Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 607



Thật ra khi vừa nhìn thấy Lục Cảnh Hành thì Diệp Sơ Dương liền biết hắn cùng Diệp Tu Bạch cũng không khác nhau mấy.

Chỉ là so sánh với nhau thì, Diệp Sơ Dương hoàn toàn nhìn không thấu được Diệp Tu Bạch còn Lục Cảnh Hành thì có hơi khác chút cũng không quá giống nhau. Nhân sinh mỗi người tuy rằng không thể nói rõ ràng được, nhưng Diệp Sơ Dương cũng có thể thành thật nói cho đối phương ——

Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được.

Giống như Lục Cảnh Hành loại người này đã sống trên lưỡi đao liếm máu để sống qua ngày thì hắn có thể thuận lợi mà sống đến mấy chục năm về sau thật đúng là không dễ dàng gì. Nhìn vị Mạt Hợp vừa rồi sẽ biết.

Diệp Sơ Dương nói xong liền nháy mắt nhìn Lục Cảnh Hành.

Lục Cảnh Hành giờ phút này đang vuốt ve cằm mình suy nghĩ sự tình gì đó, cặp mắt hẹp dài thâm thúy kia trong ánh mắt lập loè ánh sáng

Thấy thế, Diệp Sơ Dương cũng không có quấy rầy hắn nữa, chỉ cúi đầu lấy điện thoại ra. Kết quả còn chưa kiệp mở Weibo, thì giọng khàn khàn của đàn ông bênh cạnh vang lên, “Không tính toán xem giúp chú một chút sao?”

Hắn vừa nói xong, mặc kệ là Diệp Sơ Dương hay là Lục Cảnh Hành, hai người đều đồng thời ngẩng đầu lên, nhìn về phía Diệp Tu Bạch

Lục Cảnh Hành lén lút xoa tay lên tiếng, “Đúng vậy đúng vậy, cậu cũng xem cho chú út cậu một chút đi. Bất quá cậu cũng muốn chú út cậu trả tiền à?”

Diệp Sơ Dương: “……”Anh đối với chuyện chuyển khoản vừa rồi sinh ra bao nhiêu oán niệm hả?.

Thiếu niên lấy tay xoa xoa ấn đường, ánh mắt lộ ra một loại thâm thúy bất đắc dĩ. Sau đó nàng quay đầu lại nhìn về phía Diệp Tu Bạch, biểu tình nghiêm túc nói ra từng chữ, “Cháu cũng muốn nói lắm nhưng lại không nhìn thấu được chú.”

Nói xong lời này, Diệp Sơ Dương sờ sờ cằm mình, nhìn gò má của người đàn ông, cười hỏi,

“Chú có biết lúc trước cháu xem số mạng cho chú,cháu nhìn thấy cái gì không?”

“Cái gì?” Diệp Tu Bạch hỏi.

“Một vòng khí tím, toàn thân chú đều được khí tím vây quanh, nhưng ngoài vòng khí tím này ra thì cái gì cũng không nhìn thấy.” Nói xong mấy chữ cuối, trên mặt Diệp Sơ Dương đều là biểu tình bất đắc dĩ.

Nàng cũng không rõ vì sao lại như vậy.

Đại khái là Diệp Tu Bạch người này mệnh số quá tốt đi.

Nghe Diệp Sơ Dương nói này, thì Diệp Tu Bạch cùng Lục Cảnh Hành đều rơi vào trầm mặc. Lục Cảnh Hành cảm khái nâng quai hàm mình mà nhìn sang Diệp Tu Bạch

Tất cả mọi người đều biết Diệp Tu Bạch là Diệp gia Tam Gia, nhưng không phải người Diệp gia chân chính.

Nhưng cũng không ai biết thân phận thực sự của Diệp Tu Bạch là gì.

Lục Cảnh Hành không biết bản thân Diệp Tu Bạch có biết hay không, nhưng hắn khẳng định là không biết.

Diệp Sơ Dương giờ phút này đề cập đến số mệnh nhìn không thấu của Diệp Tu Bạch, có lẽ là có liên quan đến thân chân chính của Diệp Tu Bạch.

*

Trên đường từ bãi đỗ xe về đến đại trạch Lục gia, dọc theo đường đi cả ba người đều không nói lời nào.

Diệp Tu Bạch cùng Lục Cảnh Hành hiển nhiên là đang suy nghĩ về lời nói của Diệp Sơ Dương, mà Diệp Sơ Dương là đang hoàn toàn bị tin tức trên Weibo hấp dẫn.

Trên WeChat nàng có một cái tin, mà lúc trước Đoạn Kiệt đã chia sẽ cho nàng. Nhưng là lúc đó nàng còn đang ở trong hội đấu giá, nên nàng cũng không để ý.

Lúc này rảnh nên liền chú ý tới.

Nội dung của tin tức này, đại khái chính là một vị phóng viên nào đó đang điên cuồng đào bới thân phận thật sự của Diệp Sơ Dương, hơn nữa nhìn qua ảnh chụp,tin tức đều đầy đủ chi tiết hết.

Cũng có thể tin được mười phần.

Diệp Sơ Dương xem qua một lượt tin tức trên Weibo, sau khi xem xong thiếu chút nữa còn thuận tay like một cái cho tác giả đó.

Nói tóm lại, vị tác giả này thật đúng là lợi hại dã man, đem những chỗ không ai để ý tới thì lại chú ý toàn bộ, thậm chí còn biết một ít tin tức từ một số người trong nội bộ.