Truyền Kỳ Võ Bá

Chương 61: Thiết Cuồng Nhân (2)



Sở Hi Thanh đã trở về Tạp Vật Viện của mình, trong tầm mắt của hẳn lại có pháo hoa nổ tung tóe.

Trong màn hình huỳnh quang hư ảo kia, điểm võ đạo đã nhảy từ 4 điểm lên đến 23 điểm.

Hai mắt Sở Hi Thanh sáng ngời, hẳn đoán những điểm võ đạo này có quan hệ với Thiết Tiếu Sinh, xem như là dư vị của trận chiến trong Hỏa Cốt Quật.

Lúc này, hẳn đã có thể đổi Tinh Di Điện Xế Chỉ Túc.

Có điều, Sở Hi Thanh không có làm như vậy, chỉ vì hẳn phát hiện có một thứ càng tốt hơn ở trong võ đạo bảo khố.

Quang âm Thuấn Ảnh Chỉ Thân giai đoạn thứ nhất: Có thể làm cho ngươi bước như thuấn ảnh, đuổi sát thời gian, tăng tốc độ thân pháp lên gấp đôi, tăng năng lực nhảy lên gấp đôi, tăng linh hoạt và lực hài hòa của thân thể lên gấp đôi, căn 35 điểm võ đạo để đổi.

Cùng là thiên phú loại thân pháp, so với Tinh Di Điện Xế Chỉ Túc thì Quang âm Thuấn Ảnh Chỉ Thân có thêm linh hoạt và sức hài hòa của thân thể, giá cả lại cao đến 35 điểm, thế mà lại còn đắt hơn cả Thần Dương Lôi Thể.

Dường như thiên phú này không chỉ giới hạn ở thân pháp.

Cái linh hoạt và sức hài hòa của thân thể này, có thể hữu ích với đao pháp của hẳn không?

Sở Hi Thanh rất khát cầu cái thiên phú loại thân pháp này.

Nếu muốn sống yên ổn trong cái thế giới nguy cơ bốn phía này, xuất đao nhanh là rất quan trọng, nhưng chạy nhanh còn quan trọng hơn.

Chỉ có người chạy nhanh, mới có thể sống sót lâu hơn.

Có điều, Sở Hi Thanh do dự một lúc, hẳn vẫn quyết định lại chờ một chút.

Trong tay hắn đang có 23 điểm võ đạo, là do tự tay hắn kiếm được, cho nên không cần lo lắng nó rơi xuống.

Sau đó, Sở Hi Thanh liền đẩy cửa đi vào.

Trong sân sau đang có những tiếng thùng thùng, Sở Hi Thanh đi theo âm thanh, phát hiện Sở Vân Vân đang chặt thứ gì đó ở trên bếp.

Sau khi Sở Hi Thanh đến gần, hẳn mới phát hiện đó là mấy cái xương sườn lợn rừng.

Trong tay Sở Vân Vân không phải là một con dao chuyên chặt xương, mà chỉ là một con dao thái rau vừa ngắn vừa nhỏ bé, tuy xương lợn rừng rất cứng, nhưng lại yếu ớt và mềm mại giống như đậu phụ ở dưới dao của nàng vậy, một phát liền đứt.

Sở Hi Thanh tò mò đi đến: “Ngươi đi vận tiêu nhanh như vậy à? Còn nữa, đây là xương sườn ở đâu vậy?"

“Ta không đi vận tiêu!” Sở Vân Vân lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh quay đầu nhìn hản: “Người của Long gia đã tìm đến tiêu cục Tứ Thông, nói họ không thể cho chúng ta làm ở tiêu cục nữa. Ta chỉ có thể chạy đến Tây Sơn săn bản lợn rừng, bán da thịt và nội tạng được bốn lượng bạc, sau đó còn xót lại xương cốt.”

Sở Hi Thanh không khỏi nhướn mày lên, Tây Sơn ở phía tây thành Tú Thủy, là một dãy núi liên miên dài mấy trăm dặm.

Bên đó có không ít yêu tộc ẩn nấp, còn có rất nhiều dị thú hoành hành, chỉ có thợ săn giỏi nhất mới dám đi vào trong đó.

Ban đầu, khi bọn họ mới đến quận Tú Thủy thì chính là dựa vào Sở Vân Vân đi vào Tây Sơn săn bắn để kiếm tiền.

Có điều, bên đó phải dựa vào vận may để ăn cơm, nếu như không may thì ba năm ngày cũng không thu hoạch được gì.

không biết vì sao mà thế giới này có uế khí hoành hành, bọn chúng vẫn lưu chuyển ở trong núi sâu rừng thắm. Phàm nhân mà ăn thú hoang bị ô nhiễm bởi uế khí, nhẹ thì bệnh nặng, nặng thì điên luôn.

Mà bên phía Tây Sơn kia, chỉ vẻn vẹn sạch sẽ hơn Hỏa Cốt Quật một chút mà thôi.

Nếu như gặp phải yêu tộc, Sở Vân Vân còn có nguy cơ bại lộ thực lực và thân phận.

Lúc này, thần sắc Sở Hi Thanh hơi động: "Ngươi đi đến Hỏa Cốt Quật rồi? Cái Ưng Kiếm ~ Đô Hồng kia là do ngươi giết?"

Hắn đã biết được họ tên của thanh niên đeo kiếm kia từ trong miệng Thiết Tiếu Sinh.

Trước kia hắn vẫn luôn suy đoán xem là ai đã gi ết chết Ưng Kiếm - Đô Hồng?

“Sở Vân Vân chính là đối tượng hắn nghỉ ngờ.

Nếu như người của Long gia đã đến tiêu cục Tứ Thông, vậy Sở Vân Vân cũng sẽ nghĩ đến chuyện hắn gặp nguy hiểm ở Hỏa Cốt Quật, cho nên chuyện này là rất có khả năng.

Sở Vân Vân đánh giá Sở Hi Thanh từ trên xuống dưới.

Tu vị của tên này đã đến cửu phẩm hạ.

Nàng mim cười: “Ta đã đi vào trong Hỏa Cốt Quật, nhìn thấy cô bé ở bên cạnh ngươi, thuật võ song tu, nguyên công thất phẩm, đủ để bảo vệ ngươi an toàn, cho nên đã trở về. Cô gái kia... chắc hẳn là Lục Loạn Ly, Lục cô nương mà ngươi nhắc đến?”

hính là nàng!” Sở Hi Thanh gật đầu, mặt hàm. chứa vẻ may mắn: "Lần này nhờ có nàng, bằng không thì ta thật sự không thể sống sót mà trở về gặp ngươi rồi.”

Sở Vân Vân vừa chặt xương vừa liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một cái: “Cô gái này có thân thế bất phàm, chắc hắn là xuất thân từ nhà quý tộc, sao nàng lại chịu đi xuống Hỏa Cốt Quật với ngươi?”

“Ta cũng không hiểu?” Sở Hi Thanh nghĩ đến Lục Loạn Ly, khẽ mỉm cười: "Tuy nhiên, tính cách cô gái này rất tốt, không kiêu căng giống như những cô gái trong thế gia vọng tộc kia, còn rất đáng yêu..."

Hắn còn chưa dứt lời, liền nghe thấy 'rầm' một tiếng.

Lại là Sở Vân Vân dùng quá nhiều sức, đã chặt cái thớt gỗ ra làm đôi.