Trận đấu giữa đội Đông Á và CLB Đội Trẻ Bình Dương đã trở thành tâm điểm chú ý nhờ sự có mặt của Quang Hưng, một tiền đạo trẻ tài năng của Đội Trẻ Bình Dương. Tuy chỉ mới ra sân một trận nhưng chỉ qua nửa hiệp thi đấu, giới bóng đá trong nước đã rần rần đưa tin, đây là một điều rất hiếm gặp, vì bóng đá nội địa chưa bao giờ được khán giả quan tâm theo dõi nhiều.
Thời kỳ đỉnh cao của Bóng đá Đông Lào đã trôi qua 7-8 năm. Sau thời kỳ tung hoành của thế hệ vàng một thời làm điên đảo khu vực Đông Nam A, Bóng đá Đông Lào tụt dốc rất nhanh chóng, các ngôi sao mai mới nổi, có đủ tài năng để kế thừa đàn anh, nhưng họ không được đào tạo để đối phó với truyền thông, sau một hai trận chơi tốt được tung lên tận mây xanh, và rồi bị chính những người đưa mình lên, dìm xuống chỉ sau một hai trận phong độ kém cỏi. Nhiều cầu thủ không vượt qua nổi thử thách này, đã mất đi sự tự tin và sự nghiệp của mình chỉ sau một hai mùa giải.
Thế hệ trẻ ra thi đấu ở cấp độ khu vực và châu lục tỏ ra quá mong manh và dễ vỡ. Chỉ sau hai năm l·ên đ·ỉnh, Bóng Đá Đông lào tụt dốc xếp thứ 3 từ dưới lên trong nền bóng đá khu vực Đông Nam Á. Vài năm trở lại đây, có sự cải thiện rõ rệt tăng lên một hai bậc và khi thi đấu với những đối thủ sừng sỏ như Thái Lan, In Đô, Mã Lai, Đông Lào vẫn còn tồn tại sự “Yếu bóng vía” nhất định. Đến mức khi giành chiến thắng người ta vẫn cho rằng đó là sự may mắn chứ không phải là trình độ thật sự của các cầu thủ.
Vậy nên khi trong nước xuất hiện một cầu thủ trẻ có kỹ năng chơi bóng vượt trội, đủ sức mê hoặc những chuyên gia về bóng đá. Quang Hưng lập tức trở thành một cái tên gây sốt. Vô Địch giải U17 cấp quốc gia chỉ là bước đầu tiên trên con đường khẳng định vị thế ngôi sao của mình. Sau quãng thời gian “ăn chơi phè phỡn” người ta rất mong chờ Quang Hưng thi đấu với một thái độ nghiêm túc.
Sự náo nhiệt trên sân của Đông Á khiến nhiều đội bóng ở giải hạng nhất còn phải ghen tỵ chứ đừng nói đến giải hạng nhì. Quang Hưng và đồng đội bước ra sân dưới hàng ngàn đôi mắt theo dõi của khán giả. Máy quay điện thoại bật tanh tách kèm theo đó là những lời xì xầm bàn tán. Quang Hưng thích sự náo nhiệt, nhưng từ nhỏ đã quen với truyền thông, chút hào quang nho nhỏ này chưa đủ để làm lu mờ ý chí của cậu ta.
Càng nhiều người theo dõi, Quang Hưng càng nỗ lực để chứng tỏ bản thân. Nhiều lúc lười quá thì cậu ta sẽ chơi trò “m·ất t·ích” đi đâu đó phê pha một thời gian. Khi đã no đủ, cậu ta sẽ trở lại sân cỏ với một phong độ tốt nhất của mình.
Dù đã thắng Đông Á ở trận lượt đi khá dễ dàng, nhưng không vì vậy mà Quang hưng và đội trẻ Bình Dương lơ là chủ quan. TRước sự theo dõi của một lượng lớn khán giả, họ quyết tâm sẽ giành chiến thắng, hơn nữa còn là một chiến thắng đẹp mắt.
Đội Khách ra sân với sơ đồ 3-5-2, đội hình và chiến thuật không thay đổi so với trận đấu tuần trước, thể hiện rõ sự tự tin về chiến thuật và con người. Đội chủ nhà cũng tương tự như vậy, không thay đổi cầu thủ nào mà chỉ thay đổi vị trí thi đấu của tiền đạo một chút.
