Cô đã từng coi Cố Vũ Trạch giống như là ánh sáng trong lòng mình, mặc kệ cuộc sống của cô có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần có hắn, cô cảm giác mình sống rất vui vẻ.
Chỉ bất quá, lúc cô tin tưởng hắn nhất, hắn lại lựa chọn tin tưởng Triệu Gia Kỳ.
Lâm Vi cũng cùng Triệu Gia Kỳ tiếp xúc qua, biết đại khái Triệu Gia Kỳ là người thế nào, Triệu Gia Kỳ có thể làm ra loại chuyện này, cũng không nghĩ nhiều.
"Nhưng mà..." Lâm Vi nhìn Diệp Phồn Tinh, "Nếu là bởi vì hiểu lầm mà chia tay, Cố Vũ Trạch bây giờ chọn lựa tin tưởng cậu, sao cậu không cho anh ấy một cơ hội?"
Cô ta nhìn ra được, Cố Vũ Trạch là thật tâm muốn quay lại với Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh nhìn Lâm Vi, cười một tiếng, "mình đăng ký kết hôn rồi."
"..." Lâm Vi không dám tin nhìn lấy Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh nói: "Hơn nữa người kia cũng quen biết Cố Vũ Trạch. Cho nên mình cùng Cố Vũ Trạch đời này không có khả năng, đã như vậy, mình đối với cậu ta lạnh lùng một chút, cũng là vì tốt cho cậu ta. nếu để cho cậu ta có hy vọng, cậu ta sẽ chìm trong tình cảm hoang đường này mà không bao giờ thoát ra được."
"Nhưng mà, mình cảm thấy anh ấy rất khổ sở." Ngày hôm qua bọn họ ở phòng Karaoke, Lâm Vi cùng đi, Cố Vũ Trạch chỉ ngồi một chỗ uống rượu, Lâm Vi không dám đến gần hỏi chuyện.
Diệp Phồn Tinh bình tĩnh nói: "mình ngồi cùng bàn với cậu ta lâu rồi nên khá hiểu cậu ta, yên tâm, cậu ta sẽ không có chuyện gì. So với yêu người khác, cậu ta yêu bản thân mình hơn nhiều, cũng ưa sĩ diện."
Cho nên, Diệp Phồn Tinh luôn dễ dàng dùng vài câu nói để chọc tức hắn.
Nói tới chỗ này, Diệp Phồn Tinh nhìn Lâm Vi một cái, "nếu cậu thích Cố Vũ Trạch thì cứ mạnh dạn theo đuổi. Đừng để Triệu Gia Kỳ hớt tay trên."
Lấy tính cách của Cố Vũ Trạch, nói không chừng Triệu Gia Kỳ chỉ cần cố gắng một chút, lại sẽ cùng Cố Vũ Trạch ở chung một chỗ.
So với Triệu Gia Kỳ, Diệp Phồn Tinh muốn tiếp nhận người kia là Lâm Vi hơn.
Lâm Vi nghe xong lời của Diệp Phồn Tinh, theo bản năng phủ nhận nói: "Ai... Ai nói mình thích anh ấy?"
"Ồ, cậu không thích cậu ta, hay vẫn bận tâm chuyện của cậu ta và mình?" Diệp Phồn Tinh nhếch khóe miệng, "sĩ diện của Cố Vũ Trạch rất cao, tìm bạn gái cũng phải tìm cô gái ưu tú, xứng với cậu ta. Cậu dùng chút tâm tư,sẽ có cơ hội."
Cháu Phó Cảnh Ngộ, thì cũng là cháu của cô!
Quan tâm chung thân đại sự của cháu mình, cũng là chuyện cô nên làm.
Lâm Vi nghe Diệp Phồn Tinh nghiêm túc bày trận cho mình, cười nói: "cậu không thèm để ý à?"
"Mình để ý làm cái gì?" Diệp Phồn Tinh kiêu ngạo nói: "Chồng mình đẹp trai hơn Cố Vũ Trạch nhiều."
"Đùa!" Lâm Vi căn bản không tin, "Cố Vũ Trạch đẹp trai như vậy, chồng cậu đến đẹp trai cỡ nào chứ!"
So với Cố Vũ Trạch còn đẹp trai hơn, Lâm Vi cảm thấy Diệp Phồn Tinh là đang khoác lác.
"21 tháng này mình tổ chức hôn lễ, đến lúc đó cậu cũng đến dự nhé" Diệp Phồn Tinh nhớ tới Phó Linh Lung bảo mình tìm phù dâu, nói với Lâm Vi: "cậu nếu không ngại, tới làm phù dâu của mình đi!"
"Cậu thật muốn kết hôn sao?" Lâm Vi đối với chuyện đám cưới của cô tràn đầy hoài nghi.
Diệp Phồn Tinh nói: "Dĩ nhiên là thật rồi."
Cô vừa mới dứt lời, điện thoại của Phó Cảnh Ngộ liền gọi tới.
...
Diệp Phồn Tinh cúp điện thoại, nói với Lâm Vi, "anh ấy tới đón mình rồi, mình đi trước."
"Không mời mình cùng Hồ Tiểu Tri ăn bữa cơm làm quen luôn sao." Lâm Vi bây giờ đối với chồng của Diệp Phồn Tinh rất tò mò. Diệp Phồn Tinh nói: "dịp nào mình mời hai cậu sau nhé,hôm nay không tiện."
Anh không thích tiếp xúc với người lạ, Diệp Phồn Tinh sợ anh không vui, cũng không dám tự quyết định.
Hôm nay là thứ sáu, Phó Cảnh Ngộ mới vừa tan làm, cùng Tưởng Sâm tới đón Diệp Phồn Tinh cùng nhau trở về nhà.
Diệp Phồn Tinh ra cổng trường, liền thấy xe của bọn họ đậu ở chỗ đó.
Phó Cảnh Ngộ cầm máy tính bảng, đang xem tài liệu, cửa xe mở ra, một con mèo nhỏ chuồn vào, "chú ơi."
Nghe được tiếng xưng hô này, Phó Cảnh Ngộ nhíu mày một cái...