Bằng cách can thiệp vào nhận thức về cơ thể và tâm trí của mọi người, cuộc chiến dần được chuyển sang hướng có lợi, lí do chính gây ra cuộc chiến đã bị loại bỏ.
[Fifth Hamlet Mist] của Tomoe có thể nhận ra những ham muốn mà người đó muốn thấy, và những sợi tơ đen của Mio có thể kết nối sức mạnh ma thuật và giác quan của người khác.
Ba chúng tôi dựng lên ma thuật quy mô lớn đến vậy, áp dụng hiệu ứng tàng hình lên đó và tiếp tục duy trì kích hoạt nó.
Ấn tượng mà tôi có sau khi dùng đó là... đó là nó thật mệt mỏi.
Tôi đã phân chia ma lực cho Tomoe và Mio, sau đó tăng cường sức mạnh cho họ, để đổi lại việc họ điều khiển ma thuật, tôi chính là người cung cấp hầu hết lượng ma lực mà nó yêu cầu.
Để giải thích một cách dễ hiểu hơn thì là...
Ví dụ, nó giống như mang đồ đến nhà một người nào đó và cố gắng lén lút đặt những thứ đó vào trong. Hơn nữa, ngôi nhà đó có số lượng camera an ninh khá lớn và có cơ chế phản ứng khi cảm nhận được các cơ thể di chuyển được cảm nhận.
Nó có khó để thực hiện không?
Có đó, nó khó như cái ví dụ tôi đã đưa ra vậy.
Cuối cùng, cả ba chúng tôi đều tham gia vào trận chiến.
Tôi phải đánh lại Hitsuna-san và các Marikosan.
Các Marikosan rất nguy hiểm. Một cuộc tấn công khiến bạn bị chôn sống ở trong tường ư? Đù mé nó nguy hiểm vkl.
Bị cuốn vào một câu thần chú mà thông thường tôi sẽ có thể làm chệch hướng nếu nó ở ngoài hầm ngục này, tôi đã rơi vào hoảng loạn.
Hitsuna-san đang sử dụng những phép thuật mạnh mẽ vượt quá ma lực của chính mình và bắn chúng vào tôi. Hơn nữa, không chỉ mạnh mẽ, các giác quan và khả năng của cô ấy quá tuyệt vời.
Cảm giác như là đối với thứ ma thuật bùa chú đó, đổi lại cho một thời gian niệm chú ngắn, nó sẽ tiêu tốn khá nhiều sức mạnh ma thuật.
Phong cách chiến đấu sử dụng ma thuật bùa chú ở những điểm quan trọng hoặc sử dụng nó một cách đồng thời rõ ràng vượt trội hơn so với pháp sư còn lại cũng sử dụng ma thuật bùa chú là Mokuren.
Phép thuật bùa chú ở lãnh thổ quỷ tộc là loại được sản xuất hàng loạt.
Những cái mà Hitsuna-san sử dụng không được kích hoạt bằng bất cứ lá bùa nào mà bằng các trang giấy, với sức mạnh, hao tổn, lượng ma lực và hiệu ứng khác nhau theo nhiều cách khác nhau.
Nói cách khác, là một nguyên bản.
Tôi hiểu rồi, phải nói rằng, tôi thực sự đã miêu tả sự quái dị của họ thei đúng nghĩa.
Có vẻ như phép thuật và khả năng của cô ấy không thể được thừa hưởng nguyên vẹn, ngược lại, phép thuật bùa chú còn sót lại ở Lorel đã được thay đổi để có thể trở nên thiết thực hơn.
Tôi liếc sang bên và thấy Tomoe đang nhìn mình.
Đối thủ của cô ấy là Haku Mokuren-san và Ginebia-san.
Hai người này có lẽ đã nghĩ đến việc tự mình cầm chân Tomoe, nhưng cuối cùng, họ đã nhận phải một phiên bản yếu hơn của [Fifth Hamlet Mist] và hiện đang du hành trong thế giới giấc mơ của riêng họ.
Họ đã chiến đấu với Tomoe trong một trận chiến khá dài, và hơn nữa, thành công gây sát thương cho Tomoe nhiều lần.
Không có ai ở Asora có thể đạt được điều đó chỉ với hai người.
Ngoại trừ Mio, Shiki, Tamaki và tôi, những người duy nhất có thể gây sát thương cho Tomoe là sự kết hợp siêu việt của một nhóm bao gồm Serwhale với cả bốn Arkes chiến đấu cùng nhau; hoặc là một tổ đội có từ năm người trở lên.
