Nói xong Minh Nguyệt liền giơ tay lên, phát ra lời thề.
Mặc dù Minh Nguyệt phát Tâm Ma thệ, nhưng Dương Lỗi cũng không dám đơn giản tin tưởng nàng, dù sao nữ nhân này quá quỷ dị.
- Ngươi là thủ hạ của Hắc Huyết Tà Vương?
Nghe được Minh Nguyệt nói, Dương Lỗi không khỏi cả kinh, Hắc Huyết Tà Vương tự nhiên không phải mặt hàng đơn giản, tuy bị phong ấn, nhưng Dương Lỗi là biết rõ sự lợi hại của hắn, mà nữ nhân này, dĩ nhiên là thủ hạ của Hắc Huyết Tà Vương, như vậy nữ nhân này tuyệt đối không đơn giản, nhưng vì cái gì Bách Hoa tiên tử lại không giết nàng, mà chỉ đem phong ấn ở chỗ này?
Chẳng lẽ ở trong đó còn có bí mật gì không muốn người biết hay sao? Dương Lỗi đối với chuyện này thật là có chút tò mò, nhưng mà nghĩ nghĩ, mình vẫn là không nên nhiều chuyện thì tốt hơn, bây giờ tam nữ đã an toàn, như vậy mình cũng có thể đi ra. Nghĩ tới nơi này, Dương Lỗi nhân tiện nói:
- Ngươi đã không cùng ta khó xử, như vậy ta cũng là thời điểm nên rời đi nơi này rồi, ta còn có chuyện, Bách Hoa Cung này, ta nguyện nhất định phải có, cho nên cô nương, sau này chúng ta còn gặp lại.
Nói xong Dương Lỗi liền chuẩn bị rút lui khỏi nơi này.
- Công tử , xin chờ một chút.
Minh Nguyệt nghe vậy vội nói.
- Không biết cô nương còn có chuyện gì?
Dương Lỗi nhìn xem nàng hỏi.
- Công tử cần gì phải gấp gáp như vậy, chẳng lẽ ta không xinh đẹp sao?
Minh Nguyệt nhìn xem Dương Lỗi vũ mị nói.
- Cô nương cớ gì nói ra lời ấy, nếu như cô nương không đẹp, vậy trên đời này chỉ sợ không có mỹ nữ rồi.
Dương Lỗi vỗ nàng một cái nịnh nọt, trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, nữ nhân đều thích chưng diện, mặc kệ nàng lợi hại đến mức nào, chỉ cần là nữ nhân, đều là thích nghe người khác khen ngợi dung mạo của mình.
- Công tử nói là thật sao? Ta thật sự rất đẹp?
Nghe được Dương Lỗi nói, Minh Nguyệt thẹn thùng, nhẹ nhàng che mặt nói.
- . . .
- Công tử, ta đã rất xinh đẹp, vậy sao công tử không thể lưu lại?
Gặp Dương Lỗi không nói lời nào, Minh Nguyệt lại nói.
- Lưu lại, không có khả năng, ta sẽ không lưu lại, ta nói rồi, ta có chuyện trọng yếu, cái kia chính là cướp lấy Bách Hoa Cung này.
Dương Lỗi lắc đầu nói, nói giỡn, lưu lại , điều này sao có thể.
- Nếu như chỉ là sự tình này, vậy thì dễ làm, Minh Nguyệt có thể giúp công tử.
- Ngươi có thể giúp ta?
Dương Lỗi nghe nói như thế không khỏi nở nụ cười, nàng có thể giúp mình, nói giỡn , nàng là đệ tử của Hắc Huyết Tà Vương, bị phong ấn ở đây, lại còn nói muốn giúp mình, điều này sao có thể, nàng có khả năng giúp đở được mình, sao còn muốn ở lại nơi đây?
- Đúng vậy, nếu như công tử thật sự muốn Bách Hoa Cung này, Minh Nguyệt có thể giúp công tử.
Minh Nguyệt nhẹ gật đầu, đối với tâm tư của Dương Lỗi, nàng vẫn là hết sức tinh tường, mình với tư cách đệ tử của Hắc Huyết Tà Vương, mà Hắc Huyết Tà Vương lại là tử địch của Bách Hoa tiên tử, đổi lại là mình, cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng.
- Ta biết công tử nghĩ như thế nào, chẳng qua nếu như công tử muốn thu được Bách Hoa Cung, không có Minh Nguyệt trợ giúp, công tử là không thể nào làm được.
- Thật sao?
Dương Lỗi nghe vậy trong nội tâm cười lạnh, miệng lại nói.
- Như vậy Minh Nguyệt cô nương, ngươi nói xem, ngươi giúp ta như thế nào? Chẳng lẽ nói, ngươi nắm giữ đầu mối của Bách Hoa Cung này hay sao?
