Truyện Đạo Văn Hại Chết Người

Chương 2



Chính là cái mà người ta hay nói: Thường đi dọc bờ sông, nào có chuyện không ướt giày cho được(*).

(*Đại loại là bảo: Trong một môi trường nhất định, sao có thể không nhiễm thói hư, tật xấu liên quan đến nơi đó, gần bùn làm gì có chuyện không bị vấy bùn được.)

Huống hồ gi gỉ gì gi cái gì Sina cũng có hết sạch banh, thứ không thiếu nhất trong đó là bug(*).

(*Bug là lỗi ấy.)

Vì bug của Sina mà mấy lần Phương Doanh đổi tài khoản (account) đều phải đổi đi đổi lại mấy lần, nhưng may thay mỗi lần như thế lại không biết gặp phải vận cứt chó gì mà chỉ thấy hốt cả hền chứ không gặp phải nguy cơ nào, cho nên việc giấu diếm ấy vẫn tiếp tục như thường.

Phương Doanh rất ngoan nên cậu mọi thứ trên weibo toàn do cậu tự xử lý hết cả. Trừ các đợt quảng cáo thương mại mà trợ lý đăng lên thì cậu sẽ đích thân ra tay với hầu hết những lần tương tác trong thời gian truyền bá.

Bộ phim cậu và Từ Khâu Lạc cùng đóng này đã hot vượt xa sự tưởng tượng của rất nhiều người, khi phát sóng cậu không tránh khỏi việc phải tương tác với các diễn viên khác, chứ chưa nói gì đến chuyện tương tác với người cũng đảm đương vai nam chính của phim là Từ Khâu Lạc thì lại càng phải đạt mức mờ ám đến độ không biết dơ nữa luôn.

Phương Doanh thừa biết, cứ mỗi lần cậu tương tác “ngọt ngào” với Từ Khâu Lạc thì cũng là đang cắm một lưỡi dao vào người Đại Hoàng Qua.

Nhưng đây là công việc.

Tuyệt đối không được xem là phản bội đâu nhé!

Phương Doanh an ủi mình như thế này “Gặp dịp thì chơi thôi mà, chắc chắn các chị em sẽ không trách mình đâu, ừ!”

Song cứ mỗi một lần, mỗi một lần như vậy, clone của Phương Doanh sẽ lướt thấy hàng đống weibo với chế độ bạn bè của Đại Hoàng Qua được đăng lên ngay tức khắc.

Đồ sen trắng.

Không lên hot search thì chết à?

Ánh mắt nhìn Lạc của bọn tao chỉ thiếu điều viết hai chữ “Come out” lên cái mặt bự kia thôi.

Douma, tên Phương Doanh kia có biết xấu hổ nữa không a a a!!!!

Có lần thái thái còn tag cả Phương Doanh vào, “Các chụy em đã xem chương trình tạp kỹ ngày hôm nay chưa dị? Phương Bạch Liên bảo Lạc của chúng mình đối xử với tên đó rất dịu dàng và cưng chiều, bà tức muốn ói cmnl! Đồ thối tha này dơ vcl, Lạc của chúng mình đối xử dịu dàng và cưng chiều nó bao giờ??? Sự cưng chiều đó của Lạc Lạc là dành cho Tông Tông của chúng mình ok! Đồ chó đẻ! Thằng cờ hó này chọc bà tức chết mất, chụy em mau xỉ vả hội đồng nó với tui!”

Phương Doanh nhận được cái tag này khi đang ăn cơm, cơm hộp tổ phim phát, mọi người quây quần bên nhau để ăn. Phương Doanh nhìn weibo mà run hết cả tay, làm rơi một miếng sườn vào cà-mèn của Từ Khâu Lạc. Phương Doanh vừa định nói “Phiền anh đưa lại cho em với” thì Từ Khâu Lạc đã gắp lên rồi ăn rất vui vẻ, còn ngẩng đầu cười với cái tên đang đơ một cục là cậu: “Cảm ơn em nhé.”

Hứa Tông nháy mắt ra hiệu: “Hai người đừng vậy nữa được không, tôi sắp đẩy thuyền này luôn rồi đấy!”

Từ Khâu Lạc híp mắt, bật cười.

Phương Doanh lại gào lên: “Anh Tông! Không được đâu!”

Phương Doanh không còn lòng dạ gì mà ăn với chả uống nữa, cậu dùng clone để trả lời Đại Hoàng Qua ngay tức khắc.

“Bà chị ới, bộ bà chị không thấy đây là vấn đề cắt nối biên tập hở? Tui thấy Phương Doanh cũng chẳng ti tiện đến nỗi vậy đâu?”

