Giọng nói sâu lắng có chút khàn khàn, như là vì ức chế tình dục mà tạo thành.
Có trời mới biết trong mười mấy tiếng anh ra nước ngoài, nhớ cô nhớ đến sắp phát điên, thế nhưng người phụ nữ này còn không chịu để anh chạm vào.
Anh đột nhiên thu tay về từ trên người cô, lạnh lùng nói: “Mặc kệ em có nguyện ý hay không, bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần em không chính miệng nói, anh liền tuyệt không đụng vào em.”
Nói xong, anh xuống giường bắt đầu mặc quần áo, rất nhanh liền mặc chỉnh tề, sau khi nhìn gương thắt cravat xong, mới quay đầu nhìn Thẩm Chanh.
”Anh đi công ty.”
Sau khi ném xuống những lời này, anh mở cửa phòng đi ra ngoài.
Nghe được âm thanh đóng cửa phòng, Thẩm Chanh khẽ nhíu mày, lần này chơi lớn rồi.
Nằm trên giường một hồi lâu, cô rời giường sửa soạn, sau khi ăn sáng xong liền đi công ty, vừa đến, liền nhận được điện thoại Thi Khả Nhi gọi tới.
”Chị dâu, người bạn hacker kia của em tìm được một chút manh mối trên máy tính của Cố Liên Thành, có một phần tư liệu bị xóa bỏ hoàn toàn, bởi vì là thời gian quá dài mà không thể phục hồi lại toàn bộ như xưa, chỉ có thể khôi phục một phần trong đó.”
”Nhìn từ tư liệu khôi phục, là một phần văn kiện, văn kiện không phục hồi được đầy đủ, chỉ có thể nhìn được câu nói sau cùng. Câu nói kia là: Dùng tên của tôi mang bạn bay lên bầu trời ngũ sắc, dùng trái tim của tôi làm sáng chói tâm bạn.”
Thẩm Chanh thật không ngờ, một phần tư liệu không khôi phục được đầy đủ lại có thể trở thành một điểm mấu chốt.
Dùng tên của tôi mang bạn bay lên bầu trời cao ngũ sắc, dùng trái tim tôi làm sáng chói tâm của bạn.
Tần Nghê, họ là Tần, tên là Nghê, lấy tên của cô, mang lên bầu trời cao ngũ sắc.
Tần Nghê, lúc thiết kế đã dốc trái tim, dùng lòng của cô, mang theo ánh sáng trong lòng.
Hóa ra « Ngôi sao sáng chói» vốn tên là « Phượng nghê cửu thiên. Sáng chói chi tâm ».
”Chị dâu, trước mắt cho thấy, Cố Liên Thành có động cơ gây án. Ba năm trước cô ta là một người mới ở trong giới thiết kế, muốn ở trong khoảng thời gian ngắn dựa vào năng lực của mình trở nên nổi bật hoàn toàn là đầm rồng hang hổ. Vì vậy cô ta chỉ có thể đi đường tắt, dùng biện pháp nhanh nhất để thỏa mãn lòng hư vinh của mình, bay lên đến một độ cao không dễ bị người kéo xuống.”
Bởi vì một câu dùng tên của tôi mang bạn lên bầu trời cao ngũ sắc, Thi Khả Nhi liền liên tưởng đến Tần Nghê, đi phân tích từ góc độ chuyên nghiệp, chuyện ba năm trước nhất định không thoát khỏi quan hệ với Cố Liên Thành.
”Đúng rồi chị dâu, trước khi chưa tìm được chứng cớ có thể chứng minh Cố Liên Thành có liên quan với chuyện ba năm trước, chị đừng hành động thiếu suy nghĩ, tránh cho rước họa vào thân.”
Sự tình trọng đại, Thẩm Chanh tự nhiên sẽ không lơ là sơ suất, cô đáp: “Yên tâm, chị sẽ không làm xằng làm bậy. Còn em, cẩn thận một chút. Tra không được thì không cần tra xét, chị sợ ảnh hưởng đến em.”
”Được rồi chị dâu, em là người trưởng thành, làm chuyện biết đúng mực.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Chanh cầm cái ly định đi bên ngoài phòng làm việc rót ly nước uống, không ngờ vừa đi tới ngưỡng cửa, điện thoại nội bộ liền vang lên.
Vì vậy đi vòng trở về, bắt máy nội bộ: “Alo.”
”Alo, tổng giám đốc, có vị tiên sinh họ Thi nói muốn gặp cô, hiện đang chờ ở phòng nghỉ.”
Tiên sinh họ Thi?
Loại bỏ đầu tiên chính là Thi Vực.
Một người đàn ông kiêu ngạo như vậy, sao có thể cúi mình hạ giọng để một thư ký đến thông truyền, hơn nữa mấu chốt nhất chính là, hiện tại anh hẳn là vẫn chưa nguôi giận, cho nên tuyệt đối sẽ không đến Nam Ngạn.
Vậy, là Thi Mị?
Hình như khả năng cũng không lớn.
Sau khi rời phòng làm việc, Thẩm Chanh bước nhanh đi đến phòng nghỉ.
Lúc đưa tay đẩy cửa phòng nghỉ ra, bước chân cô dừng một chút, hoàn toàn thật không ngờ, người tới lại có thể là....