Đấu Phá Thương Khung

Chương 1286: Luyện Hóa



Tuy ngọc bài tông chủ lơ lửng trước mặt, nhưng Vân Vận vẫn chưa đưa tay tiếp nhận. Nàng không hề có một chút hứng thú nào với chức tông chủ này, vì chuyện năm đó vẫn còn canh cánh trong lòng nàng. Nếu bây giờ hỏi Vân Vận không muốn làm gì nhất thì câu trả lời tất nhiên sẽ là chức vị tông chủ…

"Cầm lấy đi."

Nhìn vẻ chần chừ trên khuôn mặt Vân Vận, Tiêu Viêm nhẹ giọng thúc giục.

Hắn không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng thì lập tức bị trừng mắt. Cắn môi thấp giọng thì thầm: "Cầm lấy? Rồi lại cho ngươi đến tạo uy phong sao?"

Nghe vậy, Tiêu Viêm không khỏi có chút xấu hổ, đáp: "Đã nhiều năm như vậy rồi, nàng còn nhắc tới làm gì. Chuyện đó không ai đúng, cũng chẳng có ai sai. Tuy ta diệt Vân Lam Tông, nhưng nó cũng làm cho Tiêu gia tổn thất thảm trọng. Ta biết việc này không liên quan đến nàng, nhưng một số việc không thể không kết thúc." (Truyện - Được dịch bởi diễn đàn TruyenYY)

"Ta không quan tâm đến mấy cái đạo lý cổ hủ kia." Nói đến việc này, hai mắt Vân Vận hơi đỏ lên. Nàng cũng biết, đứng trên lập trường của Tiêu Viêm, hắn làm không sai. Nhưng dù sao Vân Lam Tông cũng là nơi dưỡng dục nàng từ nhỏ, ấy vậy mà lại bị hắn ép buộc giải tán.

"Không phải nàng muốn một cuộc sống đạm mạc yên tĩnh sao? Cứ ăn nhờ ở đậu như trước sẽ không thể nào có được sự an bình đó. Hơn nữa, nàng còn tiếp nhận truyền thừa của Hoa bà bà, nếu không ngồi lên vị trí này thì Hoa tông sẽ mãi rơi vào cảnh nội loạn. Việc như vậy, ta nghĩ Hoa bà bà cũng sẽ không muốn thấy…" Tiêu Viêm nhẹ giọng khuyên bảo.

Vân Vận ngẩn ra, nàng hơi chần chừ một lát rồi khẽ gật đầu. Sau đó nàng nhìn lên bà lão tóc bạc trên bầu trời, cung kính nói: "Đại trưởng lão, vị trí tông chủ này Vân Vận sẽ tạm thời tiếp nhận. Nếu sau này lão nhân gia ngài cảm thấy có người tốt hơn, chỉ cần nói một tiếng với ta là được…"

"Ha ha, yên tâm, mụ già này rất tin tưởng vào ánh mắt của lão tông chủ. Nếu ngay cả đấu khí tu luyện cả đời đều đã truyền cho ngươi, vậy ngươi chính là ứng cử viên hoàn hảo nhất." Bà lão cười nói.

Nghe được lời này, khuôn mặt Hoa Cẩm âm tình bất định, một lúc lâu sau mới trầm giọng nói: "Đại trưởng lão, ta khổ cực nhiều năm như vậy mới giúp cho Thiên Minh tông có xu hướng liên thủ với Hoa tông chúng ta. Hiện giờ Vân Vận lên làm tông chủ, tên Tiêu Viêm kia lại đả thương Yêu lang. Ta nghĩ, việc liên thủ này không chỉ đổ bể, mà lấy cách hành sự của Thiên Minh tông, chắc chắn họ sẽ không bỏ qua việc này."

Ý uy hiếp trong lời Hoa Cẩm cũng khá rõ ràng. Nếu Vân Vận lên làm tông chủ, Hoa tông sẽ không thể liên thủ được với Thiên Minh tông, mà còn có khả năng sẽ trở mặt thành thù.

Bà lão đầu bạc kia hơi nhíu mày. Tuy nói Hoa tông và Thiên Minh tông được đặt song song với nhau, xưng là nhị tông, nhưng thực lực thì lại không cân bằng như vậy. Thêm nữa, Thiên Minh tông lại quá mức cường thế, mấy năm nay không ngừng khuếch trương, cường giả trong tông nhiều như mây. Các thế lực bình thường đều không dám động chạm đến một sợi lông của chúng.

Mà Yêu Hoa tà quân kia đúng là người của Thiên Minh tông. Vốn bọn họ tính toán để hắn cưới Hoa Cẩm, hai tông sẽ trở thành thông gia, xúc tiến quan hệ của cả hai, rồi tiến tới kết minh.