Tomoe cũng đã rút được nhiều kinh nghiệm thông qua những trận chiến đó, vì vậy, gần đây, cô đã bắt đầu chế ngự được nhóm ba người mà Serwhale-san cũng có mặt trong đó.
Theo cách đánh giá đó, nhóm của các Arkes đã được đánh giá cao nhất.
Trong số những tùy tùng của tôi, Tomoe và Tamaki là những người mà bạn càng gần hơn việc khiến họ nghiêm túc, họ càng chú trọng trong việc sử dụng mưu mẹo. Tomoe với phép thuật, và Tamaki với khả năng né tránh vật lý siêu nhanh.
Trong trường hợp của Mio, các cuộc tấn công của cô sẽ càng trở nên tàn khốc; cô bắt đầu đặt thêm bẫy vào các đòn tấn công của mình. Loại tấn công bất thường.
Với Shiki, nó phụ thuộc vào những chiếc nhẫn của anh ta, nhưng thay vì khả năng cơ động của anh ta ngày càng cao, anh ta là loại pháo đài có thể nghiền nát đối thủ bằng những rào cản và đòn tấn công nhất quán. Anh ta thuộc loại công thủ đều toàn diện để có thể đối phó với các chiến binh cận chiến và pháp sư; anh ta hiện đang có vẻ như có rất nhiều tài năng nhưng chả hoàn hảo cái nào.
Dù sao đi nữa, để có thể gây sát thương cho cô nàng Tomoe này, người "mà những đòn tấn công luôn luôn trượt" trong khi đối phó với ma thuật ảo ảnh của cô, trong vài chục phút là điều gì đó thật đáng ngưỡng mộ.
Hãy bảo Tomoe cho tôi xem cuộc chiến của cô ấy để sau này tham khảo trong tương lai nào.
Ở bên cạnh Tomoe là Mio, người có đôi mắt như của một người vừa mới bò ra khỏi vực sâu của địa ngục, với đôi mắt đó, cô ấy đang nhìn Rokuya-san vẫn đang bị tê liệt.
Đó là một sự thật đáng sợ, nhưng Rokuya-san đã nghiêm túc xoay sở để có thể ngăn chặn Mio.
Anh ta không thể cung cấp hỗ trợ trên các chiến trường khác như kế hoạch đã lên ban đầu, nhưng anh ta đã hoàn thành việc chống lại Mio một mình.
Nghiêm túc mà nói, đó là điều không thể tin được.
Bất kể anh ta giở trò gì, nếu anh ta có thể xác định chính xác điểm yếu của Mio và khả năng tương thích chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà chúng tôi vừa mới gặp, điều đó thật ấn tượng.
Nếu chúng ta so sánh về khả năng tấn công và phòng thủ, anh ta hoàn toàn không thể hạ gục Mio.
Không nói đến việc là một Nhà thông thái hay bất cứ điều gì tương tự, tôi nghĩ rằng bản thân Rokuya-san rất ấn tượng.
Thứ rào cản hạn chế đó là thứ tôi chưa từng thấy trước đây và nó chắc chắn là rất mạnh, nhưng Mio đáng lẽ đã có thể phá vỡ bất cứ thứ gì ở cấp độ đó.
Đó là một canh bạc huh... chống lại cô nàng Mio đó.
Vâng, đó là cách mọi việc diễn ra. Kế hoạch riêng của chúng tôi cũng không được tiến hành suôn sẻ cho lắm.
Kể cả như vậy, khi con át chủ bài của họ, Aznoval-san, đến được chiến trường, kế hoạch quan trọng nhất của chúng tôi đã thành công.
"....Đó là lý do tại sao tôi nói vậy. Sẽ không có một phương thức thuận tiện nào để xoa dịu mọi thứ một cách hoàn hảo. Tôi muốn nói rằng tạo ra một cái lí do là phần khó nhất." (Aznoval)
Aznoval-san, người đang đứng trước mặt tôi với thanh kiếm lớn trong tay, nói điều này với một nụ cười gượng gạo như thể đang khuyên răn tôi.
Xung quanh, có chúng tôi là Công ty Kuzunoha, Picnic Rosegarden và các Mạo hiểm giả Khỏi nguyên; tất cả đều đang tập hợp lại tại một nơi.
Aznoval-san và tôi là những người duy nhất đứng ở giữa.
Nhưng ngay cả khi thanh kiếm đó trông giống hệt Masamune, kích thước đó khiến tôi đặt câu hỏi liệu nó có thể được phân loại thành vũ khí hay không.
Về mặt vũ khí, cái này trông giống như trò đùa ấy
Anh thực sự có thể chiến đấu với thứ đó hả?
