Truyền Nhân Thiên Y

Chương 938



Chương 938

Trời ơi!

Đây là…

Thẻ đen centurion?

Thẻ này trên thế giới chỉ có 500 cái và ở Trung Quốc chỉ có khoảng chục cái.

Số tiền gửi trong thẻ này tối thiểu là 100 triệu tệ!

Những người sở hữu tấm thẻ này không phú cũng quý!

Hơn nữa, phía trên cũng đã ban hành văn bản rằng những người sở hữu thẻ đen Centurion phải được phục vụ theo tiêu chuẩn cao nhất!

Nhất thời, ánh mắt của những nhân viên bán hàng nhìn Lương Siêu đã thay đổi.

Bọn họ lập tức ngắt lời của Kim Ngọc Đình, cung kính nói với Lương Siêu: “Thưa ngài, ngài có thể để chúng tôi xác minh thông tin trên tấm thẻ này được không ạ?”

“Được.”

Lương Siêu lập tức đưa thẻ cho họ, Kim Ngọc Đình cau mày với vẻ không vui.

“Mấy người đang làm cái quái gì thế?”

“Chỉ là một tấm thẻ rách nát mà thôi, cần gì phải kiểm tra?”

Tấm thẻ rách nát?

Một số nhân viên bán xe hơi liếc nhìn Kim Ngọc Đình với vẻ kỳ lạ, thầm nguyền rủa trong lòng đúng là ngu dốt nhưng bọn họ không nói thẳng ra mặt.

Trước khi xác nhận được tấm thẻ này có phải của người kia không thì cô gái mất não này vẫn là kim chủ, không thể đắc tội.

Mấy phút sau.

Mọi người vây quanh chỗ máy tính một lúc liền tra ra tin tức của chủ nhân chiếc thẻ đen này, ảnh chủ nhân trên máy giống nhau như đúc với Lương Siêu, mà số dư còn lại trong thẻ……

Năm tỷ tám ngàn tám trăm bảy mươi chín vạn!

Nhìn một chuỗi con số thật dài kia, rồi lại nhìn một thân quần áo bẩn bẩn của Lương Siêu, mọi người triệt để há hốc mồm.

“Này, các người xong chưa?”

“Không biết có cái gì có thể tra, hắn chính là bạn học cùng trường cấp 3 với tôi, tôi biết rất rõ về hắn, do gia đình sa sút, bây giờ mới trở thành dân lao động bình thường đấy!”

“Cô câm miệng!”

Lúc này một nhân viên bán hàng quát to một tiếng, nghiêm mặt nói: “Từ giờ trở đi, nếu như cô còn nói năng lỗ mãng gì với vị tiên sinh này, chúng tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ đuổi cô đi đấy!”

“Cái gì?”

Đột nhiên Kim Ngọc Đình bị nhân viên bán hàng trở mặt mắng đến ngây người: “Các người… Các người dám nói chuyện với tôi như vậy à!”

“Có phải đã quên lúc nãy mấy người mới phục vụ tôi như phục vụ tổ tông như thế nào rồi không!”

Tổ tông?

Mấy nhân viên bán hàng nhao nhao lắc đầu, xì mũi coi thường Kim Ngọc Đình.

Tổ tông bây giờ chính là vị thiếu gia tên Lương Siêu này mới đúng!

Ở trước mặt hắn, người đàn bà thúi chỉ cầm một cái thẻ vàng bình thường như vậy thì tính là cái rắm gì?

Không đúng, phải nói tới cái rắm cũng không bằng!

Chẳng muốn đôi co với Kim Ngọc Đình nữa, mọi người lập tức vây quanh Lương Siêu, người thì rót cà phê, người thì xoa bóp vai, hết sức ân cần phục vụ.

Trong đó còn có hai nữ nhân viên bán hàng cố gắng hạ thấp thân thể, đưa tới trước mặt Lương Siêu, dường như chỉ sợ phong cảnh nơi ngực áo kia lộ không đủ nhiều.

“Lương tiên sinh tôn kính, ngài muốn chiếc Mercedes này đúng không? Giờ chúng tôi làm thủ tục cho ngài nhé.”