Phồn Tinh của anh, là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời này.
Diệp Phồn Tinh nói: "Nhưng mà đã lúc trước đã có một bộ rồi, mua thêm một bộ nữa có phải rất rất lãng phí hay không?"
" Chỉ cần em thích thì không có gì là lãng phí cả." Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, cũng không đoái hoài tới nhân viên tiệm đứng ở đó, cúi đầu xuống, hôn lên trán cô một cái.
Nụ hôn này, ôn nhu ngọt ngào, trong mắt mấy người phục vụ tràn đầy bong bóng màu hồng.
Họ cũng hy vọng có một ông xã đẹp trai như vậy.
-
Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ thử áo cưới xong, từ tiệm áo cưới đi ra, vừa mới lên xe, chuẩn bị về nhà thì điện thoại của Phó Linh Lung gọi tới.
Phó Cảnh Ngộ lấy điện thoại ra, nhìn một cái, nghe điện thoại, " Chị."
"Cảnh Ngộ, em đang ở đâu vậy? Buổi tối tới dùng cơm đi, chị có chút việc muốn hỏi em." Giọng Phó Linh Lung nghe có chút nghiêm túc.
Phó Cảnh Ngộ biết, Phó Linh Lung gọi mình qua, là có chuyện muốn tìm mình.
Anh gật đầu một cái, "Được, em biết rồi "
Cúp điện thoại xong, Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, " Chị gọi anh qua đó à?"
"Ừ, tiện thể đi qua ăn bữa cơm đi." Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, mặc dù đã rời khỏi tiệm áo cưới, nhưng nhìn gương mặt cô vẫn tràn đầy hạnh phúc.
Chẳng qua chỉ mang cô đi thử áo cưới, mà cô đã vui vẻ đến như vậy ư? Anh cầm tay Diệp Phồn Tinh, " Chồng em có tốt hay không?"