Đấu Phá Thương Khung

Chương 1490: Tứ phương vân động



Hôm nay hơi bận! Mai cố gắng bù cho các lão nhá!:wow:

Trên bầu trời, chín ngôi sao sáng rực tạo thành một đường thằng tắp, một luồng năng lượng dao động mãnh liệt xuất hiện, sương mù tràn ngập trong không khí, mơ hồ còn có tiếng sóng triều vọng ra.

"Thiên địa triều tịch, quả nhiên giống với lời tiên tri trong cổ đồ."

Ở trên thân cây, Tiêu Viêm từ từ đứng lên, ngẩng đầu nhìn sương mù tràn ngập trong thiên địa, thì thào nói.

"Viu~!"

Thời điểm Tiêu Viêm thầm nhủ, có mấy đạo lưu quang từ trong Tinh Giới chợt bay nhanh tới. Chúng chỉ lóe vài lần đã xuất hiện bên cạnh Tiêu Viêm, là nhóm người Dược lão!

"Yêu hỏa sắp hàng thế…" Khi hạ xuống bên người Tiêu Viêm, sắc mặt Dược lão nghiêm lại rồi nói.

Tiêu Viêm gật đầu. E rằng ngày mai sẽ có vô số cường giả tụ tập ở vị trí Tịnh Liên yêu hỏa hàng thế. Mặc dù nhiều người biết bản thân không đủ thực lực thu phục nó, nhưng ai cũng mang tâm lý cầu may. Nếu có thể luyện hóa Tịnh Liên yêu hỏa, thực lực nhất định sẽ nhảy vọt. Đến lúc đó, cho dù đánh với người có thực lực cao hơn mình cũng có thể chiến thắng. Dụ hoặc như vậy không thể nói là không lớn!

"Khi nào chúng ta hành động?" Dược lão hỏi.

Thấy vậy, Tiêu Viêm cũng có chút ngập ngừng, vừa định nói bỗng hắn biến sắc, ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phía Tây Bắc. Không gian tối đen nơi đó bỗng tỏa ra hào quang chói mắt, ẩn chứa trong đó là nhiệt độ kinh khủng theo gợn sóng khuếch tán mãnh liệt ra xung quanh, ảnh hưởng tới phạm vi cực lớn. Dù ở xa như Tinh Vẫn Các nhưng ai nấy đều cảm thấy cảm giác khô nóng cực độ dấy lên tự đáy lòng.

"Tịnh Liên yêu hỏa đã xuất thế." Dược lão cũng cảm nhận được thiên địa dị tượng, hít một ngụm lương khí. Ông không ngờ Yêu hỏa sớm phá vỡ phong ấn như vậy.

"Rầm! Rầm!"

Tiêu Viêm đưa tay day day trán. Thời khắc này, quang đoàn kỳ dị trong đại não hắn lại dao động kịch liệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

"Phù..."

Thở dài một hơi, trong lòng Tiêu Viêm khẽ động, từ từ áp chế vầng sáng kỳ dị này. Với thực lực linh hồn Thiên cảnh Đại viên mãn của hắn, tuy không thể xâm nhập vào trong, nhưng muốn áp chế thì vẫn không thành vấn đề.

"Lập tức hành động! Mặc kệ thế nào, trước tiên cứ tới đó xem tình hình rồi tính sau…"

Sau khi áp chế quang đoàn, ánh mắt Tiêu Viêm lóe sáng rồi trầm giọng nói. Yêu hỏa xuất thế sớm hơn so với tính toán của hắn, vậy hẳn giờ cường giả khắp nơi cũng đã bắt đầu hành động. Bọn họ chẳng mấy chốc cũng sẽ tới nơi, vì vậy phải đi đến để sớm nắm rõ tình thế.

Dược Lão ngẩn ra, không nói thêm gì. Bỗng có tiếng thét dài vang lên, không gian Tinh Giới bị mở ra, từng đạo thân ảnh xuất hiện, vội vàng bay vút đến, cuối cùng lơ lửng trên không trung. Mấy người đó chính là Tiểu Đan tháp Đại trưởng lão, Hỏa Vân lão tổ, Hoa Tông - Thanh Hoa nhị tiên…

"Sự việc vô cùng hệ trọng, hai ngày trước ta đã mời họ tới!" Dược lão cười cười, nói.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, hiện giờ thêm một người là thêm phần thực lực, xác suất thành công cướp đoạt cũng sẽ lớn hơn một phần.

