Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1001: Đây là một loại hứa hẹn thế nào



Editor: May

Thi Ngạo Tước cũng là người rất có cảm giác an toàn có thể tin cậy đi.

Nếu không tại sao có anh ở bên người thì sẽ không cảm thấy sợ hãi và hoảng hốt nữa chứ.

Có lẽ anh chính là có loại ma lực này, tuy rằng bối cảnh của anh là vực sâu mênh mông vô bờ, mặc dù biết cuối cùng tình cảm của mình đối với anh sẽ chỉ là thiêu thân lao đầu vào lửa, nhưng cô cũng đồng ý bất chấp tất cả lao tới như vậy.

Tô Cửu Y và Thi Ngạo Tước rơi vào một tổ cuối cùng, nhìn hai đội khác đều liên tiếp bò lên một đoạn khoảng cách rất xa, đến cả Tô Man Ngưng thể chất yếu nhược cũng không sợ hãi và do dự chút nào, bò lên dưới sự chỉ huy của Tống Trí Kha.

Tô Cửu Y nắm chắc dây thừng của mình, cẩn thận đi theo Thi Ngạo Tước từ từ đi lên núi, mỗi khi giẫm nơi anh từng giẫm qua, liền cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp.

Mắt thấy sắp sửa đến đỉnh núi, Thi Ngạo Tước đi ở phía trước đột nhiên quay đầu,  đưa tay ra với cô đang ở sau lưng: "Đưa tay cho tôi, nơi này rất nguy hiểm."

Tô Cửu Y ngẩng đầu nhìn Thi Ngạo Tước, phía sau anh là tia sáng phản xạ của ánh trời chiều, sợi tóc ngược chiều ánh sáng bị gió gào thét thổi loạn như là phủ lên một lớp màu vàng, ngũ quan hình dáng rõ ràng ở trong bóng tối.

Dù cho không thấy rõ lắm, Tô Cửu Y cũng có thể cảm nhận được tầm mắt nóng rực của anh, khẽ chớp động đôi mắt sáng ngời như là một con suối, lúc này không khí ấm áp như là một sợi dây tác động cô, khiến cô không tự chủ được đưa tay ra về phía Thi Ngạo Tước.

Ngay tại lúc hai người tay sắp tiếp xúc, dưới chân Tô Cửu Y đột nhiên trượt một cái.

Cô mất đi điểm dừng chân đột nhiên cảm giác giây phút đó mình sắp ngã sấp xuống, cô theo bản năng nhắm chặt hai mắt lại, chờ đợi đau đớn sắp tới.

Nhưng không hề cảm nhận được đau đớn trong dự đoán, bởi vì trên tay có một luồng lực mạnh mẽ ổn định thân thể của cô.

"Không có gì rồi." Bên tai đột nhiên truyền ra giọng nói quen thuộc, Tô Cửu Y chậm rãi mở mắt ra, phát hiện Thi Ngạo Tước đang nắm lấy tay của cô, tay kia bám vào cây cối bên cạnh.

Anh chau mày, có một chút mồ hôi dày đặc ở trán.

Tô Cửu Y ổn định tâm tình của mình một chút, sau khi thu hồi tay của mình liền tìm một điểm dừng chân cho mình lần nữa, vừa rồi lúc chân trượt xuống có cảm giác nóng hừng hực, cô kiểm tra đế giày một chút, cũng may cũng không có mài mòn.

Giày vò như vậy, hai người lại kéo xa khoảng cách với bọn họ.

Tô Cửu Y nghĩ lại phát sợ hít sâu một hơi, phát hiện tay của mình vẫn đang không kiềm chế được phát run.

Cô tận lực muốn thay đổi tình trạng hiện nay, nhưng lại có chút lực bất tòng tâm.

Thi Ngạo Tước bên cạnh đột nhiên vươn tay ra nắm chặt tay của cô, tiếng nói rất có khí phách: "Có tôi ở đây, đừng sợ."

Đây là một loại hứa hẹn như thế nào.

Một câu "Có tôi ở đây" liền tác động đến Tô Cửu Y như thế nào, không chỉ là trong lòng trực tiếp xông lên một dòng nước ấm, không chỉ là gò má ửng đỏ, một cổ lực lượng ấm áp truyền khắp toàn thân, thậm chí là ẩm ướt hốc mắt của cô.

Kể từ sau khi gặp Thi Ngạo Tước, chuyện may mắn và bất hạnh thay đổi quỹ đạo của cuộc đời cô, tất cả đều là vì người đàn ông bề ngoài lạnh như băng trong lòng ấm áp này.

Bọn họ chẳng qua là quan hệ ông chủ và nhân viên, chẳng qua là bị ép và kìm lòng không được mà xảy ra hai lần quan hệ, cùng lắm lại thêm một chút cùng chung hoạn nạn bị cuốn vào trong một âm mưu.

Rốt cuộc tại sao anh lại muốn đối với cô tốt như vậy.

Cô đột nhiên thực sự muốn biết, ôn nhu anh không dễ dàng để lộ ra có thể khuếch tán đến vô biên vô hạn hay không, muốn biết nếu như hôm nay là cô gái khác cùng leo núi với anh, anh có thể cũng đối xử với cô ấy như thế hay không