"Anh có nghĩ rằng một khi làm điều gì đó với mối thù hận của Pione-san thì mọi thứ sẽ tốt hơn không?" (Makoto)
Bởi vì đây là rào cản lớn nhất chắn giữa chúng tôi.
Sự căm thù mà cô gái này, người là một phần của nhóm lính đánh thuê, đang nhắm vào tôi, Raidou.
Đó chắc chắn là một vấn đề khó khăn.
Nhưng nếu chúng tôi thành công loại bỏ nó, chúng ta bằng cách nào đó sẽ có thể nói ra và tiến hành các cuộc đàm phán.
Bản thân tôi đã quyết tâm chấp nhận danh hiệu Nhà thông thái nếu cần thiết.
Chưa hết...
"Cách làm của cậu thật tệ hại. Không thể đưa tay ra trong những lúc đồng đội của cậu đang chịu đựng đau khổ. Ngoài ra, thực tế là, ngay cả trong kịch bản cực kỳ thuận lợi này, chúng tôi không thể đánh bại duy nhất một người bên cậu và chịu đựng thương vong từ một phía." (Aznoval)
"...Không cần biết có vấn đề gì, tôi cũng không muốn mất bất kỳ một đồng đội nào của mình. Xin đừng đòi hỏi những điều bất khả thi nữa." (Makoto)
"...Và cậu cũng không muốn làm họ bị thương." (Aznoval)
"Yeah." (Makoto)
"Điều đó thật đáng kính trọng. Nếu cậu nghĩ như vậy, có lẽ vẫn chưa quá muộn." (Aznoval)
Trong một khoảnh khắc, tôi thấy sự thương hại trong đôi mắt nhắm vào tôi đến từ phía ông hiệp sĩ.
"..."
"Cậu đã làm gì... với Pione? Trong chiến trường nơi các đồng đội của cô ấy đang chiến đấu, cô ấy đột nhiên ngã quỵ và tuyên bố kết thúc trận chiến. Cô ấy cũng xin lỗi mấy người luôn. Yeah, thực sự bất ngờ. (Aznoval)
"..."
"Nước mắt ứa ra từ đôi mắt và thò lò chảy thòng lòng từ mũi của cô ấy; từ miệng vẫn còn sót lại dấu vết nôn mửa. Quần áo của cô ấy cũng được lau chùi sơ qua rồi, nhưng nó vẫn còn khá bẩn. Đó chắc chắn không phải là trạng thái của một người nào đó đang chiến đấu." (Aznoval)
Nói tất cả những điều này một cách rõ ràng, có sự tức giận thầm lặng được thêm vào mỗi ngôn từ anh ta nói.
"Tôi đã giải thích về điều đó rồi mà." (Makoto)
"Cậu đã cho cô ấy thấy một ảo ảnh thông qua phép thuật, phải không?" (Aznoval)
"Yeah, tôi đã cho cô ấy thấy cái chết của đồng đội và của chính mình trong kịch bản mà trận chiến tiếp tục bởi vì sự thù hận của cô ấy. Chúng tôi đã sao chép lực lượng và kỹ thuật chiến đấu của mình vào đầu Pione-san, và với thông tin đó làm cơ sở, nó sẽ được so sánh với những thông tin mà cô ấy có về đồng đội của mình và cho cô ấy thấy ảo tưởng về sự hủy diệt có thể thấy trước." (Makoto)
"...Và khiến cho nó...lặp đi lặp lại vô số lần." (Aznoval)
"Chỉ cho đến giây phút cô ấy ước được kết thúc trận chiến này từ tận đáy lòng mà thôi. Nó không phải là vô tận." (Makoto)
Có vẻ như Pione-san thực sự hận tôi vì đã gϊếŧ bạn bè của cô ấy trong vòng xoáy bất hạnh của số phận.
Đó là lý do tại sao, tôi muốn cô ấy biết rằng nếu cô ấy tiếp tục giữ những suy nghĩ ý định gϊếŧ chóc và thù hận đó, điều này sẽ chỉ làm lan rộng hơn nữa và dẫn đến cái chết của những người quý giá của cô ấy.
Những người quý giá khác mà cô ấy có.
Cấp độ sức mạnh của chúng tôi so sánh với mức độ sức mạnh của họ.
Với tiền đề chúng tôi thực sự chém gϊếŧ lẫn nhau, mọi người ngoài những Mạo hiểm giả Khởi nguyên bất tử đều sẽ chết.
Tất nhiên, chúng tôi sẽ không thực sự làm điều đó. Chúng tôi sẽ không thể nhận được sự hợp tác của họ nếu chúng tôi làm điều đó.
