*Hôn thư: Giấy đăng ký kết hôn, tờ giao ước hôn nhân
“Hôm nay Dương Mộng Kha, con gái Dương gia của tập đoàn Duệ Long, năm nay 20 tuổi, xinh đẹp tuyệt trần kết hôn cùng với đồ đệ Thiên Y Lương Siêu. Của hồi môn là 10% cổ phần phổ thông của tập đoàn Duệ Long!”
*Cổ phần phổ thông: là cổ phần bắt buộc phải có của công ty cổ phần. Người sở hữu cổ phần phổ thông là cổ đông phổ thông. Loại cổ phần này thể hiện tuyệt đối quyền làm chủ công ty
“Hôm nay Tần Nhược Đồng, con gái Tần gia ở Giang Lăng, năm nay 18 tuổi, yêu kiều thướt tha kết thành nhân duyên với đồ đệ Thiên Y Lương Siêu. Của hồi môn bao gồm 1 triệu nhân dân tệ và 1 cặp vòng ngọc lục bảo hoàng gia!”
“Hôm nay Liễu Băng Khanh, con gái của người giàu nhất Thiên Hải may mắn được kết hôn cùng với đồ đệ Thiên Y Lương Siêu, của hồi môn là một mỏ vàng!”
“...”
Lương Siêu ngơ ngác nhìn 9 tờ hôn thư được đặt ngay ngắn trước mặt, hắn ngẩng đầu nhìn ông già gầy gò đang ngồi khoanh chân trước mặt.
“Sư tôn, ý của ngài là?”
“Rốt cuộc đây là chuyện gì?”
“Hì hì…”
Khóe miệng ông già hơi cong lên, nhếch miệng cười nói: “Như này còn không rõ sao? Sợ sau này con không tìm được vợ nên người làm sư phụ như ta mở đường trước cho con.”
“Con cứ yên tâm, sư phụ đã tận mắt nhìn thấy chín cô gái trên tờ hôn thư này rồi. Hiện tại tất cả bọn họ đều còn trẻ nên chắc chắn đều vô cùng xinh đẹp.”
Lương Siêu: “…”
Lão già này lại bắt đầu rồi!
“Sư tôn, người cũng biết là con đã có người trong lòng rồi mà!”
“Không sao cả, sau khi xuống núi, con có thể vừa đi tìm người yêu bé nhỏ của con, đồng thời bên này cứ cưới 9 cô gái đó, coi như sinh con nối dõi cho Thiên Y.”
“Hiện tại đang là xã hội pháp trị, ngài làm như vậy chẳng khác nào hại con vi phạm quy định chế độ hôn nhân ‘một vợ, một chồng’ hay sao?”
“Phạm tội?”
Ông già hừ lạnh một tiếng, toàn thân tỏa ra khí thế bá đạo: “Con cứ yên tâm, trên đời này có mấy ai dám vạch tội dòng dõi Thiên Y chúng ta chứ!”
Lương Siêu mở miệng muốn nói thêm gì đó nhưng thấy ông già nhắm mắt lại và phất tay với vẻ tự tin.
“Được rồi, con mau xuống núi đi.”
“Sau khi con thực hiện xong 9 hôn ước này, hãy thu lại tất cả các hôn ước khác trong tay của bên nữ. Sau đó, sư phụ sẽ nói cho con biết hung thủ thực sự đã giết hại Lương gia 5 năm trước.”
Nghe xong, vẻ mặt của Lương Siêu đông cứng lại.
Năm năm trước, một gia tộc lớn như Lương gia lại bị tiêu diệt chỉ trong một đêm, chỉ còn hắn và em gái sống sót nhưng em gái hắn lại mất tích, không hề có một chút tin tức nào. Đến nay, Lương Siêu vẫn không biết là ai đã gây ra chuyện đó.
Khi đó hắn được ông già cứu giúp, mỗi khi hắn hỏi về vấn đề này thì lão già đều im lặng và điều này đã trở thành cái gai trong lòng hắn suốt 5 năm trời!
“Đệ tử, tuân lệnh.”
Nói xong, hắn trịnh trọng khấu đầu 3 lần với lão già rồi xoay người rời đi.
Dưới chân núi.
Lật qua lật lại 9 tờ hôn thư mà ông già đưa cho hắn, vẻ mặt Lương Siêu chua xót.
Lệnh của sư phụ khó cãi, hắn nên làm sao bây giờ?
“Lúc nãy, mình cũng chỉ hứa với sư phụ là sẽ thực hiện hôn ước thôi. Nếu như vậy thì phá bỏ hôn ước cũng coi như một cách thực hiện nhỉ?”
Đúng.
Phá bỏ hôn ước!
Sau khi hạ quyết tâm, Lương Siêu rút tờ hôn thư của Tần gia ở Giang Lăng ra. Lần xuống núi này, việc thứ nhất chính là phá bỏ hôn ước, còn việc thứ 2 chính là đi tìm em gái đã mất tích nhiều năm.
Giang Lăng cách đây gần nhất, hắn cũng đã từng tới đó mấy lần cùng với sư phụ và đã từng chữa bệnh cho rất nhiều người cho nên hắn cũng khá quen thuộc với nơi này.
“Trước tiên cứ tới Tần gia ở Giang Lăng đã, mình cũng không biết Tần gia ở nơi nào.”
