Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 512: So đấu



Có lẽ cường giả ở Tiêu Dao Viện không nhiều bằng Đan Sư Công Hội và Ngự Thú Công hội, nhưng đạo sư ở đây đều là cường giả chính hiệu, giống như đối thủ lần này của Du Tiểu Mặc.

Đối thủ của Du Tiểu Mặc tên là Ngô Hải Quang, thực lực là thải cấp nhất phẩm, tại đại lục Thông Thiên này, đan sư có tu vi thải cấp đã không đơn thuần là nhân vật chạm tay có thể bỏng nữa, rất nhiều thế lực dù có táng gia bại sản cũng chưa chắc đã mời được một vị đan sư thải cấp.

Sở dĩ gọi là quy tắc đặc biệt là vì đối thủ trong lần khiêu chiến đều là đạo sư có tu vi thải cấp, đối với một đan sư có thể luyện ra thải đan thì việc luyện linh đan cấp mười còn đơn giản hơn ăn cơm.

Cho nên người khiêu chiến sẽ gặp phải một nan đề.

Họ không chỉ phải dùng tu vi thấp luyện ra một viên linh đan quá sức mình, mà còn phải đảm bảo chất lượng của viên linh đan này đủ để đánh bại đạo sư, nhiệm vụ thật gian khổ!

Nhờ Kiều Vô Tinh nhắc nhở, Du Tiểu Mặc đi xuống thính phòng, hắn theo bản năng nhìn thoáng về phía cửa vào, sư phụ của Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ vẫn chưa tới, đừng bảo hai lão đầu này đang âm thầm quan sát hắn nhé?

Du Tiểu Mặc đã đoán đúng, dù sao thân phận của Lôi Long và Thân lão đầu khá đặc biệt, sự xuất hiện của họ sẽ gây hoang mang, cho nên tốt nhất là nên tránh đi.

Trọng tài tiến lên một bước, “Vì đạt mục đích công bằng, đơn thuốc và linh thảo sử dụng trong trận đấu đều do Tiêu Dao Viện cung cấp, chẳng qua nếu như hai vị cảm giác mình có linh thảo tốt hơn, có thể đưa ra ý kiến, ngoài ra, tổng cộng chỉ có hai bộ linh thảo, cho nên hai vị có hai cơ hội, một khi sử dụng hết cả hai bộ trước khi hết thời gian, trận đấu cũng sẽ chấm dứt.

Thực ra hai bộ linh thảo này là cơ hội cho Du Tiểu Mặc.

Dùng thực lực của Ngô Hải Quang bây giờ, trừ khi nhân phẩm kém tới cực điểm, nếu không thì chẳng đời nào phạm sai lầm.

Tiếp theo, trọng tài đưa đơn thuốc và linh thảo cho họ.

Du Tiểu Mặc đánh giá vài lần, linh thảo đều thuộc trung phẩm, còn kém hơn linh thảo thượng phẩm trong không gian của hắn, hơn nữa những loại này hắn đều có ít hoặc nhiều. Nói thì nói thế, hắn vẫn do dự liệu có nên đổi không, dùng linh thảo trung phẩm để luyện đan, chẳng phải sẽ chứng minh thực lực của mình tốt hơn sao?

Còn có đơn thuốc nữa, vừa xem hắn đã vui vẻ, đơn thuốc này hắn cũng có, hơn nữa đã từng luyện qua.

Có điều.

Du Tiểu Mặc nhíu mày lại, bởi vì độ khó khi luyện Lôi Vân đan rất lớn, cho nên lúc trước hắn luyện bốn năm viên cũng thất bại một lần, bởi vì tiếc linh thảo, mà thị trường của Lôi Vân đan không lớn, cho nên hắn tạm thời không luyện nữa.

Mấu chốt ở chỗ, lúc ấy hắn dùng linh thảo thượng phẩm, tạp chất ít, không cần phí thời gian rèn luyện, linh thảo trung phẩm thì khác, nhiều tạp chất, số lần rèn luyện sẽ tăng lên, nhưng đến cùng vẫn còn tạp chất, tỉ lệ luyện đan thành công tương đối thấp.

“Nếu không có vấn đề, lão phu tuyên bố, trận đấu bắt đầu.”

Trọng tài thấy một người nhướn mày, một người vẻ mặt nhẹ nhõm, trong mắt lộ ra mỉm cười, quy tắc đặc biệt có thể khiêu chiến thành công dễ dàng như vậy sao.

Ngô Quang Hải lui về phía sau mấy bước, chỉ thấy tay ông ta nhẹ nhàng vung lên khoảng đất trống phía trước, một chiếc lô đỉnh màu tím bỗng xuất hiện. Lô đỉnh mang lại một loại cảm giác rất thần bí, xung quanh miệng lô đỉnh có chín con rồng tím nho nhỏ, dùng khí thế ngất trời, chỉ nhìn bằng mắt thường thôi cũng thấy lô đỉnh này không tầm thường, xung quanh khán phòng lập tức vang lên một hồi bàn tán xôn xao.