"Các vị, việc này nguy hiểm rất lớn! Nếu gặp kẻ địch nguy hiểm, trước hết hãy tản ra mà trốn, hết thảy phải theo phương châm bảo tồn thực lực làm trọng." Tiêu Viêm trầm giọng nói. Cường giả ở đây đều là lực lượng tinh nhuệ của Liên mình, nếu tổn thất quá lớn sẽ khiến nguyên khí Liên minh tổn thương rất nặng. Cướp đoạt Tịnh Liên yêu hỏa tuy quan trọng nhưng không đáng tạo thành hi sinh vô ích.

"Rõ!"

Nghe vậy, mấy đạo nhân ảnh trên bầu trời nhất tề đáp lại. Thực lực cùng danh vọng của Tiêu Viêm trong Liên minh không thấp hơn Dược lão chút nào. Lời nói của hắn đương nhiên không ai dám trái.

"Đi!"

Tiêu Viêm không nói thêm gì, vung tay hóa thành một đạo lưu quang, bay nhanh như chớp tới vị trí Yêu hỏa hàng thế. Phía sau cũng có rất nhiều đội ngũ vụt qua bầu trời, bám sát hắn.

Khi Tinh Vẫn Các điều động thành viên thì tại Trung Châu, tại các đại phái đã có từng nhóm nhân ảnh bay vút lên, xé gió lướt đi ào ào. Từng nhóm lớn xẹt qua không trung, mục tiêu của tất cả bọn họ đều giống nhau: hướng về phía Tây Bắc Trung Châu.

Trong một đêm ngắn ngủi, toàn bộ Trung Châu đều biến động.

"Vèo~!"

Trên bầu trời đột nhiên vang lên từng tiếng xé gió điếc tai. Từng nhóm người đang nhanh chóng bay tới từ xa xa phía chân trời.

"Chúng ta nhanh chóng đi tới phạm vi ngàn dặm xung quanh điểm Yêu hỏa hàng thế…" Tiêu Viêm ngẩng đầu, nhìn về phía xa xa. Ánh sáng chói mắt giống như mặt trời chói chang không ngừng tỏa ra. Càng tiếp cận gần nơi đó, nhiệt độ phát ra càng kinh khủng. Người tham gia, mặc dù ai nấy đều có thực lực không kém, nhưng vẫn có không ít người phải toát mồ hôi đầm đìa.

"Không hổ là Tịnh Liên yêu hỏa! Chỉ là dư nhiệt cũng đã đủ khiến kẻ có thực lực xấp xỉ lục tinh Đấu Tôn khó lòng chống cự!"

Tiêu Viêm đảo mắt nhìn mấy người xung quanh. Cường giả lục tinh Đấu Tôn ở trên đại lục cũng là cường giả nhất lưu. Nhưng ở đây cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ dư nhiệt mà Tịnh Liên yêu hỏa tỏa ra. Từ đó có thể biết Tịnh Liên yêu hỏa kia khủng bố tới mức nào.

"Tiêu Viêm, trên đường đi chúng ta đã gặp không dưới mười ba đội ngũ. Hiển nhiên mục tiêu của bọn họ cũng là Tịnh Liên yêu hỏa. Xem ra một trận tranh đoạt đẫm máu là không tránh khỏi." Tử Nghiên đảo mắt nhìn bốn phía, bỗng nói.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Trên đường đi quả thật nhóm mình đã gặp không ít đội ngũ khác, nhưng hắn vẫn chưa hề quan tâm đến bọn họ. Mấy tên kia tuy thực lực không kém, nhưng muốn tranh đoạt Tịnh Liên yêu hỏa thì còn kém xa.

"Không biết liệu ta có thể chống đỡ được người của Hồn Điện cùng người của Viễn cổ chủng tộc khác hay không?" Tiêu Viêm nhìn về phía xa xăm, ý niệm xẹt qua trong lòng. Hắn vung tay rồi trầm giọng: "Tăng tốc!"