Sau khi nói thầm một hồi, Lương Siêu di chuyển dựa vào vận may với tốc độ nhanh như gió.
Trong suốt 5 năm qua, hắn chẳng những học được y thuật siêu phàm của Thiên Y mà còn tu luyện được 1 bộ Huyền thuật, tuy tuổi còn trẻ nhưng tu vi cũng khá thâm sâu.
Khi hoàng hôn buông xuống, Lương Siêu đã tới khu vực trung tâm của Giang Lăng. Khi nhìn thấy khung cảnh rực rỡ về đêm cùng với những tòa nhà cao tầng san sát, hắn lấy điện thoại ra gọi một cuộc.
Cùng lúc đó, người giàu nhất ở Giang Lăng là Trần Tam Tỉnh đang họp tăng ca nên khi nghe tiếng chuông điện thoại, ông ta lập tức tắt đi. Thế nhưng khi nhìn thấy tên người gọi hiển thị, vẻ mặt như đông cứng lại.
“Hôm nay tới đây thôi, tan họp đi.”
Nói xong, ông ta bước ra khỏi phòng họp giữa biết bao ánh mắt kinh ngạc và vội vàng gọi lại.
“Alo, Lương Thần y, sao ngài lại liên lạc với tôi thế?”
“Hiện tại tôi đang ở Giang Lăng, tôi có một chút chuyện muốn làm phiền ông.”
“Phiền gì chứ, chỉ cần là chuyện của ngài thì chính là chuyện của tôi. Bây giờ tôi sẽ phái người tới đón ngài!”
“Còn nữa, tôi đã có một số tin tức về cô bé mà ngài muốn tìm rồi.”
“Cái gì?”
Nghe vậy, Lương Siêu kinh ngạc, nhất thời trong lòng nổi sóng!
Cô bé mà hắn đang tìm kiếm chính là người em gái đã thất lạc nhiều năm của hắn, cũng chính là người có quan hệ ruột thịt duy nhất mà hắn còn lại trên thế giới này!
Một tiếng sau.
Khi nhìn thấy Trần Tam Tỉnh, Lương Siêu không còn tâm trạng ôn lại chuyện cũ nữa mà lo lắng nói: “Ông đã tìm được tung tích của cô bé chưa?”
“Cũng có chút tin tức nhưng tôi không chắc đó có phải là cô bé mà ngài muốn tìm không.”
Nói xong, Trần Tam Tỉnh đưa cho hắn một chiếc USB.
“Lương Thần y, đoạn video này nhìn có vẻ khá chân thật…”
Ông ta còn chưa dứt lời, Lương Siêu cũng đã mở đoạn video trong USB lên xem.
Rất nhanh, trong video xuất hiện một cô bé khoảng 8 tuổi, ăn mặc rách rưới, khắp người lấm lem nhưng trông dáng vẻ lại như búp bê sứ vô cùng đáng yêu.
Lương Siêu nhìn thấy cô bé dần dần mất đi ý thức, sau đó nở nụ cười vô cùng dịu dàng.
Chính là con bé!
Dáng vẻ cùng với gương mặt đó giống hệt như những gì hắn nhớ trong đầu!
Đặc biệt là lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy cô bé, dòng máu trong cơ thê hắn như sục sôi khiến cho hắn càng thêm chắc chắn về thân phận của cô bé.
Đây đúng là em gái đã thất lạc nhiều năm của hắn!
Thế nhưng ngay sau đó, nội dung của video đột nhiên thay đổi, có một người phụ nữ trẻ đột nhiên xông vào camera và bắt đầu đấm đá cô bé!
“Con nhóc thối này, đã ăn uống miễn phí của Tề gia cả ngày mà có mỗi việc đơn giản như vậy cũng không làm được? Nhìn xem mày giặt quần áo của tao thành cái gì đây!”
“Tao đánh chết mày! Đánh chết mày!”
Tề Tuyết không ngừng đánh đập cô bé, ở bên cạnh còn có một người phụ nữ khoảng 50 tuổi nói hùa theo với vẻ mặt chanh chua.
“Đáng đời!”
“Con nhóc khốn kiếp này, ngay cả bột giặt dùng để giặt quần áo và nước tẩy rửa nhà vệ sinh cũng không phân biệt. Tuyết Nhi cứ đánh mạnh vào, đánh chết cũng được!”
Bốp!
Bốp bốp bốp!
Lúc đầu, cô bé còn im lặng chịu trận nhưng sau khi bị đánh một lúc, cô bé thật sự không thể chịu đựng nổi nữa, bắt đầu quỳ xuống và gào thét van xin.
“Chị Tề Tuyết, em xin chị đừng đánh em nữa, em đau lắm…”
“Em thật sự không hề cố ý đâu, mấy ngày nay em chỉ được ăn nửa cái bánh bao nên rất đói bụng. Vì thế, em hoa mắt nhìn nhầm nước tẩy nhà vệ sinh thành bột giặt. Em xin lỗi chị.”
“Sau này em không dám nữa, xin chị tha cho em lần này…”
Bốp!
Tề Tuyết tát thêm một cái vào khuôn mặt gầy gò và xanh xao khiến cho cô bé bị chảy máu mũi. Sau đó, cô bé ngã xuống mặt đất và bắt đầu co giật.
Thấy vậy, Lương Siêu nắm chặt đôi tay lại, bên trong căn phòng ngập tràn sát ý…