Thiên Mệnh Khả Biến

Chương 606: Trao đổi



Nơi Khuyết Hầu hạ cánh, chính là giới của Rukth’Oarr. 1 thế giới phủ kín bởi băng tuyết và giá lạnh.

Ông ta trở thành Khách của Rukth’Oarr.

Tại nơi này, bầy khỉ tuyết là những sinh vật đầu tiên ra đời bởi Công nghệ hiện đại của Khuyết Hầu. Chúng không có Linh khí, nhưng vẫn có nhận thức. Khuyết Hầu giao cho chúng đi tìm hiểu về các giới nguyên còn lại.

Sau khi đã nắm rõ về tình trạng của hành tinh này, ông ta quyết định thúc đẩy tiến trình của nó nhanh hơn. Được sự cho phép của Rukth’Oarr, Khuyết Hầu đã gieo hạt mầm Bản Nguyên Trí Thức vào vùng đất tuyết.

Chính sự hiện diện của Bản Nguyên Tri Thức đã đánh động tới 6 Thực thể còn lại. Và Kouda’in đã khơi mào nên 1 cuộc chiến tranh giành tia tri thức ấy.

Cuộc chiến giữa Rukth’Oarr và Kouda’in đã nhanh chóng lan sang khắp 7 thế giới. 7 Thực thể Ý chí Bản mệnh lao vào 1 cuộc chiến trời long đất lở, khiến các giới nguyên va đập vào nhau, làm tung tóe ra vô vàn những hạt mầm sự sống.

Vì Rukth’Oarr chính là chiến trường của cuộc chiến giữa những thực thể hùng mạnh nhất hành tinh này, mà băng giá từ nơi đó vỡ nứt ra tạo thành 1 dòng sông tưới đẫm Kou, vùng đất của sự trống rỗng, chở theo đó những hạt mầm sự sống tới khắp giới này.

Đó là cuộc Đại Thế chiến đầu tiên xảy ra trên hành tinh này, mà chưa thể có sử sách nào ra đời để ghi chép lại. Cuộc chiến diễn ra trong 7 ngày 7 đêm, nhưng lại dài tương đương với vài thiên niên kỉ.

Cuối cùng, khi tất cả các Thực thể đều đã gục xuống, chỉ còn lại Rukth’Oarr và Kouda’in lao vào nhau, tử chiến với nhau. Để đánh bại được Kouda’in, Rukth’Oarr cũng đã phải hi sinh thân mình. Cả 2 Thực thể ấy cùng ngã xuống, xác đè lên nhau.

Từ những thân xác ấy, Ý chí của những Thực thể bay lên, rồi bị ràng buộc cùng tia Bản Nguyên Tri Thức mà tạo nên 1 không gian thứ nguyên của riêng chúng, như những hố đen không ngừng hấp thu lấy từng tia tri thức để dần tạo nên những Thư viện khổng lồ.

Nhưng sẽ phải mất vài ngàn năm để những không gian nguyên sơ ấy trở thành những Đại Thư viện.

Còn vùng đất Kou nay đã trở thành nơi giao hòa của 7 giới kia, trở thành vùng đất ngập tràn sự sống. Dòng Mẫu Hà vẫn chảy từ vùng đất Rukth’Oarr để nuôi sống cho các loài sinh vật.

Khuyết Hầu mới lựa chọn ra 7 loài sinh vật có khả năng tiếp thu trí tuệ cao nhất để dạy chúng Ngôn ngữ.

7 loài ấy gồm:

Rồng. Được thụ thai trực tiếp từ Kouda’in và Naga’a. Chúng vừa có sự bất trị của Kouda’in, vừa có trí tuệ tột bậc của Naga’a. Rồng cũng là loài có khả năng tiếp nhận tri thức cao nhất.

Ngạ quỷ. Sinh ra từ những đốm lửa phát ra từ cuộc chiến của Kouda’in và Kai’i. Ngạ quỷ vừa hung bạo vừa hiếu chiến. Chúng là những chiến binh hùng mạnh nhất.