Ngay giây sau, thái thái đã gõ tám trăm chữ trả lời cậu: Ý cô gái là sao? Không phải cô cứ hay gọi tên đó là Phương Bạch Liên à? Gọi sang Phương Doanh từ bao giờ đấy? Xưng hô thân thiết như vậy là sao? Nghe lời cô như thể tôi đang nói oan cho Phương Bạch Liên á? Cô đã xem kỳ này chưa vậy? Tôi đề nghị cô đi xem đã rồi hẵng sủa, ai lại có thể biên tập tốt đến vậy được? Đó là điều không tưởng ok? Tất cả đều là lời Phương Bạch Liên tự thốt ra khỏi miệng ok? Này em gái, dạo này cô thật sự lạ lắm đấy, người không quen cô sẽ tưởng là cô trèo tường mất thôi.

Môi Phương Doanh bị hù đến độ chết lặng: Cô suy nghĩ nhiều rồi!! Sao tôi có thể đi trèo tường được cơ chứ???? Tên Phương Doanh đó mãi mãi là một bông sen trắng, nhưng thái thái à, tôi thì mãi mãi yêu cô nhất! Đợi cô đào hố, moaz moaz.

Thái thái trả lời cậu: Tối nay sẽ đào hố, moaz moaz.

Làn sóng này chưa yên, làn sóng khác lại nổi lên.

Nguy cơ này vừa qua, nào ngờ tối đó Từ Khâu Lạc lại đăng một cái weibo, còn tag cả Phương Doanh vào. Phương Doanh nhìn thấy ảnh chụp đầu tiên, đó là lúc miếng sườn ấy của cậu rơi vào cà-mèn của Từ Khâu Lạc rồi bị nhân viên trong tổ chụp lại được.

Từ Khâu Lạc ngậm miếng sườn, nhìn Phương Doanh rồi mặt mày cong cong, còn Phương Doanh thì đang cúi đầu nhìn điện thoại, nhưng đôi đũa thì vẫn nửa giơ phía trên cà-mèn của Từ Khâu Lạc.

Rõ là một chuyện ngoài ý muốn mà lại bị người ta chụp được ở một góc tốt, thật sự tạo ra cảm giác Phương Doanh “gắp đồ ăn” cho Từ Khâu Lạc.

Từ Khâu Lạc đăng ảnh lên thì thôi đi, ấy vậy rồi mà còn cố ý tag Phương Doanh, “Cảm ơn ân tình gắp đồ ăn của Phương Tiểu Doanh nhé Σ(|||▽|||)”

Trợ lý cũng gửi tin nhắn đến, nói là người đại diện bảo Phương Doanh chuyển phát để trả lời.

Tuy cậu không hề muốn chút nào nhưng không thể không cúi đầu cam chịu.

Công việc! Đây là công việc thôi! Là thế giới đầy tăm tối của những người trưởng thành! Ước gì Đại Hoàng Qua thái thái đứt mạng viết lách quách cho rồi, chứ đừng trông thấy cái này nhé a a a a a a a a a a!!

Phương Doanh hóa rồ trong lòng, song cũng chỉ có thể copy lại lời chuyển phát mà trợ lý đã gửi cho cậu, sau đó đăng nhập vào weibo để đăng lên.

“Cảm ơn anh Lạc cứ hay quan tâm em thôi mà, ăn no chút rồi cố gắng làm việc nhé!”

Copy, paste, chuyển phát.

Nếu bug không xảy ra bất thình lình thì đây chắc chắn sẽ là một thao tác cực kỳ ổn.

Nhưng mà…

“???????”

“!!!!!!!”

“Thao tác gì dị????”

“Đại đại ‘Lạc Ấy Ấy Tông Rồi’ ới ời, đây là trò con bò nào dị????”

“Lạc Ấy Ấy Tông Rồi” là tên clone của Phương Doanh, phong cách cũng đặc trưng như cái tên vậy, vừa tục vừa huênh hoang, rất ư là trong tối.

Phương Doanh trợn mắt nhìn đám chị em fandom “Lạc Tông” rồi sửng sốt rất lâu rất lâu, mãi sau mới kịp nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

Phương Doanh: A a a a a a a a a a a a a!!! Cíuuuuuu!!!!!!!

Đại Hoàng Qua mới viết xong một chương truyện, vừa online thì thấy bài chuyển phát từ clone này của Phương Doanh, đến cả hoa cúc vàng cũng giận sắp die cmnr, hùng hổ gửi tin nhắn riêng cho Phương Doanh: Ý cô là sao???

Phương Doanh vẫn vờ như chưa đọc, bình tĩnh chuyển phát tiếp cái weibo ấy của mình, “Tui cá một quả dưa chuột vàng, chút nữa Phương Bạch Liên sẽ dùng giọng điệu này để chuyển phát weibo Lạc Lạc của chúng ta.”

