Truyền Nhân Thiên Y

Chương 199: Cô cũng xứng làm đối thủ?



Lương Siêu nhướng mày và đánh giá Trần Hồng ở trước mặt.

Mặc dù cô ấy trông có vẻ thuần khiết và ngây thơ, nhưng tại sao luôn cảm thấy cô có một sở thích rẻ tiền vậy chứ?

Cung Vũ nghe vậy khẽ giật mình, sau đó bất đắc dĩ mà cười lắc đầu.

"Sẽ không đâu, chúc mừng cô."

"Hi…hi..hi ... cảm ơn cô."

"Mà này, cô cũng tới đây để mua quần áo à? Tôi nhớ cô cũng từng mặc một số nhãn hiệu quốc tế nổi tiếng mà, nhưng hầu hết các cửa hàng trong khu mua sắm này đều là hàng hiệu cao cấp loại rẻ tiền."

Nói xong, cô vội vơ vài bộ quần áo trẻ em mang theo để giải thích.

"Đừng hiểu lầm, tôi tới đây chỉ là vì mua vài bộ quần áo trẻ em cho con của họ hàng, người họ hàng nghèo mà cô cũng biết, không cần phải cho bọn họ quần áo quá tốt, cho dù có cho bọn họ, bọn họ mặc chúng cũng không có bất kỳ tác dụng gì."

Cung Vũ lúng túng cười và im lặng.

Ngay sau đó, Trần Hồng lại vỗ trán, đột nhiên nói: “Xem trí nhớ của tôi này, tôi đã quên cô bị Vương Đại thiếu hạ lệnh phong sát, chắc phương diện về thu nhập của cô nhất định cũng bị ảnh hưởng không ít đúng không?"

"Quần áo, cắt giảm một cách thích hợp cũng là chuyện bình thường."

"Dù sao cũng hiếm khi gặp nhau ở đây, chúng ta cùng nhau đi mua sắm nhé?"

"Không."

Cung Vũ lập tức từ chối, trước kia cùng nhau học khiêu vũ cô không có cảm giác gì, hiện tại ở cùng nhau thật sự không thoải mái một chút nào.

"Lương Siêu, tôi mệt, chúng ta đi về đi?"

Vừa nói xong, cô cũng vô thức kéo tay Lương Siêu, Lương Siêu liếc nhìn Trần Hồng đang không kiêng nể gì mà đánh giá nhìn mình, không thèm để ý đến cô ta, mà kéo Cung Vũ rời đi.

"Đợi đã!"

Trần Hồng vội vàng hét lên, ghé sát vào mặt Lương Siêu và nhấp môi với vẻ mặt mới lạ.

"Anh là vị hôn phu của Cung Vũ, dám tức giận với Vương Nhị Thiếu sao?"

"Chậc chậc… anh cũng không biết Truyền thông Thiên Ngu chúng ta, đã đồn đại anh là một người đàn ông làm mưa làm gió vô cùng kì diệu!"

"Vậy sao?"

Lương Siêu lập tức nói: "Vậy cô có thể trở về công ty nhắn lại một cái tin nhắn, nói cho bọn hắn biết, ngày mai bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy người đàn ông làm mưa làm gió đó."

Trên mặt Trần Hồng lộ ra vẻ giật mình, Lương Siêu thấy vậy liền cười nói: "Cô nghe không hiểu sao?"

"Nói trắng ra một chút. Ngày mai Lương Siêu tôi sẽ đích thân đến Truyền thông Thiên Ngu của cô, để thay mặt vị hôn thê của tôi đòi công đạo."



"Lần trước là Vương Tiểu Lôi bị quét sạch, lần này có lẽ là đến phiên anh trai của anh ta."

Vừa dứt lời, hắn kéo Cung Vũ lại, xoay người rời đi.

Nhưng hắn còn chưa đi được hai bước, liền có tràng tiếng cười lạnh vang lên.

"Này, tôi có nói anh học ngữ văn không tốt sao? Tại sao ngay cả những lời tốt xấu cũng không nghe được?"

"Đòi công đạo từ Truyền thông Thiên Ngu của chúng ta? Anh còn muốn đối phó với Vương thiếu gia của chúng tôi sao?"

"Anh nghĩ anh là ai? Anh thực sự coi mình là một người đàn ông làm mưa làm gió sao?"

"Trước kia anh lập căn cứ ở Tứ Xuyên địa phương nhỏ kia cũng không sao, bây giờ còn dám tới Đế Đô, chẳng khác nào anh tự mình tìm đường chết!"

"Cô nói đủ chưa!"

Cung Vũ đột nhiên dừng lại rồi mắng, cô quả nhiên là một nữ nhân sợ phiền phức, tính tình lại nhu nhược, cho dù phải gánh chịu oan ức lớn đến đâu, cô cũng sẽ cố gắng mà chịu đựng, nếu chịu đựng không nổi cô sẽ nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng tiếp.

Nhưng nếu ai đó nói không tốt về Lương Siêu thì không được !

Lúc này, cô đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trần Hồng, bờ môi khẽ run lên.

"Phiền cô trở về nói cho Vương tiên sinh biết làm việc phải biết kiềm chế, nếu như ngài quá khích người ta, ta, ta... vị hôn phu của tôi không nhất thiết phải sợ anh ta!"