Minh Nguyệt lắc đầu nói:
- Này ngược lại là không có, nhưng mà. . . Minh Nguyệt lại biết rõ, đầu mối của Bách Hoa Cung rốt cuộc là cái gì, nếu như ta không nói, sẽ không có ai biết được đầu mối của Bách Hoa Cung rốt cuộc là cái gì, công tử cũng không ngoại lệ.
- Thật sao?
Dương Lỗi nghe vậy lại nở nụ cười, trong nội tâm thầm nghĩ, mình có Chân Thực Ưng Nhãn, có Giám Định Thuật, muốn tìm ra đầu mối then chốt của Bách Hoa Cung, cũng không là việc khó gì.
Minh Nguyệt nhẹ gật đầu:
- Tự nhiên là thật.
- Như vậy Minh Nguyệt cô nương ngươi có điều kiện gì?
Đương nhiên Dương Lỗi cũng biết, nếu quả thật muốn mình đi tìm, vẫn là sẽ tốn hao một phen công phu, nhưng nếu như Minh Nguyệt thật sự biết rõ đầu mối then chốt của Bách Hoa Cung đến cùng là dạng gì, hơn nữa biết rõ ở địa phương nào, như vậy mình liền dễ dàng rất nhiều.
- Điều kiện, chẳng lẽ công tử vẫn không rõ sao?
Minh Nguyệt đối với Dương Lỗi trừng mắt nhìn.
- Ta chỉ muốn công tử đáp ứng, là có thể để cho Minh Nguyệt đi theo bên người công tử, phục thị công tử, đương nhiên công tử phải đem Minh Nguyệt từ nơi này mang đi ra ngoài mới được.
Dương Lỗi nhíu mày, Minh Nguyệt là thuộc hạ của Hắc Huyết Tà Vương, này lại để cho Dương Lỗi có chút do dự, nếu như nói Minh Nguyệt này là người khác, Dương Lỗi căn bản sẽ không nghĩ quá nhiều, nhưng bởi vì Minh Nguyệt là thuộc hạ của Hắc Huyết Tà Vương, không thể không khiến Dương Lỗi lo lắng, vạn nhất nếu nàng muốn thông qua mình chạy đi, sau đó lại mở phong ấn của Hắc Huyết Tà Vương, cứu hắn ra, vậy mình chẳng phải là tội nhân thiên cổ?
Cho nên, mình tuyệt đối không thể đơn giản thả nàng ra, ít nhất ở thời điểm mình không có nắm chắc khống chế được nàng, những chuyện này, tuyệt đối không thể xằng bậy.
Nhưng. . . nhưng nếu như mình có thể từ trong miệng nàng đạt được một ít tin tức về đầu mối then chốt của Bách Hoa Cung, vậy thì dễ dàng hơn nhiều rồi.
- Như thế nào? Chẳng lẽ công tử không muốn sao?
Minh Nguyệt gặp Dương Lỗi không nói lời nào, vẻ mặt u oán, giống như Dương Lỗi chính là một kẻ bạc tình. Là khiến người ta thương tiếc như vậy, khiến người ta nhịn không được muốn đem nàng ôm vào trong ngực, thật tốt che chở một phen.
- Không phải không đồng ý, ta chỉ sợ mình căn bản không có năng lực mang Minh Nguyệt cô nương đi ra ngoài, cô nương nên biết, Bách Hoa tiên tử là người nào, nàng ở trăm vạn năm trước thì đến được Đại La Kim Tiên cảnh giới, ta bây giờ ngay cả Ngũ Khí Triều Nguyên cảnh giới cũng không có đạt tới, làm sao có thể giúp được cô nương?
Dương Lỗi nhìn xem Minh Nguyệt nói.
- Công tử làm gì nói lời này, dùng thực lực của công tử mà nói, không chỉ nói Ngũ Khí Triều Nguyên, coi như là Cửu Cực Tạo Hóa, cũng không phải đối thủ của công tử, thậm chí ngay cả Thiên Tiên công tử cũng có thể tới đánh cược một lần, làm sao có thể chỉ là Ngũ Khí Triều Nguyên cảnh giới?
Lúc này ánh mắt của nàng càng u oán, làm Dương Lỗi cũng không khỏi không đành rồi.
- Cô nương , ta. . . ta. . . Nhưng ta thật không biết như thế nào mới có thể mang cô nương đi ra ngoài.
Ở dưới Chân Thực Ưng Nhãn quan sát , phát hiện trong cơ thể Minh Nguyệt này có một luồng lực lượng đặc thù, đem nàng giam cầm ở chỗ này, nếu nàng muốn rời đi, nhất định phải giải trừ giam cầm này, nhưng mà cái giam cầm này chính là Bách Hoa tiên tử để xuống, Tinh Thần lực của mình tuy lợi hại, nhưng nếu muốn giải trừ giam cầm này, hầu như là không thể nào, hơn nữa Dương Lỗi phát hiện, cái này căn bản không phải chân thân của Minh Nguyệt, đây bất quá là một tinh thần thực thể hóa mà thôi.