Tuy nói Hoa tông và Thiên Minh tông được xưng là nhị tông, nhưng nhìn khắp Trung Châu, thế lực đủ khả năng đối địch với họ cũng không ít. Chẳng qua những thế lực này khá ẩn dật mà thôi…

"Làm bạn với hổ, sẽ có ngày bị nó ăn."

Tiêu Viêm mỉm cười, không để ý đến ánh mắt lạnh lẽo của Yêu Hoa tà quân, thản nhiên nói: "Đại trưởng lão, chắc ngài cũng hiểu rõ cách làm việc của Thiên Minh tông. Nếu hai tông liên thủ, chỉ sợ sẽ rất khó giữ sự cân bằng giữa hai bên, việc từ khách thành chủ chỉ là điều sớm hay muộn mà thôi. Đến lúc đó, có lẽ Hoa tông sẽ trở thành một chi nhánh của Thiên Minh tông…"

"Tiêu Viêm, ngươi chớ nói hưu nói vượn!"

Nghe vậy, Hoa Cẩm biến sắc, phẫn nộ quát. (Truyện - Được dịch bởi diễn đàn TruyenYY)

Đối với nữ nhân này, Tiêu Viêm lại càng chẳng thèm để ý. Đưa mắt nhìn bà lão kia, nói: "Nếu đại trưởng lão không chê, sau này Tinh Vẫn các chúng ta có thể trở thành một đồng minh đáng tin cậy với Hoa tông. Chắc ngài cũng không hoài nghi danh dự của gia sư tại hạ chứ?"

"Ha ha, thanh danh hiển hách của Dược tôn giả, đương nhiên là cực kỳ đáng tin." Bà lão mỉm cười, quay đầu lại, ánh mắt nghiêm túc nhìn Hoa Cẩm, trầm giọng nói: "Từ nay về sau, Vân Vận sẽ là tông chủ của Hoa tông. Không có bất cứ tranh cãi nào nữa!"

Nghe được lời này của Tiêu Viêm, rốt cục đại trưởng lão cũng hạ quyết tâm. Mặc dù Tinh Vẫn các trước kia còn chưa đủ sức nặng để bà làm vậy, nhưng bây giờ thì lại khác.

Xuất hiện một cường giả Bán Thánh như vậy, tất nhiên thế lực này sẽ phát triển cực kỳ mạnh mẽ. Đến lúc đó, cho dù là Thiên Minh tông cũng chẳng dám ho he gì.

Một bên là một con sói đói, có thể quay lại cắn mình bất cứ lúc nào. Một bên là thế lực mới phát triển, nhưng lại có tiềm năng cực lớn và đáng tin cậy hơn. Kết quả cũng không khó lựa chọn.

Thấy bà lão kia đã quyết tâm đưa Vân Vận lên làm tông chủ, sắc mặt Hoa Cẩm trở nên cực kỳ khó coi, nhưng nàng cũng không nói thêm gì nữa. Bây giờ có nói gì cũng vô tác dụng.

"Nếu đại trưởng lão đã lựa chọn như vậy, bổn tôn cũng chỉ có thể nói một câu. Hi vọng ngài sẽ không hối hận vì quyết định này."

Sắc mặt Yêu Hoa tà quân cũng không khá hơn Hoa Cẩm bao nhiêu. Hôm nay không chỉ mất mặt mà còn hỏng việc nữa, lần này trở về tất nhiên sẽ bị trách phạt.

"Cái này không cần ngươi quan tâm." Bà lão phất phất tay, thản nhiên nói. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Khóe môi Yêu Hoa tà quân hơi giật giật, mọi việc đã được quyết định, mà hắn cũng chẳng thể ở lại nơi này lâu hơn được nữa. Phất tay áo một cái, hắn nhanh chóng lướt ra phía ngoài Hoa tông, trước khi đi còn không quên quay lại dùng ánh mắt đầy vẻ oán độc nhìn về phía Tiêu Viêm. Mối nhục hôm nay, hắn nhất định phải bắt Tiêu Viêm trả đủ. (Truyện - Được dịch bởi diễn đàn TruyenYY)

Đối với ánh mắt kia, Tiêu Viêm chỉ cười nhạt một tiếng. Tuy lục tinh Đấu Tôn rất mạnh mẽ, nhưng hắn bây giờ cũng không còn yếu ớt như trước nữa. Dù tên kia có thi triển thủ đoạn gì, Tiêu Viêm cũng chẳng lo lắng.

Thấy Yêu Hoa tà quân phẫn nộ rời đi, tuy Hoa Cẩm muốn giữ nhưng lại chẳng nói nên lời. Nàng cắn chặt răng, thân thể chớp lên một cái, lao về phía một ngọn núi.

Thấy hai người này đã rời đi, bà lão tóc bạc kia quay lại, đưa mắt nhìn mọi người trong quảng trường, nhẹ nhàng nói: "Từ nay về sau, Vân Vẫn sẽ là tông chủ của Hoa tông chúng ta. Tất cả đệ tử của Hoa tông phải tuân theo, nếu không thì môn quy xử lý."

