Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 507



Thông tin Mã Triết bị định tội có làm những việc kia đồng thời hiện đã bị bắt giữ vừa xuất hiện, không khí trên weibo lập tức trở nên náo nhiệt xôn xao.

Đúng trong lúc này, Lư Vãn Phong một lần nữa đăng weibo tuyên bố rút khỏi showbiz.

Từ nay về sau, Lư Vãn Phong chỉ là người bình thường trong thế giới hiện thực, ca sĩ có quá khứ huy hoàng trước đây đã trở thành dĩ vãng.

Diệp Sơ Dương không hề có ý kiến gì trước việc này.

Mặc dù cô gia nhập làng giải trí không lâu nhưng những thứ cần hiểu đều đã hiểu.

Không chỉ Lư Vãn Phong, cô hoặc Triệu Vũ Hành cũng vậy, đợi tới thời điểm thích hợp cũng sẽ rút khỏi làng giải trí.

Đặc biệt là Diệp Sơ Dương.

Thân là Cửu thiếu nhà họ Diệp, nói thực lòng, showbiz chỉ là nơi cô chơi bời giải trí mà thôi.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Diệp Sơ Dương thoáng ánh sáng lấp lánh sau đó cũng lặng lẽ không nói gì.

Mấy ngày sau, việc của Lư Vãn Phong và Mã Triệt gần như hoàn toàn lắng xuống, nhưng cũng nhanh chóng sau đó, một tin tức khác cũng bất ngờ dậy sóng, chiếm cứ vị trí trang đầu.

Trình Tử Giai chết rồi.

***

Đêm trước khi Trình Tử Giai chết, Diệp Sơ Dương lái xe tới biệt thự của đối phương.

Trong phòng khách, hai người dường như đang đối đầu.

Oán linh Lăng Chương nhìn chằm chặp cô gái đang trang điểm rất tỉ mỉ, ánh mắt toát lên thù hận khiến oán khí trên người anh ta bùng phát, chỉ trong giây lát, Trình Tử Giai đã gần như chết trong tay anh ta.

Lúc này, Lăng Chương vô cùng cuồng nộ nhưng vẫn cố gắng bĩnh tình, "Tiện nhân!"

Nghe vậy, Trình Tử Giai bất ngờ bất cười một tiếng.

Trong ấn tượng của Diệp Sơ Dương, Trình Tử Giai là một người tương đối kiêu ngạo, nếu không mang bất cứ thành kiến gì mà nói thì cô chưa từng thấy Trình Tử Giai như thế này bao giờ.

Cho dù cô ta trang điểm có kĩ càng thế nào nhưng đôi mắt đỏ ngầu, những tia máu đỏ cũng gần như bao phủ toàn bộ hai con mắt.

Cô ta nhìn Lăng Chương, cười điên cuồng và thê lương: "Tại sao tôi lại thành tiện nhân rồi, tôi đã làm sai gì chứ! Chẳng qua chỉ là cũng thích anh như ả tiện nhân Quách Thanh mà thôi!"

"Câm mồm, cô không có tư cách nhắc tới cô ấy." Lăng Chương vốn dĩ oán khí sắp sửa bùng phát nghe thấy câu nói đó lập tức khí tức toàn thân càng trở nên nóng nảy sục sôi.

Thấy vậy, Diệp Sơ Dương đứng ở một góc quan sát liền nhíu máy.

Cô thực sự lo lắng Lăng Dương không kìm chế nổi cứ thể giết chết Trình Tử Giai.

Nhưng cũng may, năng lực khống chế của Lăng Chương không thể xem thường.

Sau khi khí tức bộc phát, anh ta hít thở thật sâu và bình tĩnh trở lại.

Trình Tử Giai thấy vậy liền cười nhạt "Tôi không có tư cách nhắc tới cô ta, anh tưởng rằng anh có tư cách sao? Tôi nói cho anh biết, Lăng Chương, cái chết của Quách Thanh khi xưa là do một tay anh gây ra. Trước khi cô ta chết, đứa con trong bụng vẫn còn sống đấy."

Trình Tử Giai lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt, thần sắc điên cuồng gần như đã bắt đầu bất chấp tất cả: "Sau đó tôi liền dùng đứa bé trong bụng cô ta làm tiểu quỷ, nuôi ở bên cạnh tôi."

Nói tới đây, ánh mắt Trình Tử Giai từ từ nhìn lên người Diệp Sơ Dương đang đứng ở trong góc.

Cô ta thấy gương mặt không cảm xúc của Diệp Sơ Dương liền phì cười một tiếng: "Sau đó tôi thấy tiểu quỷ đó không chịu khống chế nữa nên mới chuyển sang cho người khác."

Bắt gặp ánh mắt của Trình Tử Giai, đôi mắt hẹp dài của Diệp Sơ Dương khẽ nheo lại, cô lạnh nhạt nói: "Người đó là Lư Vãn Phong?"

"Không sai, chính là cô ta." Trình Tử Giai cười ha hả, "thực ra tôi và cô ta cũng không có thù oán gì, nhưng khi đó cô ta là người thích hợp nhất."

Tức là con trai Quách Thanh chính là tiểu quỷ mà Lư Vãn Phong nuôi.