Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1075: Tô Cửu Y tỉnh rồi



Editor: May

Trong lúc hôn mê, Tô Cửu Y cảm thấy mình giống như được đặt ở trong nước biển lạnh băng, thân thể đột nhiên trở nên lạnh buốt, nhưng lại không biết vì sao, có một luồng nhiệt độ nóng rực đốt cháy da của cô, khiến cô cảm thấy lúc lạnh lúc nóng rất khó chịu.

Cô muốn động, muốn chạy trốn khỏi nơi kinh khủng này, nhưng thân thể lại nặng nề như là đúc bằng chì, không thể nhúc nhích cũng không có cách nào rút ra, chỉ có thể mặc cho mình bị một hoàn cảnh như vậy vây quanh, hung hăng cắn nuốt.

Điện thoại Thi Ngạo Tước chấn động lên, sợ nghe điện thoại đánh thức Tô Cửu Y, anh cẩn thận đặt tay cô về trên giường, kéo chăn mền qua đắp lên cho cô, lúc này mới đứng dậy cầm di động đi ra khỏi phòng.

"Alo." Một đêm không ngủ, anh có chút mệt mỏi, vì vậy giọng nói khàn khàn.

"Tước thiếu, Tiêu Thần khai rồi." Đối phương nói.

Thi Ngạo Tước đi đến bên cửa sổ, đưa tay vuốt vuốt cái trán trướng đau, hỏi: "Anh ta nói gì?"

"Anh ta thừa nhận đám hàng trước đó là anh ta cắt đứt, hơn nữa chuyện hương thúc tình trong phòng Tước thiếu cũng là anh ta âm thầm lẻn vào đốt, còn có một phát súng trong phòng quan sát, kể cả cái chết của Triệu Nhậm cũng đều là anh ta làm." Đối phương hồi đáp.

Nghe đối phương báo cáo xong, vẻ mặt Thi Ngạo Tước vẫn không có thay đổi gì, vẫn là lạnh nhạt giống như vừa rồi, ừ một tiếng, "Nhìn anh ta cho kỹ, đừng để anh ta chạy thoát."

"Dạ, Tước thiếu "

Cúp điện thoại, Thi Ngạo Tước dựa đến trên tường đốt một điếu thuốc, trước đó anh từng phân tích nguyên nhân chuyện đối phương đốt hương thuốc tình trong phòng anh, mà mục đích làm như vậy chỉ có một, vì để cho anh phát sinh quan hệ với một người phụ nữ xa lạ.

Tô Cửu Y chỉ là một người bị hại, vào ngày hôm sau chuyện kia phát sinh, anh sai người ta tra xét tất cả bản ghi chép quan sát, phát hiện trước khi Tô Cửu Y nhận được thông báo đi phòng của anh đưa rượu bị một khách hàng khó dây dưa chuốc rượu.

Sau đó cô lảo đảo nghiêng ngã tiến vào gian phòng của anh, ngay từ đầu vốn định để rượu xuống bước đi, kết quả sau khi ngửi được mùi hương liền mất đi năng lực phán đoán, vì vậy thất thân cho anh.

Thật ra bố cục này có thể nói là hoàn mỹ, mỗi một thủ đoạn đối phương dùng đều đã trải qua nghĩ sâu tính kỹ, chỉ là anh ta ngàn tính vạn tính cũng không có tính đến diễn biến chuyện này không ở trong sự khống chế của anh ta.

Thi Ngạo Tước dùng sức hít một hơi thuốc, ném thuốc cháy hơn phân nửa xuống đất, dùng đế giày vê tắt, sau đó xoay người đi vào gian phòng. Ngay tại lúc anh đi đến bên giường, ngoài ý muốn phát hiện ngón tay của Tô Cửu Y đang động.

"Tô Cửu Y."

Anh cúi người xuống dưới, cẩn thận bưng lấy mặt của cô, trầm thấp gọi: "Tô Cửu Y."

"Tô Cửu Y."

"Tô Cửu Y...."

"Tô Cửu Y."

"Tô Cửu Y."

Anh cứ lặp lại tên của cô như vậy, một tiếng tiếp theo một tiếng, nhìn người trên giường, đôi mắt thâm sâu tràn đầy nhu tình. Bụng ngón tay chai sạm nhẹ nhàng vuốt ve mặt của cô, muốn gọi tỉnh cô nhưng lại sợ ồn đến cô.

Giọng nói của anh thả càng thấp hơn, đến cuối cùng hoàn toàn nghe không được, vào lúc này ngón tay của Tô Cửu Y lại đột nhiên động một chút, sau đó lông mi thật dài của cô bắt đầu rung động.

Tô Cửu Y cảm thấy mí mắt nặng nề, nhưng cô nghe được có người không ngừng gọi tên của cô ở bên tai, liền liều mạng muốn tỉnh lại, muốn nhìn một chút là ai đang gọi cô.

Cuối cùng mở mắt, nhưng trước mắt lại là một mảnh mơ hồ, gương mặt gần nhau trong gang tấc như là bịt kín một lớp sương mù, khiến cô không nhìn rõ lắm. Cô muốn sờ mặt của đối phương, nhưng tay vừa mới nâng lên lại không có lực rũ xuống.

Cũng vào lúc này, đôi bàn tay ấm áp đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, nâng lên trên. Cứ như vậy, tay của cô chạm vào khuôn mặt không có nhiệt độ, lạnh đến mức có chút thấm người.

....................