Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1020: Đàn ông cũng có người chung thủy



Editor: May

"Đàn ông cũng có người chung thủy." Bạch Nhã nói.

"Chung thủy...." Tô Man Ngưng thì thào nói xong, sau đó lại nói thật nhiều chuyện bên ngoài có liên quan với Tô Trấn Hùng.

Bạch Nhã cũng biết, tuy rằng Tô Trấn Hùng là kết hôn lần hai, nhưng đối đãi với Tô Man Ngưng quả thật không tệ, chỉ là ở thương trường, có mấy người có thể nói mình ngăn cản được hấp dẫn của tiền tài và mỹ nữ chứ.

Có thể là uống rượu say, Tô Man Ngưng nói xong liền ngã xuống trên bàn rượu.

Bạch Nhã có chút khó khăn, nghĩ đến chuyện trước đó Tô Man Ngưng và Tống Trí Kha đính hôn, cô chỉ đành lấy điện thoại từ trong túi Tô Man Ngưng ra, tìm được dãy số của Tống Trí Kha gọi đi.

Lúc Tống Trí Kha chạy tới quán bar, Bạch Nhã đã trả tiền rượu giúp Tô Man Ngưng, nhìn thấy Tô Man Ngưng say không nhẹ, Bạch Nhã thì đã sắp sứt đầu mẻ trán.

"Cô ấy sao vậy?" Giọng nói của Tống Trí Kha đột nhiên vang lên, ở trong quán rượu ầm ĩ náo loạn, mang theo chút tạp chất hùng hậu, "Sao lại uống nhiều như vậy."

"Ba cô ở bên ngoài...." Bạch Nhã trả lời, một tay kéo cánh tay Tô Man Ngưng, để cô dựa vào trên người mình, sau đó nói: "Trước đưa cô ấy về nhà đã."

"Được." Tống Trí Kha không có hỏi nhiều chuyện bên ngoài của Tô Trấn Hùng.

Tống Trí Kha ôm Tô Man Ngưng đến chỗ ngồi phía sau xe của mình, sau đó ý bảo Bạch Nhã ngồi ở bên cạnh của cô.

"Để đầu của cô ấy tựa ở trên đùi của cô, có lẽ sẽ dễ chịu một chút." Tống Trí Kha quay đầu nhìn Bạch Nhã trên ghế sau.

"Cái kia...." Bạch Nhã cảm thấy vẫn là để Tống Trí Kha ở phía sau với cô ấy sẽ tốt hơn, dù sao anh là vị hôn phu của Tô Man Ngưng, "Hay để tôi lái xe đi, hiện tại cô ấy cần nhất là sự quan tâm của anh."

"Cô mang phép giấy lái xe không?" Anh nhìn về phía túi xách của cô, và một phần hợp đồng cô nắm chặt trong tay.

Vốn ôm cách nghĩ giúp người hoàn thành ước vọng muốn cho hai người bọn họ một chút không gian, kết quả bị hỏi vấn đề này, Bạch Nhã mới nhớ tới hôm nay ra ngoài vội vàng, hơn nữa là đón xe đi tập đoàn Ngạo Thiên, cho nên cũng không có mang theo giấy lái xe, hơn nữa mới vừa rồi còn uống một ly rượu với Tô Man Ngưng.

"Để tôi lái đi, cô chăm sóc tốt cho cô ấy." Sau khi Tống Trí Kha gió thoảng mây trôi nói một câu, liền lái xe đi ra ngoài.

Trên đường, Bạch Nhã nói tất cả mọi chuyện Tô Man Ngưng vừa nói cho Tống Trí Kha biết.

Thật ra Tống Trí Kha biết chuyện Tô Trấn Hùng hát hoa ngắt cỏ ở bên ngoài, chuyện lão tổng thương trường ở bên ngoài bao dưỡng Tiểu Tam có rất nhiều, anh đều đã tập mãi thành thói quen, chỉ có điều không biết lại có thể mang đến cho Tô Man Ngưng mang đến  đả kích lớn như vậy.

Đúng lúc đó, Tô Man Ngưng gối lên trên đùi Bạch Nhã đột nhiên nôn thốc nôn tháo.

Bạch Nhã còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Tô Man Ngưng lật người, không có chút ý thức nôn đến nôn tháo đến trên quần của cô.

Bên ngoài mưa phùn rơi rả rích, Tống Trí Kha tắt điều hòa trong xe, sau đó mở cửa sổ xe ra để gió lạnh thổi vào. Anh cầm lấy hộp giấy rút đặt ở trên ghế lái phụ đưa cho Bạch Nhã.

"Cảm ơn." Bạch Nhã nhận lấy cái hộp trong tay Tống Trí Kha, để đầu Tô Man Ngưng  tới một vị trí thoải mái, sau đó dọn dẹp đơn giản một chút dơ bẩn trên váy.

Tống Trí Kha quan sát nét mặt của cô ở trong kính chiếu hậu, không có một chút không kiên nhẫn, lúc xử lý đồ bẩn trên ghế sau, còn tận lực thả động tác đến cực kỳ nhẹ, sợ quấy nhiễu đến Tô Man Ngưng.

Xe lái vào cửa chính nhà họ Tô, Tống Trí Kha cõng Tô Man Ngưng đi vào đại sảnh, Triệu Thư Nhã và người giúp việc trong nhà sớm đã đi ngủ rồi.

Tống Trí Kha cõng Tô Man Ngưng đi vào gian phòng, sau đó thả cô đến trên giường,  cỡi giày ra cho cô.