Thần Khống Thiên Hạ

Chương 364: Bụng Núi Lửa, Hỏa Huyền Tinh​



Hiện tại Lăng Tiếu ẩn ẩn cảm nhận được sự tồn tại của hỏa linh khí, chuyện này làm cho hắn kinh hỉ, chỉ cần hắn hiện tại lập tức vận công hấp thu linh khí, chuyển hóa huyền lực thành linh khí, hắn liền trở thành Linh Sư.

Nhưng mà trong hoàn cảnh này lại đột phá quả thực là tìm chết.

Vạn nhất rơi vào trong dung nham, chắc chắn hài cốt không còn.

Lăng Tiếu cũng không rõ Hỏa Kỳ Lân vì sao dẫn hắn tới nơi này, chẳng lẽ bởi vì nơi này hỏa linh khí sung túc hay sao?

Thời điểm hắn đang cảm thấy khó hiểu, Hỏa Kỳ Lân rõ ràng nói cho hắn biết đáp án.

Hỏa Kỳ Lân chở Lăng Tiếu du đãng bốn phía trong lòng núi lửa, trong dung nham ở chỗ này rõ ràng có một khối tinh thạch nhỏ nhắn đang lơ lửng.

Những viên tinh thạch này mỗi viên to như nắm tay, chúng có hình dạng như vàng thỏi, đỏ tươi như máu, lộ ra hỏa linh khí tinh thuần.

Lăng Tiếu vừa nhìn thấy tinh thạch này thì bị dọa kêu to một tiếng, ngay sau đó là cực kỳ vui mừng và sợ hãi.

Bởi vì đây là hỏa huyền tinh chí bảo hỏa hệ.

Bất luận là thuộc tính nào cũng có chí bảo bổn nguyên, những chí bảo này có chỗ tốt lớn lao cho người tu hành cùng thuộc tính.

Mà hỏa huyền tinh chính là một trong những chí bảo bổn nguyên của hỏa hệ, so với cực phẩm huyền tinh không thuộc tính còn trân quý hơn, đối với võ giả tu luyện hỏa thuộc tính là chí bảo khó cầu, hơn nữa một khối hỏa huyền tinh có giá trị tương đương một viên đan dược ngũ phẩm thậm chí là lục phẩm.

Bởi vì cường giả ngoài Vương giai nhìn thấy cực phẩm huyền tinh như thế, chỉ sợ còn trở nên điên cuồng hơn.

Lăng Tiếu thật sự không thể ngờ trong miệng núi lửa như thế này lại có hỏa huyền tinh.

Theo ghi lại nơi có thể bao hàm dựng dục ra cực phẩm hỏa huyền tinh thế này, đều phải là tuyệt dương chi địa, phải trải qua vạn năm tế nguyệt dựng dục mới có thể sinh ra được.

Chắc hẳn núi lửa này tồn tại vượt qua vạn năm.

Vào thời điểm Lăng Tiếu nghĩ biện pháp thu khối hỏa huyền tinh này, Hỏa Kỳ Lân chở hắn cắn một ngụm, trực tiếp nuốt hỏa huyền tinh này.

Lúc này Lăng Tiếu tức giận kêu to lên, đáng tiếc lại không thể làm gì.

Hắn căn bản không thể ra khỏi hào quang bảo hộ, cho dù hắn có năng lực ra khỏi thì hắn cũng bị dung nham làm bốc hơi.

Trong nửa tháng qua Hỏa Kỳ Lân đều mang theo Lăng Tiếu du đãng trong lòng núi lửa.

Trong nửa tháng qua Hỏa Kỳ Lân tổng cộng tìm được hai mươi mấy khối hỏa huyền tinh, những hỏa huyền tinh này không ngoại lệ bị nó nuốt, Lăng Tiếu chỉ có thể vẻ mặt cầu xin nhưng bất lực, trong nội tâm vẫn mắng:

- Quá phá sản, siêu cấp bại gia tử ah, nhiều hỏa huyền tinh như vậy nếu toàn bộ cho ta thì ta có thể từ Huyền Sĩ cao giai tiến giai Linh Sư trung giai, vượt qua hai giai cũng không thành vấn đề, hơn nữa tuyệt đối không có nửa điểm tác dụng phụ, cảnh giới cũng rất chắc chắn.

Trước mắt Hỏa Kỳ Lân lần nữa tìm được một khối hỏa huyền tinh, nhưng mà hỏa huyền tinh chỉ lớn như ngón cái, không có lớn như hỏa huyền tinh hắn nhìn thấy lúc trước, nhưng mà tỏa ra linh khí hỏa hệ cực kỳ tinh thuần.

Hai mắt Lăng Tiếu bắn tinh quang, nuốt nước bọt cầu khẩn.

- Lão gia nha, nó không đủ nhét kẻ răng của ngươi nha, không bằng... Không bằng ngươi thưởng cho lão ca đi..

Hắn không hề xưng hô Hỏa Kỳ Lân là bại gia tử, ngược lại nịnh nọt là lão gia, nếu có người nào nghe thấy chắc chắn sẽ buồn cười.

Nếu để những người khác biết rõ Lăng Tiếu nói như vậy, khẳng định bất luận kẻ nào cũng vui vẻ trong lòng.

