Không quan tâm đến việc mình bị đánh trúng bởi một lượng lớn ma lực của chủ nhân tôi mấy lần liền, hay là việc chân của nó bị cắt đứt hơn trăm lần...
Với cấp độ phục hồi siêu biến thái của mình, nó khỏe lại rất nhanh và tấn công chủ nhân không do dự.
Con này chẳng biết rút kinh nghiệm gì cả.
Nếu chủ nhân kiệt sức trước thì không nói, nhưng... trận đấu này thật sự chẳng đẹp chút nào cả.
Nó vẫn không thay đổi kiểu tấn công đơn giản, nhưng chắc vì sự hưng phấn mà cơ thể nó không ngừng lại. Umu, đúng là bản năng của dã thú mà.
Tôi muốn ngài ấy có thêm thật nhiều kinh nghiệm có thể nên đã đứng ngoài nãy giờ, nhưng xem ra đến đây là quá lắm rồi.
Không hề ngừng nghỉ, những mũi tên đỏ... Không, giờ chúng gần như đã là thương rồi, liên tục đâm vào con nhện. Mấy viên hỏa cầu lơ lửng giữa trời thì trông như đang nạp năng lượng và chờ, nhưng tổng thể thì nó là cái gì vậy?
Đây có lẽ là một phép thuật mà trong lúc kích hoạt, ngài ấy đã thay đổi nội dung câu niệm xướng. Ắt hẳn làngài ấy đã thiết lập một chốt kích hoạt vào trong đó. Nói ngắn gọn, một khi ngàiấy còn sử dụng còn ma lực, ngài ấy có thể điều khiển nó tùy ý muốn. Trong cấp bậc của các rồng thần, cũng có tên xài chiêu tương tự, nhưng đây là lần đầu tôi thấy con người dùng chiêu này. Phép thuật của cái tên đó khá phức tạp nên chỉ nhìn thôi cũng đủ đau đầu rồi, nhưng...
Sao ngài ấy có thể tạo nên một phép thuật như thế chỉ dựa trên phép thuật nguyên tố "brid" chứ?
Đòn tấn công này không chỉ dùng ma lực trong cơ thể ngài ấy, mà còn dùng ma lực trong môi trường xung quanh. Trước đó, ngài ấy chỉ dùng ma lực trong cơ thể. Nhưng dù vậy thì vẫn là quá nhiều đấy.
Chủ nhân ắt hẳn đã nghĩ đến việc chiến đấu ở thế giới này và việc tận dụng ma lực có trong đây.
Có vẻ ngài ấy đã từ bỏ chuyện đó. Ngài ấy định thổi tung mọi thứ ở đây lên. Tuy đang bị kiểm soát bởi cảm xúc của mình, nhưng nét mặt bình thản của ngài vẫn không hề thay đổi.
Vậy thì không cần biết kết quả ra sao, tôi vẫn sẽ nói là mình xém chết.
Ngài đừng lo, em sẽ không xen vào đâu.
Em nhất định sẽ theo dõi đòn tấn công của ngài, chủ nhân.
Nó đã được giải phóng. Con dao trong tay ngài ấy đã trở thành trung tâm của đòn phép. Rời khỏi tay chủ nhân, nó trở thành một tia sáng xanh và gia tốc thẳng về phía con nhện. Con dao đó không phải là thứ chỉ dùng để làm nghi thức sao?
Trong cơn bão lửa cuồng nộ ấy, một tia sáng xanh đâm xuyên qua cơ thể con nhện.
Và ánh sáng đỏ cũng đã tắt.
Không.
Tia sáng xanh, trong một khoảnh khắc, đã biến lớn ra và nuốt chửng mọi thứ xung quanh. Kể cả cơ thể to càng của con nhện ấy.
"Tuyệt hảo, ngài là tuyệt nhất! Bụng em đã hoàn toàn được lấp đầy! Lần đầu tiên trong đời em đấy~~~!!" C-Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Con nhện đang nói gì đó. Mà không, trên hết là, con này có lý trí á?
"Tuyệt vời tuyệt vời tuyệt vời! Đau đớn, ngon miệng, và thật sảng khoái! Đây là lần đầu tiên có người cho em trải nghiệm những điều đó!!"
Giờ có thể dám chắc đó là bản chất thật của nó rồi. Nếu có thể thì tôi không muốn đến gần nó cả đời này, nhưng giờ có vẻ không được rồi. Tôi có cảm giác mạng sống và trinh tiết của chủ nhân đang gặp nguy hiểm.
"Thật xin lỗi vì đã xen ngang phút giây hạnh phúc của ngươi, nhưng cho ta nói vài lời nhé?" (Shen)
"Em sẽ không bao giờ để ngài đi! Em đã quyết định sẽ luôn, sẽ luôn ở bên ngàiii!"
Chủ nhân, em xin lỗi. Shen này đã phạm sai lầm để đời rồi. Em đã khiến ngài chịu liên lụy đến một tên biến thái-ja. Giờ em đã chuẩn bị tinh thần đón nhận thậm chí là mấy cái tên củ chuối của ngài.
Nó có vẻ không muốn ngừng. Đúng hơn là, nó dường như không nghe thấy lời tôi nói.
"Oi, tên biến thái! Nghe ta cái coi!" (Shen)
Tôi đá con nhện ra trong lúc thầm xin lỗi chủ nhân.
"Ah đau! Mà khoan. Ngươi làm cái gì vậy?"
"Thật xin lỗi, nhưng ngươi thấy đấy, ta phải để chủ nhân nghỉ ngơi. Và lâu rồi không gặp, nhện đen." (Shen)
"Ngươi là ai?"
"Chắc tại ta đã thay đổi hình dạng nên ngươi không nhận ra. Ta là Shen. Rồng thần Shen đây." (Shen)
"Ta không biết ngươi. Từ bấy đến giờ ta chẳng nghĩ thông suốt được điều gì vì cơn đói cả. Hơn cả, 'chủ nhân' á? Ngươi có quan hệ thế nào với quý ngài này?"
Ngươi chỉ quan tâm đến mỗi cái đó thôi à. Hay quá ha. Mà, tôi cũng không rõ nguyên nhân vì sao nó lại luôn trong tình trạng đói cồn cào như thế.
"Ừ thì, chỉ mới vài ngày trước ta đã lập một giao ước với ngài ấy. Nên bọn ta được kết nối với nhau bằng bản giao ước này..." (Shen)
Trong lúc còn đang nói dở, tôi đơ người ra.
Sát khí. Giờ lại chuyển sang màn mới huh.
"Huun~, vậy ra ngươi đã lập một cam kết à. Ra vậy, ta hiểu rồi. Ít ra ta cũng có chút hiểu biết về việc lập giao ước, nên ta chỉ cần giết ngươi, rồi làm lại một cái khác thôi nhỉ?" (trans: yadere detected :v)