Người Bướm. Hình thành khi những dòng suy tưởng của Zen’nia hòa quyện với lửa từ đôi cánh của I’iana. Người Bướm có tài năng phép thuật vượt trội và luôn tự hào vì dòng dõi của mình.

Người Cá. Ra đời bởi từ những vết nứt khi 2 giới Kouda’in và I’iana va đập với nhau. Người Cá có khả năng biến hình và bơi lội. Họ còn có khả năng hấp thụ sức mạnh từ dòng nước.

Người lùn. Ra đời từ những tảng đá trong giới của Zen’nia đã thấm nước của dòng Mẫu Hà chảy từ Rukth’Oarr. Người lùn vừa chăm chỉ kiên nhẫn lại có sức sáng tạo tuyệt vời.

Người Rắn. Sinh ra từ sự giao thoa giữa 2 giới Fu’jie và Naga’a. Người Rắn có thân hình dài và thông minh như Naga’a, lại vừa xảo quyệt và lọc lừa như Fu’jie.

Người Sói. Ra đời bởi sự giao thoa giữa Kai’i và Rukth’Oarr. Người Sói vừa có thể lực dẻo dai lại vừa hoang dã và hung bạo.

Khuyết Hầu còn giao nhiệm vụ cho những con khỉ tuyết đi khắp cõi đất này để ghi chép lại thành 1 cuốn Lịch sử, vừa để giám sát vừa làm kho tàng cho các giống loài có linh trí học tập những sai lầm của quá khứ. Chúng trở thành những Kẻ Chứng kiến, những Kiến Giả.

Đối với Khuyết Hầu, giao cho 7 giống loài này trông coi 7 Đại Thư viện, sẽ tạo ra sự cân bằng hoàn mĩ cho nền Văn minh sắp sửa ra đời, để nó không bao giờ bước vào con đường diệt vong.

Nhưng ông đã nhầm, vì trên đời này vốn không bao giờ có sự hoàn mĩ.

1 con khỉ tuyết ở đất Rukth’Oarr đã vô tình tìm tới chiến trường của Kouda’in và Rukth’Oarr. Nó tới bên 2 cái xác và tìm thấy Trái tim của Rukth’Oarr đang tắm trong dòng máu của Kouda’in. Con khỉ ấy đã ăn trái tim đó.

Nó đã trở thành 1 sinh vật có linh trí, khai sinh ra giống loài thứ 8, phá vỡ sự cân bằng mà Khuyết Hầu muốn xây dựng nên.

Khuyết Hầu đã định giết chết con khỉ này, nhưng ngẫm lại, ông ta thấy nó không thông minh như Rồng, không mạnh mẽ như Ngạ quỷ, không tinh thông phép thuật như Người Bướm, không giỏi bơi lội như Người Cá, không bền bỉ như Người lùn, không xảo quyệt như Người Rắn, không giỏi sinh tồn như Người sói.

Khuyết Hầu đã nghĩ rằng giống loài mới này không thể gây nên mầm họa cho nền Văn minh mà ông ta đã góp phần thúc đẩy, nên đã dạy nó Ngôn ngữ như 7 giống loài kia. Ông ta thấy nó khiếm khuyết về mọi mặt nên đã đặt tên nó là Man’Noerr.

- Man’Noerr? - Vân hỏi.

- Man, tức là vô vàn. Noerr, giống như trong Noerrr’Mon, là Khiếm khuyết. 1 giống loài có vô vàn sự khiếm khuyết, gọi là Man’Noerr. Khuyết Hầu muốn nhắc nhở giống loài ấy rằng, vì sinh ra đã có vô vàn sự khiếm khuyết, nên không bao giờ được ngừng nỗ lực, phải biết khao khát Tri thức hơn bất cứ thứ gì.

- Triệu Khuyết?

- Đã có nhiều kẻ gọi tôi như vậy?

- “Tôi”? Ông đang nói cái gì vậy?

- Tôi chính là con khỉ đã nuốt trái tim của Rukth’Oarr và uống máu của Kouda’in, cô gái ạ. Tôi chính là kẻ khai sinh ra giống loài thứ 8. Hay nói cách khác, tôi chính là Tổ tiên của loài người, là Con người đầu tiên.