Đó là lý do tại sao chúng tôi chỉ có thể thực hiện nó trong ảo ảnh, chỉ trong đầu của Pione-san, và cho hiện nó theo cách không khác gì thực tế và lặp lại nó vô số lần.
Vì lợi ích của cô ấy, chọn cách nói chuyện thay vì chiến đấu là hợp lí.
"Không chỉ có thế. Cậu đã làm điều đó để không chỉ với Picnic Rosegarden, ngay cả Takane-kun cũng không thể nhận ra sự bất thường ở cô ấy." (Aznoval)
"Tất nhiên. Nếu mấy người mà nhận thấy, mấy người đã phá vỡ nó trước khi cô ấy nhận ra rồi." (Makoto)
"Đó cũng là ma thuật ảo giác huh. Ngoài ra, còn cả chia sẻ các giác quan và nhận thức, phải không?" (Aznoval)
"Đúng vậy. Ngay khi chúng tôi bước vào tầng này, chúng tôi đã thay đổi một phần cảm giác về thị giác, xúc giác và nhận thức từ tất cả những người ở đây. Nói một cách chi tiết, họ sẽ thấy như thể là Pione-san đang tiếp tục hỗ trợ từ tuyến sau và chiến đấu bên cạnh họ ngay cả khi cô ấy đột nhiên ngất xỉu. Ngoài ra, đây là một cuộc chiến mà chúng tôi bị vượt trội về số lượng, vì vậy chúng tôi khiến cơ thể họ cảm nhận được phép thuật chữa lành và ma thuật hỗ trợ được như thể nó chỉ thể hiện một phần ba hiệu quả vốn dĩ của nó. Chà, có một số việc nhỏ khác chúng tôi cũng đã làm, nhưng phần lớn là những điều đó." (Makoto)
"Còn có cả một thứ cản trở những người cố gắng vào tầng này." (Aznoval)
"Ah, yeah. Điều đó chủ yếu là để tránh việc người khác vô tình đến đây và cuối cùng bị kéo vào cuộc chiến. (Makoto)
Đúng vậy.
Cuối cùng, có vẻ như điều này cũng khá hữu ích, nó đã trì hoãn sự xuất hiện của Aznoval-san rất nhiều lần.
Pione-san vẫn khá kiên trì. Ngay cả khi cô liên tục thấy cái chết của đồng đội mình, cô vẫn không vứt bỏ lòng thù hận, và kết cục cuộc chiến kéo dài hơn dự kiến.
Nhờ đó, Shii buộc phải sử dụng thuốc của tộc Forest Oni của mình để chống đỡ, và Hokuto phải dùng đến loại sợi tơ mà anh ta chỉ sử dụng mỗi khi nghiêm túc.
Beren nói với tôi rằng ông ta cũng sử dụng rất nhiều Blast Spears có nhẫn của tôi được gắn vào đó.
Cái đó hơi bị quá đà rồi đấy.
Ngay cả với điều đó, Shii đã bị ảnh hưởng bởi tình trạng thuộc tính bị suy yếu từ một đội sát thủ có tên là Ryuma hoặc Ryoma gì đó và đang cảm thấy lâng lâng.
Được hồi phục kịp thời đã khiến cô ấy đã bình tĩnh lại.
"...Và như vậy, điều này dẫn đến sự kết thúc của Pione và lời xin lỗi của cổ. Raidou-kun, đúng là với điều này, sự thù hận mà Pione-san dành cho các cậu đã biến mất. Nhưng đổi lại, có vẻ như điều này không chỉ ảnh hưởng đến hoạt động của cô ấy trong nhóm lính đánh thuê, thậm chí nó còn ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của cô ấy." (Aznoval)
"Tất nhiên, nếu anh muốn, chúng tôi có thể cung cấp cho cô ấy sự điều trị cần thiết. (Makoto)
"Điều rõ ràng bây giờ là Picnic Rosegarden đã thấy trái tim của một trong những người đồng đội của họ tan vỡ thành từng mảnh vụn ngay trước mắt mình." (Aznoval)
"..."
Nhưng chúng tôi đã không gϊếŧ bất cứ ai, và thậm chí kể cả khi nó không biểu hiện các tác động ngay lập tức, chúng tôi vẫn có thể hồi phục cô ấy trở lại.
Đó là những gì tôi đã nói với họ.
