Thời điểm này Phó Kiến Văn không nắm chặt thời gian ở trong công ty sắp xếp người của mình, không cố gắng làm ra thành tích lớn hơn nữa để những đổng sự đi theo Phó Thanh Tuyền cân nhắc lại chuyện chọn anh, lại muốn đi du lịch!
Sở dĩ Sở Tầm nóng lòng tới nơi này, đơn giản cảm thấy là Tố Tâm kéo chân sau của Phó Kiến Văn, cho nên cô ta muốn tới khuyên Phó Kiến Văn không nên bởi vì phụ nữ mà hỏng việc.
"Giám đốc Sở quen biết Kiến Văn nhiều năm như vậy, lúc nào thấy Kiến Văn từng kích động qua!" Tố Tâm hỏi ngược lại Sở Tầm, nở một nụ cười mỉa mai.
Nếu như tính toán ra, thời gian quen biết của Sở Tầm với Phó Kiến Văn, hẳn là nhiều hơn Tố Tâm nhiều mới phải.
Có thể nói đến hiểu biết về Phó Kiến Văn, Sở Tầm không bằng Tố Tâm, với lại Phó Kiến Văn cũng chưa bao giờ hành sự lỗ mãng.
Sở Tầm không hiểu Phó Kiến Văn bằng Tố Tâm, đại khái là bởi vì, Phó Kiến Văn chưa bao giờ cho Sở Tầm cơ hội đi hiểu rõ anh.
Ánh mắt của Phó Kiến Văn nhìn đến môi mỏng lộ ra độ cong châm chọc của Tố Tâm, không nhịn được cười.
Tầm mắt của Sở Tầm vừa đảo qua Tố Tâm, vừa nhìn về phía Phó Kiến Văn, nóng nảy tới nỗi hô hấp đều trở nên dồn dập: "Kiến Văn! Hiện tại thật sự không phải là thời điểm tốt để đi du lịch! hôm nay em chính là dùng tư cách bạn bè tới khuyên anh! Thật sự đừng bởi vì tư tình mà làm trễ nải chuyện công việc! Không về sau sẽ hối hận!"
"Chuyện của tập đoàn Khải Đức tôi đã nắm chắc, hiện nay đưa vợ đi chơi, mới là công việc cần làm nhất." Phó Kiến Văn nghiêng đầu nhìn Tố Tâm, hình như khắp nơi đều có thâm tình.
Sở Tầm cảm giác hô hấp của mình đã dừng lại, ngực nghẹn đến khó chịu...
Cô ta không biết còn có thể khuyên Phó Kiến Văn như thế nào nữa, chỉ nói: "xế chiều hôm nay lịch của cha em còn chống! Chí ít anh hãy đem cổ phần lấy xuống trước!"
"Sở Tầm, không cần phải vội vàng buôn bán!" Phó Kiến Văn trịnh trọng kêu tên Sở Tầm, Tố Tâm có thể nghe ra chút cảnh cáo cùng mùi vị không kiên nhẫn trong câu nói của Phó Kiến Văn.
Sở Tầm là một cô gái thông minh như vậy làm sao nghe mà không hiểu chứ...
Không cần phải vội vàng buôn bán, đây rốt cuộc là nói cổ phần của tập đoàn Khải Đức, hay là nói Sở Tầm!
Một khắc đó, mặt của Sở Tầm không còn một giont máu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch dưới ánh mặt trời.
Trợ lý của Sở Tầm nghe được toàn bộ cuộc đối thoại, đều có thể nghe hiểu ý tứ trong đó, cậu ta đều lúng túng thay Sở Tầm.
Trợ lý của Sở Tầm đẩy cửa xe chỗ điều khiển ra, từ trên xe bước xuống, vuốt mũi một cái, cười mở miệng nói: "Giám đốc Sở, không xuất phát sẽ tới trễ hội nghị rồi."