Diệp Sơ Dương ý thức được điểm này, yên lặng sờ sờ mũi, đôi mắt liễu đào hoa cứ như vậy mà nhìn thẳng người đàn ông nào đó.
Tuy là hồi nãy biểu hiện của Diệp Tu Bạch như là đang rất tức giận, nhưng trên thực tế, chú út cô rốt cuộc vẫn là chú út cô. Quả nhiên đau nhất vẫn là cô.
Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương thập phần vừa lòng gật gật đầu.
Sau đó cô tiến đến gần anh, cười tủm tỉm, nheo đôi mắt lại nói “Chú út à, chú có đói không? Có muốn cháu làm cho chú một bữa ăn khuya thật ngon không?”
Diệp Sơ Dương cứ như thế mà trắng trợn lấy lòng ai đó.
Diệp Tu Bạch cũng thực nể tình, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cô, “Không cần làm đồ ăn khuya. Mau về ngủ đi, còn nữa, cái cậu Ôn Phi Vũ này cũng không tệ lắm.”
Diệp Sơ Dương: “........”
Cái gì vậy, chẳng phải lúc trước chú không thích anh ta sao, còn ăn giấm của người ta nữa. Lúc này lại nói “cái cậu Ôn Phi Vũ này cũng không tệ lắm”????
Diệp Sơ Dương cảm thấy, đối với Diệp Tu Bạch mà nói, chỉ cần giúp anh ta nói chuyện cũng có thể kiếm thêm điểm từ cô rồi, cũng không tồi.
Lúc trước Mạc Tử Nghiên còn không phải là một ví dụ minh chứng đầu tiên sao?
Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương nhìn về phía chú út nhà mình, ánh mắt tức khắc ý vị thâm trường lên.
*
Vào lúc ban đêm, Diệp Sơ Dương sau khi rửa mặt liền nằm trên giường xem di động.
Trong lúc cô tán gẫu với Diệp Tu Bạch và tắm rửa, thì đã có rất nhiều bạn bè đã hợp tác trước đó, sau khi xem được tin tức Hot Search trên Weibo, lập tức liền gửi tin nhắn Wechat hỏi thăm tình hình của cô lúc này.
Diệp Sơ Dương đương nhiên là biết bọn họ đều là lo lắng cho cô, nên lúc này đây liền trả lời tin nhắn.
Cuối cùng cũng đến phiên tin nhắn của Đoàn Kiệt.
[Đoàn Kiệt: Cửu Thiếu! Chuyện gì xảy ra vậy!]
[Đoàn Kiệt: Ôn đại thiếu mang cậu đi gây chuyện à, chuyện này Tam Gia có biết chưa? Cậu đã về nhà chưa? Có cần tôi đến đón cậu không?]
[Đoàn Kiệt: Cửu Thiếu, hot search ở dòng thứ mười hai rồi.]
[Đoàn Kiệt: Hot Search đang ở Top 3. Tôi cảm thấy chỉ cần tôi đổi mới một chút, lập tức liền lên Top 1.]
[Đoàn Kiệt: Tốt rồi, hiện tại đang là đứng nhất trong Hot search rồi.]
[Đoàn Kiệt: Trước kia, những nghệ sĩ mà tôi quản lý, đều hy vọng đối phương ở trên Hot Search được chú ý một tý, nhưng đến bây giờ, tôi nhìn thấy hai chữ Hot Search lại thấy đau đầu.]
Diệp Sơ Dương: “..........”
Đọc một loạt tin nhắn của Đoàn Kiệt, ngẫm lại cũng đúng là như vậy thật.
Diệp Sơ Dương có quá nhiều lần lên Hot Search, nhưng đại bộ phận đều là những chuyện hơi kỳ kỳ quái quái.
Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương tự biết mình đuối lý, đưa tay sờ sờ mũi, sau đó nhanh chóng trả lời tin nhắn của đối phương.
[Diệp Sơ Dương: Tôi không sao, hiện tại đã về nhà.]
[Diệp Sơ Dương: Tôi sai rồi, thật xin lỗi anh.]
[Diệp Sơ Dương: Anh Đoàn, anh xem, tôi lớn lên đẹp trai mất phần người ta như vậy, nhất định phải tha thứ cho tôi. Tôi lạy anh, loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng.]
Nhận được tin nhắn, Đoàn Kiệt: “............”
Vốn dĩ Đoàn Kiệt cũng không phải thật sự tức giận, chỉ là thật lo lắng mà thôi. Dù gì cái video trên Weibo này cũng hơi mơ hồ, trong đó tin tức lộ ra cũng không hoàn toàn, nên lúc này rất nhiều người cảm thấy Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ ỷ vào gia thế đánh người.
Lúc này bản thân Weibo của Diệp Sơ Dương chắc cũng sập rồi. (ý là nhiều người vào Weibo của Diệp Tử quá, sẽ bị sập)
Nên trạng thái của Đoàn Kiệt lúc này là rất lo lắng cho Diệp Sơ Dương.
Nhưng sau khi nhìn thấy những tin nhắn của cô, anh bỗng nhiên cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều rồi.
Theo tính khí Cửu Thiếu nhà bọn họ, sẽ rất lạ khi đưa những chuyện đang diễn ra này lên trên mạng.
Suy nghĩ vậy, Đoàn Kiệt cũng coi như thở dài nhẹ nhõm một hơi.