"Trên hết, ngay cả với sự giúp đỡ của những Mạo hiểm giả Khởi nguyên, họ cũng không thể đánh bại kể cả một trong những kẻ địch đã gây nên điều này. Đúng là không có mạng sống nào bị tước đoạt, nhưng các cậu đã đạt được mục tiêu của mình và làm Pione suy sụp. Nói cách khác, các cậu chiến thắng áp đảo và chúng tôi thua toàn tập. Chúng tôi hoàn toàn không thể trút ra bất cứ cái gì...." (Aznoval)
Chà, ngay cả khi anh nói với tôi rằng anh không thể trút bất cứ điều gì ra ngoài.
Nếu đây là một cuộc thi, thì sẽ có lựa chọn tái đấu, nhưng đây là một cuộc chiến đấu hoàn toàn nghiêm cmn túc, vì vậy ngay cả khi đó là một thất bại đáng tiếc hoặc thất bại hoàn toàn, không phải anh đáng lẽ nên chấp nhận nó hay sao?
...Không, chính xác bởi vì đó là một cuộc chiến nghiêm trọng mà nó để lại mối hận thù, chính là thứ gây nên rắc rối.
Điều đó có nghĩa là...ngay cả khi chúng tôi tiến hành đàm phán, họ sẽ không có một cuộc đàm phán đúng đắn với tôi ngay cả khi tôi chấp nhận danh hiệu Nhà thông thái?
Đ-Điều đó sẽ gây rắc rối cho tôi đó.
Chúng tôi đã trải qua nỗi khổ đau khi đến Lorel, đi hết con đường để đến mê cung dưới lòng đất này, bản thân phải mệt mỏi và phải sử dụng cái đầu của mình hết công suất; nhưng ngay cả với điều đó, nó vẫn không đủ, anh đã nói vậy sao?
...Hãy cho tôi nghỉ ngơi một chút đi.
Về mặt lực lượng chiến đấu, họ hoàn toàn phù hợp với Tsige.
Ngay cả đối với những người ở cấp độ nhóm của Toa-san, vẫn có đủ nhiều những điều họ có thể học được từ nhóm lính đánh thuê này.
Không nghi ngờ gì nữa về việc họ thực sự là sự phù hợp hoàn hảo, nói cách khác, đây là một giải độc đắc!
Tôi thực sự muốn nó.
Với cô gái tên Pione-san này làm trung tâm, các thành viên khác trong nhóm lính đánh thuê đã nhắm mũi dùi vào và họ hiện đang hướng cả vào tôi, tạo ra những xúc cảm vô cùng thiếu thân thiện đối với chúng tôi.
"Và vì thế, Aznoval-san, tại sao anh lại chĩa kiếm vào tôi?" (Makoto)
"Nếu tôi phải nói một cách thẳng thắn, để trút giận." (Aznoval)
"Trút giận..."(Makoto)
Tuyệt chưa.
"Cá nhân tôi muốn Picnic Rosegarden có mối quan hệ tốt với Thương đoàn Kuzunoha của cậu. Rốt cuộc tôi cũng có một khoản nợ cá nhân với các cậu mà." (Aznoval)
"Hở?"
"Ah, quên đi. Dù sao đi nữa, Rokuya và những người khác đã đều biết về sức mạnh của Tomoe-san, Mio-san và cậu. Nhưng nhóm lính đánh thuê đã không nhìn thấy sức mạnh thực sự của dàn nhân vật chính ở đây, phải không?" (Aznoval)
"... Vâng, đúng thế." (Makoto)
"Trong trường hợp đó, nếu chúng ta cho thấy một cuộc chiến giữa tôi, người được thừa nhận ở đây là một người có kĩ năng solo tốt, và cậu, đại diện của thương đoàn, họ sẽ có thể nhận ra nhiều thứ khác." (Aznoval)
"Khiến họ chấp nhận điều đó bằng cách cho họ thấy cuộc chiến của chúng ta huh." (Makoto)
Tôi không hiểu rõ về nó cho lắm.
Ban đầu, kể cả khi nhóm của Beren bị làm cho suy yếu, họ vẫn có thể chiến đấu trên mặt đất chống lại họ, vì vậy họ có thể phần nào đánh giá được sức mạnh của tôi cơ mà.
Họ không thể thừa nhận trừ khi họ nhìn thấy nó bằng chính mắt mình hay sao?
Hoặc có bất kỳ lý do khác tại sao chăng?
Liệu mấy cái thứ như thế này có giúp đạt được cái gì sao?
"Cuộc chiến sẽ kết thúc khi một trong hai bên thừa nhận thất bại. Với kiểu chiến đấu này, chúng tôi sẽ thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình và để nó trở thành "nước ở dưới cầu" cho dù bất cứ ai là người chiến thắng." (Aznoval)