Ngàn dặm đối với cường giả như Tiêu Viêm chỉ cần mấy phút. Tuy giờ có thêm những người khác nhưng cũng chỉ khoảng hai mươi phút sau, đám người Tiêu Viêm cũng đã tới nơi. Dãy núi xanh tươi xưa kia giờ đã không còn, hiện tại đã trở thành một vùng sa mạc trắng xóa. Nhiệt độ kinh khủng bốc lên từ trên mặt đất sa mạc khiến cho không gian mấy ngàn dặm như trở nên vặn vẹo.

"Thật kinh khủng! Một dãy núi khổng lồ như vậy không ngờ bị Tịnh Liên yêu hỏa đốt thành sa mạc…"

Nhìn sa mạc trải dài trước mắt, Dược lão hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt khiếp sợ.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Hỏa diễm trong cơ thể tràn ra, bao bọc lấy những thành viên trong Liên mình, lúc này cảm giác bỏng rát mới giảm xuống. Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đằng xa, không gian nơi đó đã vỡ tung ra tạo thành quang hoa màu trắng ngà đổ xuống theo không gian. Trong cơn mưa quang hoa đó ẩn chứa nhiệt độ mà ngay cả linh hồn con người cũng không cách nào chịu nổi.

"Không gian phong ấn Tịnh Liên yêu hỏa đã sắp bị phá tan, nhưng Yêu hỏa vẫn chưa thoát ra, quang hoa ở đây mới chỉ là chút dư nhiệt của nó mà thôi." Thấy vậy, Tiêu Viêm khẽ nói.

"Dư nhiệt…"

Nghe những lời này, dù là Tử Nghiên cũng phải thoáng biến sắc. Chỉ là chút dư nhiệt mà có thể đốt cháy dãy núi trở thành sa mạc, nếu tiến vào trong vùng không gian kia, vậy sẽ còn kinh khủng đến mức nào?

"Xoẹt xoẹt…"

Không lâu sau khi đám Tiêu Viêm tiến vào đây, bốn phương tám hướng cũng xuất hiện nhiều tiếng xé gió. Từng đạo thân ảnh dừng lại ở xa xa phiến không gian kia, ánh mắt rung động nhìn mảnh xa mạc trắng ngà này. Bọn họ cũng biết vốn nơi này trước đó vẫn còn là một dãy núi trùng trùng điệp điệp tràn ngập sức sống.

"Xem tình hình này, muốn lấy được Tịnh Liên yêu hỏa cần phải tiến vào trong không gian kia." Dược lão nhìn chăm chú vào phiến không gian kia hồi lâu, nói.

"Không phải vội! Trong không gian kia hiển nhiên là hung hiểm vạn phần. Chúng ta còn chưa đủ đủ sức để làm chuột bạch." Tiêu Viêm lắc lắc đầu. Ngay cả hắn cũng cảm nhận được trong kia ẩn chứa một cỗ nguy cơ. Bọn họ tùy tiện đi vào, chỉ sợ số người ra được chỉ đếm trên đầu ngón tay…

Dược lão gật đầu. Thân là Luyện dược sư, ông cũng cảm nhận được nguy hiểm trong đó.

"Hả!?"

Khi đám Tiêu Viêm đang lặng yên chờ đợi thì không gian đột nhiên chấn động khe khẽ, từ bên trong tỏa ra khói đen dày đặc ùn ùn. Một luồng khí tức đáng sợ làm ai cũng phải biến sắc đang lặng lẽ tràn ngập trong không khí. Nó lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người trong vùng trời đất nơi này.

Mọi người dõi mắt nhìn chăm chú vào vị trí khói đen xuất hiện. Một lát sau, khói đen dần tản đi, mấy đạo nhân ảnh dần xuất hiện trong mắt mọi người.

"Đó là… Điện chủ Hồn Điện?"

Nhìn những bóng đen tỏa ra khí đáng sợ ngập tràn kia, đồng tử của đám người Dược lão đột nhiên co rút lại, tức khắc đấu khí trong cơ thể họ đã vận chuyển nhanh chóng không một tiếng động.