nhanh hơn Lục Tân Nam rất nhiều.
Đường Tranh vừa vào cửa liền nhìn thấy Vưu Nại Nại, không để ý tới chào hỏi Vưu Nại Nại liền hỏi tình huống của Tố Tâm: "Lão Lục nói Lão Phó bị mang đi là chuyện gì xảy ra!"
Vưu Nại Nại biết có chuyện, không có bởi vì Đường Tranh đến rồi liền né tránh, cô mở miệng: "Tôi đi ngoài cửa trông coi!"
Tố Tâm gật đầu.
Liên quan tới chuyện Phó Kiến Văn chính là "Đạo Đức tiên sinh", Tố Tâm cũng không muốn để nhiều người biết, cho dù vô vẫn luôn tính tín nhiệm Vưu Nại Nại.