“Ngô đạo sư lại lấy Tử lô ra rồi.”

“Tử lô đứng thứ mười hai trên Đỉnh bảng, tuy không nằm trong mười hạng đầu, nhưng Tử lô là lô đỉnh được Ngô đạo sư yêu thích nhất, mỗi lần ông ấy mang Tử lô ra, cũng tỏ vẻ Ngô đạo sư rất coi trọng trận đấu này.”

“Coi trọng một người chỉ có tu vi cấp mười trung phẩm?” Một người mang giọng điệu hơi khinh thường.

“Trung phẩm thì sao, nhớ năm đó còn có một vị dùng tu vi hạ phẩm để giành thắng lợi.”

“Xùy.”

Thời điểm Du Tiểu Mặc nhìn thấy Tử lô, trong mắt cũng hiện lên một tia kinh ngạc, sau này hắn có bổ xung tri thức về Đỉnh bảng, bởi vậy cũng nhận ra Tử lô, lô đỉnh có thể được xếp hạng trên Đỉnh bảng, nhất là hai mươi hạng đầu, đều rất lợi hại.

Thấy hắn nhìn qua, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nụ cười trên mặt Ngô Hải Quang càng sáng lạn.

Du Tiểu Mặc đột nhiên cảm thấy thật buồn cười, nếu Ngô đạo sư coi việc này là một đả kích dành cho hắn, liệu hắn có nên ra tuyệt chiêu không? Chắc vị Ngô đạo sư này không hẹp hòi đến thế đâu nhỉ.

Ngô đạo sư đã lấy Tử lô ra, tầm mắt mọi người vô thức hướng về phía Du Tiểu Mặc.

Du Tiểu Mặc lại làm bộ vỗ túi trữ vật, một chiếc lô đỉnh màu đỏ chỉ nhỏ cỡ quả bóng đá lập tức xuất hiện trong tay hắn, thời điểm hắn bỏ ra, lô đỉnh nhanh chóng biến lớn, hào quang màu đỏ còn chói mắt hơn cả Tử lô.

Đám đông trợn tròn mắt.

“Đây, đây là Thiên Công đỉnh?” Ngô đạo sư yêu lô đỉnh như mạng mở to mắt, lô đỉnh nằm trong mười hạng đầu trên Đỉnh bảng vẫn là mơ ước của ông ta, nhưng cái nào cũng có chủ, còn không thì đã mất tích, lão nhân này đành phải lực bất tòng tâm.

Cứ tưởng Tử lô của mình đã lợi lại lắm rồi, không ngờ đối phượng lại nhẹ nhàng lấy ra Thiên Công đỉnh, đúng là quá đả kích. Thính phòng lại dấy lên một trận ồn ào.

Mỗi đan sư đều có một ước mơ, đó chính là đạt được một chiếc lô đỉnh thật tốt.

Lô đỉnh tốt là một trong những nhân tố luyện đan thành công, tuy ảnh hưởng không lớn, nhưng tuyệt đối không thể thiếu.

“Hắn tốt số quá, lại có Thiên Công đỉnh, chỉ kém lô đỉnh của Lôi Long trưởng lão hai hạng, ta còn chẳng có.” Thiên Tâm hâm mộ dễ sợ, nàng cũng là đan sư, đương nhiên biết lôi đỉnh tốt đại biểu cho cái gì.

Dưới đài, trọng tài khụ một tiếng, “Xin mời hai vị bắt đầu, thời gian đã là hai mươi bốn phút.”

Du Tiểu Mặc cầm lấy một bộ linh thảo, đúng là dùng linh thảo trung phẩm không thể nào nâng chất lượng lên tới thượng phẩm, cho nên chỉ có thể rèn luyện tạp chất cho kỹ.

Lôi Vân đan thuộc về linh đan cấp mười thượng phẩm, nếu bao gồm cả số linh thảo dưới cấp mười thì có tổng cộng sáu mươi loại nguyên liệu.

Du Tiểu Mặc ném hết linh thảo dưới cấp mười vào Thiên Công đỉnh, đây là lần đầu tiên hắn luyện đan trước mặt mọi người, có chút hồi hộp, nhưng có thể bỏ qua.

Ngô đạo sư đứng bên kia thấy hắn luyện một loạt linh thảo cùng lúc, không khỏi nhìn hắn thêm vài lần, có bản lĩnh này chứng tỏ hắn đã đạt đến trình độ rất cao trong việc khống chế sức mạnh linh hồn, khó trách Lôi trưởng lão lại giao trọng trách đặc biệt này cho ông, vậy thì ông sẽ không hạ thủ lưu tình với người này nữa.

