Chú ý tới biểu tình của Lương Cẩm Tú, Diệp Sơ Dương không tiếng động chỉ “Ya” một tiếng, sau đó quay đầu nhỏ giọng hỏi ông nội nhà mình, “Ông nội, ông có cảm thấy vị Lương Cẩm Tú tỷ tỷ này so với chức nghiệp nhà sinh vật học càng thích hợp với một chức nghiệp khác hay không?”
Diệp lão gia vốn dĩ đang nghiêm túc nhìn chằm chằm, lúc này nghe được vấn đề này của Diệp Sơ Dương, theo bản năng hỏi ngược lại, “Chức nghiệp gì?”
“Diễn viên xuyên kịch” Diệp Sơ Dương sâu kín nói “Ông xem, tốc độ thay đổi sắc mặt của chị ấy nhanh như vậy.”
Diệp lão gia: “......... Ngươi câm miệng cho ta.”
Diệp Sơ Dương: “Cháu đây tận lực.”
Diệp Sơ Dương tỏ vẻ chính mình thật sự vô tội. Cô cũng rất muốn câm miệng, một chút đều không nghĩ chú ý vị nhà sinh vật học Lương Cẩm Tú này, nhưng là cô nhịn không được.
Người yêu mình giờ phút này đang bị một đầu sói nhìn chằm chằm, cô nếu là còn có thể đủ thờ ơ nói, thì cũng thật là quá đáng.
Diệp Sơ Dương cảm thấy chính mình ngày thường tuy rằng cũng vô tâm một chút, nhưng hiện tại là liên quan đến hạnh phúc cả đời mình so với vấn đề mặt mũi, cô là tuyệt đối không có khả năng làm như cũng không có chuyện gì xảy ra.
Thời điểm Diệp lão gia và Diệp Sơ Dương nói chuyện, Lương Cẩm Tú cũng không nhàn rỗi, mà lựa chọn tiếp tục công lược tôn đại thần Diệp Tu Bạch này.
“Tôi nghe nói Diệp tam gia và Cửu Thiếu quan hệ rất tốt, đến lúc đó phim của Cửu Thiếu công chiếu, không biết có cơ hội mời Diệp tam gia cùng đi xem phim một chút được không?”
Những lời này của Lương Cẩm Tú rơi xuống, Diệp Tu Bạch còn không có trả lời, Diệp Sơ Dương mặt đã đầy dấu chấm hỏi.
What the fuck?????
Cái nhà sinh vật học Lương Cẩm Tú này có phải thật sự muốn gây chuyện?
Mẹ nó!
Phim cô đóng, chị ta còn muốn mời Diệp Tu Bạch đi xem? Đậu phộng, khing thường ai đây!
Diệp Sơ Dương điên tiết.
Cô tức giận đến mức không nhịn xuống được, liền lấy di động ra nhắn tin cho Diệp Tu Bạch.
<Nhóc con: Cháu điên rồi nha. Cháu nói cho chú biết, chú mà không trả lời cho tốt, sau này những phim mà cháu đóng, chị ta mời chú đi xem. Nhưng cháu sẽ không bán vé!>
Nghe được leng keng một tiếng, lúc sau Diệp Tu Bạch cầm lấy di động, nhìn thấy một hàng chữ.
Khóe miệng người đàn ông cơ hồ là kìm nén không được hơi hơi nhếch lên, sau đó anh hạ liễm con ngươi, mang ánh mắt sủng nịnh trả lời, “Tôi chỉ nghĩ sẽ cùng đi xem với cậu.”
Tuy rằng biết chú út nhà mình đây là hống người, nhưng giờ phút này Diệp Sơ Dương cũng chỉ có thể bị hống.
Bị Diệp Tu Bạch hống, thiếu niên vừa lòng gật gật đầu, sau đó đem điện thoại cất trong túi, tiếp tục xem diễn.
Diệp Tu Bạch sau khi trả lời tin nhắn của nhóc con nhà mình xong, rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhìn về phía Lương Cẩm Tú, anh thần sắc nhàn nhạt nhìn cô, đối với ánh mắt tràn ngập sự mong đợi của người phụ nữ, anh hoàn toàn không thèm để ý, “Lương tiểu thư, phim Tiểu Cửu đóng, tôi sẽ cùng đi xem với cậu ấy.”
Giọng nói rơi xuống, Lương Cẩm Tú vẻ mặt cứng đờ, “A, như vậy sao? Quả nhiên Diệp tam gia và Diệp Cửu Thiếu quan hệ thật là tốt. Nhưng Diệp tam gia anh không cảm thấy mình và Diệp Cửu Thiếu quan hệ quá mức thân mật sao? Hiện tại trên mạng đối với hai người các anh........”
Tuy rằng những lời này của Lương Cẩm Tú vẫn chưa nói xong, nhưng là Diệp Tu Bạch thông minh cùng với việc có tật giật mình, là tuyệt đối không thể lý giải được.
Chẳng qua, Diệp Tu Bạch đang nghe đến những lời này lúc sau, ánh mắt đột nhiên thâm trầm đi rất nhiều.
Anh liền như vậy nhìn chằm chằm Lương Cẩm Tú, khóe miệng đột nhiên gợi lên một độ cung rất nhỏ. Nếu giờ phút này Diệp Sơ Dương có thể nhìn thấy được vẻ mặt của anh, tất nhiên sẽ đoán được chú út nhà mình giờ phút này tâm tình không được tốt cho lắm.
Mà Lương Cẩm Tú lại hoàn toàn không biết.
Thậm chí giờ phút này cô ta còn nghĩ là ---------
Đều nói Diệp Tu Bạch là con người lạnh nhạt, không ngờ là nụ cười của người đàn ông này cũng làm cho thiên địa thất sắc.