Chú ý tới ánh mắt của Mạc Đình Xuyên lại lần nữa dừng trên người mình, Diệp Sơ Dương lại lần nữa vô tội chớp chớp mắt.
Cô là thật sự thực vô tội đó.
Tuy là, dựa theo ý tứ của Khảm Khang, thì loại bùa kia đích xác đã yểm trên người cô. Nhưng làm sao bản thân Diệp Sơ Dương cô lại thật sự không cảm giác được trên chính người mình có một chút vấn đề nào.
Thậm chí y như những lời vừa nãy cô nói -----
Sau khi phun máu xong tức khắc cảm thấy thần khí thanh sảng.
Nghĩ nghĩ, Diệp Sơ Dương xoay người, trực tiếp đem ánh mắt nhắm ngay Ba Tùng đang ngồi dưới đất, cô rất chân thành hỏi, “Vị Ba Tùng đại sư này, tôi có vấn đề muốn hỏi ông một chút. Ông là một thầy bùa rất lợi hại, có không nhạy quá hay không? Hoặc là kỳ thật ông một chút cũng không lợi hại, chỉ là được những người khác mang thổi lên trời?”
Ba Tùng: “..........’
Ba Tùng ngay từ lúc đầu nghe được những lời này của Diệp Sơ Dương, đầu tiên là sửng sốt một chút.
Ngay sau đó cặp mắt kia liền toát ra sự tức giận.
Ba Tùng hắn tốt xấu gì cũng được nhiều người gọi hai tiếng đại sư, chẳng lẽ còn là làm bộ sao?
Nơi mảnh đất tam giác này vốn dĩ đều rất tôn trọng “vu thuật” và “hàng đầu thuật”, hắn nếu không có bản lĩnh, thì sớm đã bị những người khác đánh chết rồi!
Ba Tùng cảm giác, Diệp Sơ Dương nói những lời này hoàn toàn chính là khinh thường mình!
Lập tức, hắn liền lấy tiếng nói khàn khàn nổi giận nói, “Ngươi vui đùa cái gì vậy!”
Diệp Sơ Dương: “...........” ai nói giỡn chứ. Cô thật là lấy một thái độ thật thành kính thật nghiêm túc để hỏi mà.
Nhưng mà xem ra loại bùa này của Ba Tùng, yểm trên người cô thật đúng là không có tác dụng nhiều lắm.
Nghĩ nghĩ, Diệp Sơ Dương vuốt cằm tiếp tục hỏi, “Hay có phải là cái bùa kia không nghe ông chỉ huy, vì thế hiệu quả trên người Diệp Sơ Dương không có xuất hiện?”
Những lời này của Diệp Sơ Dương vừa dứt, là tên ngốc cũng biết là có vấn đề.
Ba Tùng và Khảm Khang cơ hồ là cùng nhau ngưng mắt mở miệng, “Lời này của ngươi là có ý gì?”
“Không có ý gì cả, chỉ đơn thuần là hỏi một chút mà thôi.” Diệp Sơ Dương xua xua tay, thuận tiện còn thở dài một hơi, “À quên tự giới thiệu, tôi chính là người mà trong miệng các ông cứ nói sống không bằng chết - Diệp Sơ Dương.”
Khi Diệp Sơ Dương nói những lời này, trong toàn bộ thủy lao an tĩnh chỉ có Côn Sơn có thể nghe được tiếng rắn khè khè dưới đáy thủy lao mà thôi.
Đến nỗi không khí ------
Đại khái cũng là thực xấu hổ.
Liền tính Khảm Khang và Ba Tùng da mặt dày nên không thấy xấu hổ, còn Mạc Đình Xuyên bọn họ đều cảm thấy xấu hổ. (ý là Diệp Sơ Dương là đàn ông, mà lúc này còn đang mặc váy đàn bà lại đi giới thiệu chính mình ^^)
“Cho nên, Ba Tùng đại sư có thể giải thích một chút không?” Diệp Sơ Dương lại lần nữa hỏi.
Nghe vậy, Ba Tùng tức khắc dùng ánh mắt kiểu thật không thể tin nổi, nhìn chằm chằm Diệp Sơ Dương, “Không có khả năng, ta yểm bùa khẳng định sẽ không có lỗi gì. Phi hàng hôm nay đủ để chứng minh!”
Nói xong, hắn dừng lại một chút lúc sau lại lo chính mìn nói, “Ngươi khẳng định là đang lừa ta, ngươi không phải là Diệp Sơ Dương! Người chẳng phải là con gái sao?”
Đột nhiên nghe được câu sau của Ba Tùng, Diệp Sơ Dương nhăn mày.
Chẳng lẽ thật sự bởi vì cô không phải Diệp Sơ Dương mà là Diệp Sơ?
Nhưng mà, cô hiện tại đang ở trong thân thể của Diệp Sơ Dương, mà bùa thì sẽ ảnh hưởng đến cũng là trên thân thể người, cho nên chắc chắn là không liên quan gì đến thân phận của cô mới đúng.
Diệp Sơ Dương hơi hơi nheo đôi mắt lại, che khuất một tia ám mang nơi đáy mắt.
“Tôi thừa nhận “phi hàng” của ông rất lợi hại. Nhưng mà yểm bùa trên người tôi thật sự là không thể nào dùng được.” Diệp Sơ Dương hướng về phía Ba Tùng hơi hơi mỉm cười, “Cho nên, ông nếu phát hiện loại bùa nào mới có thể có tác dụng trên người tôi, thì cho tôi biết một tiếng nhé. Rốt cuộc tôi thật sự cũng khá tò mò.”
“À. Trả lời ông một vấn đề, nam sinh cũng có thể đóng giả con gái mà, thế nào, thấy kỹ thuật giả gái của tôi không tồi chứ? Ít nhất thì các ông cũng chưa phát hiện.”