Du Tiểu Mặc rèn luyện linh thảo thượng phẩm nhiều năm, ít tạp chất, cho nên độ khó cao hơn linh thảo trung phẩm nhiều, bởi vậy bản lãnh rèn luyện linh thảo cũng tăng lên.

Bình thường, linh thảo trung phẩm có khoảng 10% tạp chất.

Lần rèn luyện đầu tiên, Du Tiểu Mặc dễ dàng chắt lọc ra được 4%, hắn nhớ trước kia chỉ khoảng 2 – 3% là cùng, lần thứ hai độ khó tăng thêm một nửa, nhưng vẫn chắt lọc được khoảng hơn 2%.

Đối với Ngô đạo sư, Lôi Vân đan không khó, ông ta vừa rèn luyện vừa quan sát Du Tiểu Mặc, ước chừng một canh giờ rưỡi sau, đột nhiên lấy hắn ném toàn bộ linh thảo cấp mười vào trong lô đỉnh, trong lòng không nén nổi kinh ngạc.

Gần năm mươi cây linh thảo, vậy mà chỉ dùng hai canh giờ rưỡi thôi sao?

Ngô đạo sư không khỏi nghi ngờ, đừng bảo hắn muốn đẩy nhanh hiệu suất nhé, nhưng nếu làm thế sẽ ảnh hưởng tới tỉ lệ thành công và chất lượng của linh đan, xem ra Du Tiểu Mặc vẫn còn nóng lòng lắm.

Đúng là Du Tiểu Mặc chú trọng tốc độ, nhưng hắn vẫn luôn quan tâm tới hiệu suất và chất lượng, đây là tín niệm mà hắn luôn quán triệt trong nhiều năm luyện đan.

Thời gian là vàng bạc!

Nhưng luận công lực, hiển nhiên Ngô đạo sư vẫn cao hơn Du Tiểu Mặc một bậc, Du Tiểu Mặc mất hai canh giờ rưỡi, ông ta chỉ dùng nửa canh giờ mà thôi, khoảng cách quá xa, Du Tiểu Mặc vừa bắt đầu rèn luyện linh thảo cấp mười, Ngô đạo sư đã bắt đầu dung hợp.

Mấu chốt của việc luyện đan nằm ở bước dung hợp, bởi vì đã vượt qua phạm vi năng lực của mình, cho nên Du Tiểu Mặc phải hao tâm tổn trí gấp đôi, nếu có bước nào hơi sai lệch là sôi hỏng bỏng không ngay.

Du Tiểu Mặc khẽ than thở một tiếng, thực ra linh thảo thượng phẩm vẫn khó dung hợp hơn linh thảo trung phẩm, bởi vì năng lượng của linh thảo đã gần bão hòa, linh thảo bao hàm năng lượng càng lớn, càng dễ xung đột với nhau, tỉ lệ thất bại sẽ tăng cao.

Đây cũng là vì sao linh đan thượng phẩm trêm thị trường ít hơn linh đan trung phẩm, không chỉ do linh thảo thượng phẩm khan hiếm, mà còn do khó luyện.

Tuy linh thảo trung phẩm nhiều tạp chất, nhưng sau nhiều lần rèn luyện của hắn, tạp chất bên trong đã còn lại không tới 1%.

Trên khán phòng, đám người Kiều Vô Tinh giương mắt nhìn chằm chằm vào Du Tiểu Mặc đang luyện đan, bình thường ít người thất bại ở bước rèn luyện linh thảo, mà cái khó sẽ lộ ra ngay lúc dung hợp linh đan.

Tuy mỗi đơn thuốc đều viết rõ trình tự, nhưng yêu cầu khi dung hợp hết sức nghiêm khắc, ví dụ có loại cần dung hợp đồng đều, có loại chỉ cần dùng đến vài phần mà thôi, linh đan cấp bậc càng cao, tình trạng này càng hà khắc.

“Đã tiến hành hơn một canh giờ rồi, thật lợi hại!”

Thiên Tâm ôm má sợ hãi than thở, ánh mắt lóe sáng, không hổ là nam nhân nàng từng thích, nàng biết mình tuyệt đối không thể làm tới bước này, nói không chừng ngay thời điểm vừa dung hợp đã thất bại.

Kiều Vô Tinh cười nói: “Đúng rồi, dù sao đối thủ là đạo sư của Tiêu Dao Viện, thực lực còn là thải cấp nhất phẩm, có thể đi đến bước này đã rất lợi hại rồi.”

“Không biết hắn có thể kiên trì được bao lâu, bị bao nhiều người nhìn chằm chằm thế này, chắc áp lực lớn lắm, nói không chừng trong chốc lát sẽ thất bại.” Nhan Huy khoanh tay nâng cằm, có chút lơ đễnh.