"Yo?"

"Chưa kết hôn mà cô đã bắt đầu bảo vệ bị hôn phu sao? Hay vẫn còn kiểu bảo vệ ngốc nghếch này?"

"Cô ở trong giới giải trí lâu như vậy, Truyền thông Thiên Ngu đại biểu cái gì, thế lực sau lưng Vương gia mạnh như thế nào cô cũng hiểu mà! Chỉ dựa vào vị hôn phu của cô là võ giả sao?"

"Hừ, chỉ cần một ngón tay của Vương thiếu gia cũng có thể bóp chết hắn, đơn giản giống như việc vắt kiệt giá trị của cô, đồng thời làm cho cô phải chịu đau khổ!"

"Cô!"

"Cung Vũ, quên đi."

Lương Siêu ngăn cản cô lại, nhún vai cười nhạt: "Mỹ nữ phải phẫu thuật thẩm mỹ như vậy cũng không có gì để nói, cô ta không đáng để chúng ta phải tốn nước bọt, đi thôi."

Mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ?

Nghe thấy danh hiệu này, Trần Hồng giống như một con mèo bị giẫm đuôi, tinh thần trong sáng thuần khiết trước đó hoàn toàn biến mất, trong nháy mắt cô ta trừng mắt mà hét lên.

"Dừng lại!"

"Anh, anh nói ai là mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ!"

Lương Siêu lại quay đầu nói: "Nói cô thì có vấn đề gì sao?"

"Có vẻ như cô chưa vẫn chưa hiểu rõ về tôi. Ngoài việc là một võ giả, tôi còn là một bác sĩ Trung y. Mặc dù ca phẫu thuật thẩm mỹ của cô thực hiện rất tuyệt vời, ít xâm lấn thậm chí là liền mạch, nhưng trong mắt tôi khuôn mặt của cô vẫn là khuôn mặt giả tạo."



Giả tạo?

Trần Hồng tức giận chỉ vào Lương Siêu, ngực cô bắt đầu phập phồng dữ dội.

Lúc trước cô ta vẫn chưa cơm no áo mặc, nhưng vì khuôn mặt của mình mà vay tiền khắp nơi, cuối cùng tiêu tốn cả triệu đô la! Cho đến nay vẫn tự hào về nó!

Nhưng khi đến miệng của tên họ Lương này, nó lại biến thành một cái gì đó giả tạo?

"Hừ, cô nghe không lầm, chỉ là giả bộ mà thôi."

"Mà tôi có thể đứng lên nói một cách dễ dàng là, có cần tôi khôi phục lại cho cô như cũ không? Miễn phí."

"Anh!"

Trần Hồng hoàn toàn tức giận, bắt đầu mắng mỏ.

"Đồ chó đẻ! Ngay tại chỗ xin lỗi tôi ngay !"

"Xin lỗi cô?"

Lương Siêu tức giận cười: "Ai đã làm khuôn mặt của cô? Chẳng lẽ khi phẫu thuật thẩm mỹ xong, bác sĩ đặc biệt làm khuôn mặt của cô dày lên thêm sao?"

"Cái rắm!"

"Dám nói xấu tôi ngay cả khi anh chỉ là một bác sĩ địa phương, tốt nhất anh nên làm theo lời tôi nói, không, anh không chỉ phải xin lỗi, còn phải quay video xin lỗi ngay tại chỗ này, sau đó đăng lên trang mạng xã hội của Cung Vũ!" "Nếu không, tôi sẽ lập tức đề nghị Vương đại thiếu gia thu thập tất cả tư liệu đen từ nhỏ đến lớn rồi sau đó công bố lên trên mạng xã hội!"

"Anh dám vu khống tôi phẫu thuật thẩm mỹ, tôi muốn cho cả đời các người làm đôi cẩu nam nữ không có mặt mũi gặp mọi người!"

Sau khi nghe những điều này, Cung Vũ đã thực sự bối rối trong một thời gian.

Là một người trong ngành, cô ấy nhận thức rất rõ về sức mạnh của Truyền thông Thiên Ngu, tài liệu đen đối với Vương Tiểu Niên mà nói đơn vị giống như việc ăn uống mà thôi.

Ngay cả khi không có tài liệu đen hoặc việc xấu hổ gì, chỉ cần anh ta muốn thì bằng bất cứ giá nào cũng phải tạo ra cho bằng được.

Nhưng Lương Siêu một chút cũng không sợ hãi điều này, có một đứa em trai là đệ nhất paparazzi tay săn ảnh, mà cũng sợ cô ta sao?

Ngay lập tức, hắn lấy điện thoại di động ra và gửi cho Chu Vĩ một tin nhắn trên wechat, đồng thời chế nhạo: "Cô muốn tạo tài liệu đen đúng không? Cô cũng xứng làm đối thủ à?"

Thấy vậy, Trần Hồng lập tức lấy điện thoại di động ra.

"Anh còn muốn ra tay sao? Thân là bổn tiểu thư mà sợ anh, hưmm!"

Trong khi la hét và chửi rủa, cô ta đã bấm số điện thoại của Vương Tiểu Niên, rồi ngay sau đó bắt đầu khóc với giọng nhõng nhẽo.

"Anh trai tốt..."

"Em bị bắt nạt, tới cứu em, a, oa oa..."