Tin nhắn riêng của Đại Hoàng Qua lại gửi đến: 2333333333 Quỳ, bà đây còn tưởng cô trèo tường mất tiêu rồi, sợ vaicadai, cô bắt chước giọng điệu của Phương Bạch Liên cũng giống ghê nhờ, chụy em chúng tôi sẽ phong cô thành Phương Doanh của fandom Lạc Tông ngay hôm nay luôn!

Phương Doanh trả lời: Cô cứ nói quá.

Đại Hoàng Qua còn nói tiếp: Tôi đã viết chương mới rồi, nhưng hôm nay tâm trạng không tốt nên đang định không cập nhật, cơ mà chứ chia sẻ cho em gái xem trước ha.

Phương Doanh: Meow (^O^)

Sau đó lục tục mấy bận khiến Phương Doanh suýt lòi đuôi, may thay EQ cậu không cao nhưng được cái có đầu óc tốt, với cả cũng vì đa số những người theo dõi (follow) cậu đều là fans cp Lạc Tông, trừ “lịch sử đen tối” của cậu ra thì họ không được xem là hiểu rõ lắm về Phương Doanh, nên cậu mới gặp may nhiều lần đến vậy.

Thậm chí có vài lần trong cái rủi có cái may, nhận được vài chương H cậu cực kỳ muốn đọc mà Đại Hoàng Qua chưa đăng lên, Phương Doanh phải gọi là hớn ha hớn hở, nhướn mày mừng vui.

Nhưng nói gì thì nói, trong cái rủi có cái may, thì ắt cũng có cái may không nằm trong cái rủi.

Lần đổi nick cuối cùng của Phương Doanh, Sina hại cậu ghê vờ nhờ.

Phương Doanh yêu chó như si như dại, chuyện này không chỉ fans mà đến cả anti-fans cũng thừa biết, cậu còn nuôi một chú Husky bự, mà nó được gọi là “Bé Bự”, hình thể cũng là một con chó cỡ bự thật, bình thường dì giúp việc đều nhốt nó vào lồng sắt. Ngày ấy cậu kết thúc việc xong về nhà thì không hiểu mô tê gì, cứ như có cơn gió mạnh càn quét, như có quỷ sa chân vào nhà cậu vậy. Khu chung cư cao cấp mà lại bị trộm cắp ư, mắt Phương Doanh nhìn chằm chằm vào những nơi có thể trông thấy, không nơi nào mà không bừa bộn hết cả.

Bé Bự ngồi giữa một vũng nước le lưỡi với cậu. Phương Doanh điên tiết lên, tiện tay chụp một bức cận cảnh rồi đăng lên mạng kèm chú thích: Bé Bự đã nằm trong tay tôi rồi, làm sao để ăn thịt chó đây nhờ?

Ngay tức khắc khi vừa đăng lên, Phương Doanh đã thấy là lạ, bởi vì cậu phát hiện ảnh đại diện (avatar) weibo của mình không phải một bức tự sướng, mà là… Từ Khâu Lạc…

Phương Doanh: (|| ゚Д゚)

Á!

Trời má!!

Trời máaaa!!!!!!!!!!!!!!!!

Mém chút nữa Phương Doanh đã ngất xỉu tại chỗ ngay và luôn. Cậu luống cuống xóa bài đăng, nhưng vẫn còn một Đại Hoàng Qua thái thái với tốc độ tay còn nhanh hơn cả cậu.

Lúc Phương Doanh thấy ảnh đại diện của Đại Hoàng Qua hiện lên trong danh sách tin nhắn riêng, suy nghĩ đầu tiên của cậu là, tèo is real cmnr.

Đại Hoàng Qua: “!!!! Lạc Tông, cô đâu rồi??? Cô quay lại đây ngay lập tức!!”

Đại Hoàng Qua: “Lạc Tông, cô điên rồi à?????? Cô vào đó bằng cách nào????”

Đại Hoàng Qua: “Không phải chứ??? Không phải Bé Bự kia là chó nhà Phương Doanh đấy à??? Cô hãy nói với tôi là không phải đi, cô đừng làm chuyện ngu xuẩn!!”

Đại Hoàng Qua: “Tôi biết Phương Bạch Liên rất đáng giận thật, nhưng chúng ta không được làm loại fan cuồng(*) đó, là phạm tội đấy cô gái ơi cô điên rồi hả??? Cô vào nhà tên đó thì thôi, đã thế cô còn ăn thịt chó nhà hắn nữa, đậu má cô có phải người không???”

(*Ý ở đây là sasaeng fan)

Đại Hoàng Qua: “Bây giờ cô đã hơi rơi vào trạng thái không bình thường cô biết chưa???? Lạc Lạc sẽ không muốn cô trở thành người như vậy, tôi thật sự rất lo lắng cho cô, hãy ra khỏi nhà Phương Doanh ngay và luôn.”

Đại Hoàng Qua: “Tự thú đi.”

Phương Doanh: Đis mẹ, điên mất thôi.