Lăng Tiêu ngồi cách Nhan Huy hai người, đột nhiên đưa mắt liếc nhìn hắn một cái.

“Hắn sẽ thành công.” Cửu Dạ đột nhiên lên tiếng.

Nghe lời nói chắc như đinh đóng cột này, mấy người ngồi gần đồng loạt nhìn về phía hắn.

Thiên Tâm không nhịn được mà hỏi: “Sao ngươi khẳng định như vậy?”

Cửu Dạ lạnh nhạt nói: “Các ngươi không phát hiện sao, từ lúc bắt đầu rèn luyện linh thảo tới giờ, hắn chưa hề chú ý đến người xung quanh, thậm chí còn chẳng liếc mắt nhìn Ngô đạo sư phía đối diện, tinh thần tập trung cực coa độ, tuyệt đối không phải ai cũng làm được.”

“Đúng là như vậy.” Kiều Vô Tinh vuốt cằm suy tư, “Xem ra, nói không chừng hắn chỉ cần dùng một bộ linh thảo đã luyện được Lôi Vân đan.”

“Mọi người xem, Ngô đạo sư sắp hoàn thành rồi.” Thiên Tâm đột nhiên kêu lên.

Tử lô của Ngô đạo sư kém Thiên Công đỉnh của Du Tiểu Mặc mấy bậc, cũng chỉ có lô đỉnh đứng trong mười hạng đầu mới có đặt cấm chế, cho nên linh đan của Ngô đạo sư vừa hoàn thành, lập tức xảy ra hiện tượng linh đan chuẩn bị bỏ chạy khỏi lô đỉnh.

‘Đùng đùng đùng’ tiếng va đập truyền tới từ bên trong Tử lô, như có thứ gì đang va chạm vào thành lô đỉnh, người từng luyện linh đan cao cấp đều biết, đây là khởi đầu cho sự bỏ chạy của linh đan, hơn nữa cấp bậc càng cao, linh đan càng đấu tranh dữ dội.

Thiên Tâm vừa hô xong, một viên linh đan màu xanh đậm đột nhiên lao ra khỏi Tử lô, xẹt qua như sao băng, sắp bay lên nóc nhà rồi.

Ngô đạo sư đã có nhiều kinh nghiệm, lần này cũng phản ứng cực nhanh, lập tức nhảy lên đưa tay bắt lấy Lôi Vân đan đang định bỏ trốn, dùng sức mạnh linh hồn trấn áp một chút, Lôi Vân đan lập tức mất đi khả năng phản kháng, ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay ông ta.

Mọi người rướn cổ lên nhìn.

Xem ra Lôi Vân đan của Ngô đạo sư rất thành công, hơn nữa có vẻ tỉ lệ không tệ.

Tuy chỉ dùng linh thảo trung phẩm, nhưng màu sắc đã gần tới tỉ lệ thượng phẩm, có thể làm đến loại trình độ này, chỉ sợ trong Tiêu Dao Viện cũng không có mấy người.

Bây giờ chỉ còn một mình Du Tiểu Mặc.

Nếu hắn thất bại, chỉ có thể dùng bộ nguyên liệu thứ hai, không cần lo hết thời gian, nhưng áp lực sẽ tăng gấp bội.

Hoặc là hoàn thành ngay lần này, hoặc là đợi vòng tiếp theo, nhưng tỷ lệ thất bại nhất định sẽ tăng cao, nhìn sao cũng thấy bất lợi đang nghiêng dần về phía Du Tiểu Mặc, nhất là tỉ lệ xấp xỉ thượng phẩm của viên linh đan trong tay Ngô đạo sư, đây cũng là một áp lực không nhỏ đối với hắn.

Lăng Tiêu nhìn chằm chằm vào Du Tiểu Mặc vài giây, đột nhiên thu hồi ánh mắt, buồn chán tựa lưng vào ghế.

Y tận mắt nhìn Du Tiểu Mặc luyện đan hơn một ngàn lần, đã ghi nhớ kỹ từng phản ứng khi luyện đan của hắn, nếu tình huống không ổn đã sớm có dấu hiệu, ví dụ như ngẩng đầu lên một lát, hoặc là nhếch miệng một chút, ước chừng hai khắc sau sẽ hoàn thành.

Về phần thời điểm thất bại đều là mặt vô cảm.

Khi linh thảo trong lô báo hỏng, hắn sẽ ngồi xổm một góc vẽ vòng tròn, vừa thương tâm vừa tổng kết lại kinh nghiệm thất bại.

Đối với điều này, Lăng Tiêu dùng một câu để tổng kết —— Tâm lý của tên ngốc!