- Tiểu tử ngươi cũng có hôm nay ah!

Hỏa Kỳ Lân dường như không có nghe thấy Lăng Tiếu nói, nó há miệng nuốt hỏa huyền tinh vào bụng.

Hỏa huyền tinh lập tức không có!

Lăng Tiếu lập tức nổi trận lôi đình hét lớn:

- Bại gia tử đáng chết, chẳng lẽ ngươi không cho lão đại chút chỗ tốt sao? Sau khi lão tử ra ngoài thì không cần ngươi nữa, ngươi đi đâu thì đi!

Lăng Tiếu tức giận, hơn nữa là vô cùng tức giận.

Thằng này rõ ràng không cho hắn một chút huyền tinh nào cả, còn thiệt thòi mình cứu nó khỏi Âm Phong Thú, còn cầm nhiều thú đan như vậy nuôi nấng nó.

Bại gia tử này quá vong ân phụ nghĩa.

Thời điểm Lăng Tiếu rống xong, Hỏa Kỳ Lân cũng gầm lên một tiếng.

Lăng Tiếu ngồi trên lưng Hỏa Kỳ Lân bị dọa kêu to một tiếng.

- Được rồi, là lão đại sai, lão đại không nên chửi, mắng ngươi, ngươi không nên nghĩ loạn!

Lăng Tiếu mới ý thức được tình cảnh của mình, hiện tại nếu chọc giận Hỏa Kỳ Lân, vạn nhất nó bỏ hào quang, chỉ sợ chính mình sẽ chết không thể nghi ngờ.

Nhưng mà chuyện ngon ngọt hiện ra.

Hỏa Kỳ Lân càng gào thét thống khổ, từng đạo hỏa long trong miệng nó bay ra ngoài.

Lăng Tiếu ở trên người Hỏa Kỳ Lân kinh hoàng thất sắc, bởi vì hào quang che chắn cho hắn càng bạc nhược yếu kém, một khí tức nhiệt độ cao bao phủ người của hắn, chỉ mấy hô hấp mà hắn đổ mồ hồi như mưa.

- Bại gia tử, ngươi hãy nghe ta nói, lão đại không phải trách cứ ngươi, về sau ngươi nên ngoan ngoãn đứng bên người lão đại, lão đại sẽ không đuổi ngươi đi, ngươi nhanh dừng lại cho ta!

Lăng Tiếu vội vàng an ủi Hỏa Kỳ Lân.

Lúc này nhìn thấy tử thần ở trước mặt, Lăng Tiếu làm gì còn bình tĩnh.

Thế nhưng mà Hỏa Kỳ Lân căn bản không nghe lời của Lăng Tiếu nói là gì, vẫn không ngừng gầm gừ, dung nham chung quanh chấn động khó hiểu.

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ...

Lăng Tiếu nhìn thấy trạng thái điên cuồng của Hỏa Kỳ Lân thì nội tâm lo lắng suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ ra tình huống gì đó, hắn không hề do dự lập tức móc một viên tam phẩm đan dược Băng Tâm Đan mà Băng Nhược Thủy cho hắn ra.

Viên Băng Tâm Đan này là lúc Lăng Tiếu hút hỏa độc trong người Quý Viêm Chiếu ra, Băng Nhược Thủy cho hắn, có thể áp chế hỏa độc một tháng không bộc phát, cũng cho thấy hiệu quả khác của Băng Tâm Đan, có thể giúp cho thân thể Lăng Tiếu trở nên băng hàn cực độ một thời gian ngắn.

Lăng Tiếu đã cảm nhận được Hỏa Kỳ Lân đã mất đi lý trí, cứ theo đà này, hắn không có hào quang của Hỏa Kỳ Lân bảo hộ, căn bản không có khả năng tại sống sót trong biển dung nham này.

Mà viên Băng Tâm Đan chính là đang dược cứu mạng của hắn, cho dù có thể sống lâu một ngày, Lăng Tiếu cũng không muốn buông tha.

Oanh!

Thời điểm Lăng Tiếu ăn Băng Tâm Đan vào, Hỏa Kỳ Lân tản mát ra khí thế cường đại đánh bật Lăng Tiếu từ người nó ra ngoài.

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy mình như con thuyền nhỏ trên biển, bị sóng dữ trùng thiên đẩy trôi, không biết phương hướng ở nơi nào.

Phốc!

Lăng Tiếu nện vào vách đá của núi lửa, phun ra một ngụm máu tươi.

Lúc này vô số sóng nhiệt cùng hỏa độc xâm nhập vào người Lăng Tiếu.

Lúc này Tam phẩm Băng Tâm Đan phát huy hiệu quả, lập tức có băng kín che phủ Lăng Tiếu.

Nhưng mà nhiệt độ nơi này cực nóng, những băng khí này không có tác dụng lớn, chỉ có thể kiên trì một lát là bốc hơi.

- Xong!

Lăng Tiếu lập tức thầm hô một tiếng, nhanh chóng vận chuyển băng thuộc tính của mình.

Đáng tiếc hiệu quả vẫn không lớn, quần áo toàn thân chậm rãi tan rã.