"Dạ!"

Lời bà lão vừa dứt, tất cả đệ tử Hoa tông trên quảng trường đều vội vàng quỳ xuống, cung kính đáp lại.

"Cung nghênh tông chủ!"

Nhìn đông đảo đệ tử đang quỳ dưới đất, Tiêu Viêm cũng mỉm cười, nhìn sang Vân Vận đang có chút bối rối bên cạnh, nói: "Chúc mừng Vân Vận tông chủ…"

Vân Vận lườm hắn một cái, chợt sâu kín thở dài. Mỗi lần người này xuất hiện, đều sẽ làm cho cuộc sống của nàng thay đổi.

"Thật là một oan gia a…"

Nghi thức tiếp nhận tông chủ của Vân Vận cũng không quá long trọng, nhưng có sự chủ trì của vị đại trưởng lão kia, tất cả các nghi thức đều diễn ra rất suôn sẻ. Vân Vận chính thức trở thành tông chủ đời tiếp theo của Hoa tông. (Truyện - Được dịch bởi diễn đàn TruyenYY)

Sau khi mọi việc đã hoàn tất, Tiêu Viêm vẫn chưa sốt ruột rời đi, hắn nhờ Vân Vận sắp xếp hộ một căn phòng u tĩnh. Sự kháng cự trong Cốt Linh Lãnh Hỏa đã hoàn toàn biến mất, đây là cơ hội tốt nhất để luyện hóa nó, vả lại, trong Hoa tông cũng có không ít cường giả tọa trấn, ở đây luyện hóa Cốt Linh Lãnh Hỏa cũng coi như một công đôi việc.

Càng lúc càng tiếp xúc với nhiều cường giả, Tiêu Viêm hiểu mình phải nhanh chóng tăng lên thực lực của bản thân. Tuy hiện giờ hắn không e ngại những cường giả như Yêu Hoa tà quân, nhưng kẻ địch của hắn không chỉ có vậy, mà còn cả Hồn Điện nữa.

Thưc lực của Cửu thiên tôn và Bát thiên tôn, Tiêu Viêm đã được tận mắt chứng kiến. Hắn hiểu, dù gặp bất kì ai trong hai người đó thì sẽ có một trận chiến thảm liệt. Càng quan trọng hơn đó là phần thắng của hắn cũng không lớn.

Tuy Dược lão giờ đã là cường giả Bán Thánh, nhưng lão cũng không thể nào suốt ngày ở bên cạnh Tiêu Viêm được. Tăng lên thực lực của chính mình mới là việc quan trọng nhất!

Trong phòng, hương trầm thoang thoảng tràn ra từ trong đỉnh, chỉ cần hít vào một hơi thôi, mọi tạp niệm trong lòng dường như đều được xua tan.

Tiêu Viêm cũng khá hài lòng với gian tĩnh thất này, hắn ngồi xếp bằng trên giường đá, tuy nhiên cũng không vội mà luyện hóa ngay Cốt Linh Lãnh Hỏa. Lúc trước, khi giao chiến với Yêu Hoa tà quân, thi triển Hủy Diệt Hỏa Liên đã làm tiêu hao không ít đấu khí, mà Cốt Linh Lãnh Hỏa cũng chẳng phải yếu ớt gì, đương nhiên phải chuẩn bị cho đầy đủ một chút.

Tu luyện như vậy chừng nửa canh giờ, đôi mắt đang nhắm chặt của Tiêu Viêm chậm rãi mở ra, thần thái cực kỳ bình thản, nhìn như một mặt hồ cực kỳ tĩnh lặng, không tìm ra nổi một chút gợn sóng.

"Hô…"

Thở ra một hơi trọc khí, khuôn mặt Tiêu Viêm cũng hơi sáng lên. Hai mắt chớp nhẹ, một ngọn lửa màu trắng sữa tràn ra từ trong con ngươi rồi nhanh chóng bao bọc lấy cả đôi mắt…

"Bắt đầu thôi…"

Khẽ lẩm bẩm một tiếng, ấn quyết trên tay Tiêu Viêm khẽ biến đổi, hai mắt hắn cũng từ từ nhắm lại. Mà theo đó, nhiệt độ trong căn phòng cũng dần tăng lên. (Truyện - Được dịch bởi diễn đàn TruyenYY)

Đối với lần luyện hóa này, trong lòng Tiêu Viêm cũng khá chờ mong. Tuy Cốt Linh Lãnh Hỏa đứng sau Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa mà hắn đã từng thôn phệ, nhưng cũng không thể coi thường nó được. Quan trọng hơn là Phần Quyết bây giờ đã đạt đến Địa giai cao cấp. Không biết nếu thôn phệ được Cốt Linh Lãnh Hỏa, nó có thể tăng vọt lên, trở thành Thiên giai công pháp được hay không?