Đột nhiên nghe được một câu của Diệp Sơ Dương như vậy, trong lòng mọi người dường như đã nghĩ tới cái gì rồi, một đám người sôi nổi trừng mắt lớn, bắt đầu gõ bình luận.
[????]
[Tôi giống như đã biết chuyện gì rồi!]
[Cậu nói có phải là chú út không? Nhất định là chú út rồi đúng không?]
[ha ha ha ha tôi đánh cuộc là một que bao cay! Chắc chắn là chú út!]
[Vậy chú út đâu rồi? Muốn nhìn thấy chú út quá!]
Diệp Sơ Dương: “........”
Nhìn một loạt các bình luận lướt qua này, giống như mọi người đều nghĩ cô và Diệp Tu Bạch là một cặp. Nhưng mà hiện tại thật sự không phải thời cơ thích hợp, nên lúc này khi Diệp Sơ Dương nhìn thấy những làn bình luận này chỉ vô tư cười cười, “Chú út tôi đưa tôi ra ngoài chẳng phải là chuyện bình thường sao? Dù gì cũng là người một nhà mà.”
Mọi người: “........”
Ayza, nói như thế đúng là có chút đạo lý thật.
Nghĩ đến đây, mọi người không khỏi thở dài một hơi.
Cho nên chính là bọn họ suy nghĩ nhiều quá sao?
Đang khi mọi người thở dài, một bình luận nhanh chóng lướt quá ----
[Diệp công tử à, cậu và chú út ở cùng một chỗ phải không?]
Diệp Sơ Dương nhướng mày khi nhìn đến bình luận này, cuối cùng lười biếng lên tiếng, “Xem như ở cùng một chỗ đi. Trước kia tôi và chú ấy mỗi người một nơi, nhưng sau đó chú út tôi lo lắng tôi không thể tự lo sinh hoạt của mình, cho nên đến ở nhà đối diện tôi.”
“Vì thế tôi và chú ấy luôn ở đối diện nhau. Sau đó ở nhà của tôi lại xảy ra chuyện, chắc mọi người cũng biết rồi, tôi liền dọn đến ở nhà chú út.” Diệp Sơ Dương mặt không đổi sắc nói hai người ở chung thật sự.
Người ta hay có câu có tật giật mình.
Nhưng hiển nhiên, cái từ đó không xuất hiện trên người Diệp Sơ Dương được. Phải thừa nhận là tâm lý và năng lực của cô quả không tồi.
Diệp Sơ Dương có thể đem chuyện tình cảm giữa cô và Diệp Tu Bạch mà nói là đứng đắn, giống như ngày xưa tiểu bối cùng đường cuối cùng dựa vào trưởng bối.
Nếu giờ phút này trong khán phòng phát sóng trực tiếp mà có đám người Túc Nhất nữa, thì khi nghe thấy Diệp Sơ Dương nói nhảm, khẳng định là sẽ nhịn không được mà cười to.
Tuy rằng phần mở đầu cùng Diệp Sơ Dương nói chuyện xác thật cũng không có gì khác biệt lắm, nhưng kết quả lại không tốt đẹp gì.
Diệp Sơ Dương sau một lúc nói nhảm, rất bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Chú út tôi chỉ mới lộ mặt mà thôi, liền đã đem tim của mấy người đi mất rồi sao?”
Giọng nói rơi xuống, Diệp Sơ Dương nhìn toàn màn hình, sau đó ý vị không rõ, chép miệng một cái.
Xem ra cô thật là có nhiều tình địch à.
Diệp Sơ Dương nghĩ nghĩ, cô sờ sờ cằm, không ngờ đối với Diệp Tu Bạch mà nói, tình địch của anh ta cũng rất là nhiều.
Sau nửa giờ, Diệp Sơ Dương nhìn đồng hồ, lại không tiếp tục nói chuyện nữa, cô tổng kết lại buổi livestream ngày hôm nay sau đó tắt phần mềm livestream đi.
“Nói tóm lại, đánh người ở quán bar là vấn đề của tôi, mọi người đừng có học theo đó. Được rồi, hiện tại tôi lại muốn tiếp tục tu dưỡng bản thân, mà để cho tôi thuận lợi việc tu dưỡng bản thân, anh Đoàn đã quyết định nhận việc cho tôi làm rồi. Chà, cho nên nói cách khác là trong thời gian gần nhất này tôi sẽ lặn mất tăm. Mọi người đừng có mà phát đề tài siêu cấp là thông báo tìm người nữa nha.”
“Muốn nói chính là chuyện này đó. Hẹn gặp lại. Moah moa.” Sau khi ném xuống ba chữ làm đông đảo fans thét chói tai, Diệp Sơ Dương liền tắt phần mềm phát sóng trực tiếp.
Giây tiếp theo, cô liền nhận được tin nhắn từ Wechat của Đoàn Kiệt.