Diệp Phồn Tinh vô cùng hoài nghi mình ở trong mắt mẹ đẻ mình rốt cuộc là con gái hay là nô lệ?
Rõ ràng không hề yêu thương cô, lại còn muốn khống chế hết thảy tất cả
Diệp Phồn Tinh cương nghị nói: "Chuyện của con con tự làm chủ, con có làm gì thì mẹ cũng không quản được con! Coi như mẹ cos cầm tiền của Tô Lâm Hoan đi nữa thì chỉ cần con không rời xa Phó Cảnh Ngộ, để xem cô ta đối phó với mẹ như thế nào?"
" Con ranh chết tiệt!" Diệp Mẫu trợn mắt nhìn Diệp Phồn Tinh, phát hiện biểu cảm trên mặt của Diệp Phồn Tinh rất là lạnh lùng cứng rắn, trên người có một loại khí chất uy hiếp nặng nề, biết cứng không được bà ta giở trò lạt mềm buộc chặt, đột nhiên bắt đầu kêu khóc om sòm, "Ối chời ơi, có ai khổ như tôi không! Sao lại vô phúc đẻ ra loại con gái bất hiếu như thế này cơ chứ! Mọi người vào đây mà xem bản mặt của cái con vô ơn này đi Lấy chồng chẳng báo đáp được bố mẹ cái gì thì thôi, tôi nói gì nó cũng không nghe, bị bệnh đến thế này rồi mà nó còn chọc tức tôi, sớm biết như vậy, ban đầu vừa sinh ra cho nó luôn nắm tro vào mồm cho nó chết sặc luôn đi, ối trời ơi là trời ơi"
Ông Diệp đi vào thấy vợ mình gào khóc như vậy, khuyên nhủ Diệp Phồn Tinh: "Phồn Tinh à! Mẹ con vừa mới phẫu được hai ngày, con đừng làm cho bà ấy tức giận nữa "
Từ trước đến giờ ông Diệp có tiếng là sợ vợ, có thương con cái bao nhiêu cũng không bao giờ dám lên tiếng
Diệp Mẫu nghe thấy chồng mình giúp mình khuyên Diệp Phồn Tinh, khóc càng mừng hơn, ra đến tận cửa dãy phòng VIP vẫn còn nghe thấy tiếng gào khóc của bà ta
Hôm nay Diệp Phồn Tinh vốn đang rất tức giận, bị Diệp Mẫu khóc lóc om sòm như vậy, lửa giận của cô càng bừng lên, cô trực tiếp đạp đổ bàn bên cạnh giường bệnh, trong phòng bệnh phát ra tiếng "Phanhhhh",Diệp Mẫu đang khóc cũng bị sợ hết hồn, len lén nhìn nhất cử nhất động của Diệp Phồn Tinh, phát hiện Diệp Phồn Tinh đạp đổ bàn!
Cũng không biết con gái của bà ta sao đột nhiên lại khỏe và hung hãn như thế
Đáng tiếc con người ta không thể lựa chọn xuất thân của chính mình, cũng không thể lựa chọn cha mẹ của mình
Đang lúc này, cô y tá nghe thấy động tĩnh đi vào, nhìn thấy một màn này, lên tiếng hỏi " Sao thế?"
Có thể là bởi vì có người ngoài tới nên Diệp Mẫu càng làm quá lên, "Đánh người rồi, đánh người rồi sao lại có con gái bất hiếu đánh mẹ, tôi khổ quá đi mà, sao lại đẻ ra đứa con gái như này cơ chứ?"
Người khác giấu còn không kịp nhưng bà ta lại vạch áo cho người xem lưng, chỉ mong làm thế nào để cho tất cả mọi người đều biết chuyện xấu nhà mình
Cô y tá nhìn Diệp Phồn Tinh, biểu tình có chút phức tạp, giống như Diệp Phồn Tinh thật sự là một đứa con gái bất hiếu
Diệp Phồn Tinh không giải thích, chỉ nói: "Chúng tôi muốn đổi phòng bệnh"
Đây là nơi Tô Lâm Hoan sắp xếp, nếu còn ở nơi này, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa
Sau này bị Tô Lâm Hoan lấy việc này ra công kích chắc chắn Diệp Phồn Tinh không ngẩng đầu được lên nữa
Diệp Mẫu gào lên: "Không đổi, đổi cái gì mà đổi? Đánh chết tôi cũng không đi sang phòng khác "
Người ta chỉ thích lên voi ai lại thích xuống chó Khổ quen rồi thì không sao, đang sung sướng mà phải chịu khổ thì thà chết còn hơn!
Cô y tá đương nhiên cũng không muốn phiền toái, hơn nữa bệnh nhân này là cô Tô giao phó với lãnh đạo của bệnh viện nói rằng phải chăm sóc thật chu đáo Cô y tá nói với Diệp Phồn Tinh: "Chuyện Đổi phòng bệnh không dễ dàng như vậy, hơn nữa viện phí phòng này cũng đã đóng rồi"
Diệp Phồn Tinh cười khẽ một tiếng, ánh mắt trở nên vênh váo hung hăng, cô nhìn cô y tá, biết cô ta không coi mình ra gì, chỉ bám chân Tô Lâm Hoan
"Thật sao? Từ Lúc nào mà cho bệnh nhân đổi phòng bệnh mà lại không hỏi ý kiến của người nhà bệnh nhân vậy? Có người nhà nào của chúng tôi đồng ý chuyện này rồi sao?"
Cô y tá cứng đờ, chuyện này là Tô Lâm Hoan sắp xếp, khi đó người nhà bọn họ đều không có ở đây, chỉ có Diệp Mẫu đồng ý
Nhưng mà bây giờ
Các cháu có thấy con gái nhà bà ngầu không nào, nếu thấy hay thì nhớ like và bỏ phiếu cho bà Sữa vê lốc nhé