Vân cảm thấy chuyện này thực sự hoang đường. Cô đang đứng nói chuyện với tổ tiên của mình hay sao? Nhưng nếu vậy, ông ta đã ít nhất 6000 năm tuổi!

- Tôi đã chết rồi, cô gái ạ. Đương nhiên là vậy. Thời đại của tôi đã qua, và tôi đã có những câu chuyện của riêng mình. Tôi đã để lại nhiều di sản. Nhưng 1 phần kí ức của tôi bị giam giữ trong 3 tòa Hắc Tháp, và vì những năng lực từ thời Thượng cổ mà 3 tòa Hắc Tháp này có khả năng tích lũy các dòng dữ liệu tương tự như 7 Đại Thư viện. Chỉ khác 1 điều là nó không có Bản Nguyên Tri Thức, vì vậy nó không thể nào trở thành Đại Thư viện. Nhưng kí ức của tôi vẫn được lưu trữ tại nơi này, để cất giấu những bí mật mà tôi chỉ có thể giao cho những người được chọn.

- Được rồi - Vân gật đầu - Vậy nói đi, ông biết những bí mật gì? Có gì hữu ích cho tôi? Chiếc khăn màu đỏ này có ý nghĩa gì? Nếu ông cũng từng là 1 Kẻ chứng kiến, vậy ông có biết cách tìm những con khỉ biết nói đó ở đâu không? Đại Thư viện thứ 7 liệu có thật sự tồn tại? Và Thiên Mệnh rốt cuộc nguy hiểm tới mức nào?

Gương mặt nửa đen nửa trắng kia chợt biến đổi để tạo ra 1 nụ cười. Tiếng cười quanh quẩn khắp không gian.

- Cô gái ạ, cô luôn giữ trong mình thật nhiều câu hỏi, nhưng lại luôn tỏ ra rằng mình không hề quan tâm tới những bí ẩn xung quanh mình. Chiếc khăn đỏ cô đang sở hữu là 1 Tín vật của cõi Man. Còn chiếc mặt nạ Âm Dương là Tín vật của cõi Kou. Chúng đại diện cho 1 lời ước định. Tôi chỉ biết rằng những người sở hữu 2 Tín vật ấy đều sẽ gánh vác những sứ mệnh to lớn.

- Mặt nạ Âm Dương, là thứ mà Ám Hành Sứ Giả của Đại Nam sở hữu?

- Đúng vậy. Đại Nam. Vương tộc. Những hậu duệ của loài Rồng. Những kẻ thừa kế được Trí tuệ siêu việt của Naga’a, sự nổi loạn của Kouda’in, và sự tham vọng của Man’Noerr. Bọn chúng chính là mối nguy hại lớn đối với toàn thế giới.

- Vậy thì sao? Ý ông là muốn tôi lật đổ cái Vương tộc đó? Tôi chả được lợi lộc gì khi làm cái chuyện ấy cả.

- Tôi không biết, cô gái. Sứ mệnh của cô nằm trong chính cuộc hành trình của cô. Cô sẽ dần tự khám phá ra nó. Chỉ có chính cô mới biết sứ mệnh ấy là gì. Còn bây giờ, cô gái mặc chiếc áo choàng đỏ, liệu cô có vui lòng thực hiện 1 cuộc giao dịch với tôi hay không?

- Giao dịch? - Vân nhíu mày.

- Cô cho tôi thứ tôi cần, và tôi sẽ trao đổi cho cô 1 tặng vật tương đương. 1 chiếc chìa khóa.

Có vẻ như lời nói của Phạm Viết Phương đang dần trở thành sự thật. Những sự xếp đặt nào đó đang dẫn dụ cô vào 1 con đường đã được định sẵn. Nhưng Vân không vì thế mà lui bước.

- Được thôi. Tôi có vật gì có thể cho ông?

- Con Rối của Thần. Bạch Linh. Cô gái đang giữ nó mà phải không? Ngay bây giờ, tôi cần nó!