Ngay từ những phút đầu, không khí trên sân đã nóng rực. Đội Khách được quyền giao bóng trước, quả bóng sau vài nhịp chuyền qua lại đã tới chân ngôi sao của đội. Quang Hưng nhanh chóng khẳng định đẳng cấp bằng khả năng kiểm soát bóng tinh tế. Phút thứ 12, anh thực hiện một pha solo qua hai tiền vệ đối phương. Xuân Mai đã lui xuống hàng tiền vệ tham chiến để làm khu vực này trở nên náo nhiệt hơn.
Tuy đã phán đoán được ý đồ của đối phương nhưng Xuân Mai không theo kịp được hành động của cậu ta. Để cậu ta ngoặt bóng vượt qua mình rồi bất ngờ tung ra cú sút xa từ khoảng cách 25m. Bóng đi như kẻ chỉ, đập mép dưới xà ngang và làm tung lưới Đội Đông Á. Cả khán đài nổ tung, trước pha làm bàn “đỉnh kout” Của Quang Hưng, nhân vật chính trong trận đấu ngày hôm nay đã không làm họ thất vọng.
Quang Hưng chạy ra biên đưa tay làm dấu hiệu “Nín”. Với tinh thần thi đấu và khát khao ghi bàn của mình, một bàn chưa bao giờ là đủ với cậu ta. Những khán giả vì Quang Hưng mà tới cũng hiểu rõ điều đó và cùng nhau chờ đợi màn thể hiện tiếp theo của cậu ở trên sân.
Phía ngoài đường biên, HLV Phạm Đức Minh bắt đầu nóng ruột, ông hô hào học trò tập trung. Kịch bản bị thủng lưới sớm đã nằm trong dự liệu của HLV và trong buổi tập gần đây, ông đã lên phương án để ứng phó.
Trong đợt giao bóng tiếp theo. họ sẽ tiến hành phản kích, Anh Tú Xuân Mai, Việt Đức đóng vai trò quan trọng trong kế hoạch này. Việt Đức triển khai bóng lên phía trên cho Anh Tú, cậu ta sẽ giữ bóng trong hai đến ba nhịp, tịnh tiến quả bóng nhiều nhất có thể, còn Xuân Mai sẽ tranh thủ khoảng thời gian đó xâm nhập phòng tuyến của đối phương.
Đội khách vừa mới dẫn trước một bàn, trước đợt t·ấn c·ông được tổ chức rõ ràng của đội chủ nhà, họ có phần chủ quan và không trong tư thế sẵn sàng đối đầu vậy nên không theo kịp tốc độ của Xuân Mai, để đối phương có khoảng trống dứt điểm, gỡ hòa gần như ngay lập tức cho đội chủ nhà.
Nhận được tin báo có các sếp cấp cao đến theo dõi, HLV Đức Minh đã chuẩn bị dọn ra một trận đấu hấp dẫn, ít nhất cho tới thời điểm hiện tại, kế hoạch của ông đã thành công.
Một số chuyên gia ngồi ở phòng Vip vừa nhìn thấy pha bóng vừa rồi họ nhận ra đội chủ nhà có sự chuẩn bị kỹ khi đối đầu với đội trẻ Bình Dương. Họ không để tâm nhiều đến phản ứng của đội chủ nhà, họ đưa ra những thử thách gì cho đội khách. Cái mấy ông chuyên gia muốn xem, phản ứng của Quang Hưng như thế nào khi phải đối đầu với một đối thủ khó chịu.
Thắng hay thua không quan trọng, Quang Hưng chỉ thực sự chú tâm vào màn thể hiện cá nhân, thua là do đồng đội còn việc của cậu ta là ghi thật nhiều bàn thắng. Khi bóng tới chân, cậu ta lập tức xoay sở, mở ra một cuộc t·ấn c·ông về phía đội chủ nhà. Sau khi ghi được bàn thắng gỡ hòa, Xuân Mai đã tự tin hơn, cậu ta xông xáo chạy xuống khu vực hàng tiền vệ, cùng với đồng đội tiến hành t·ranh c·hấp trái bóng trong chân của Quang Hưng.
Cậu ta quá tự tin vào kỹ thuật cá nhân, nên có xu hướng tự xoay sở một mình, sau khi vượt qua một cầu thủ hàng tiền vệ của đội nhà, ý đồ đi bóng của Quang Hưng đã bị Xuân Mai nắm được, lần này thành công ngăn chặn được một pha độc diễn. Nhưng quá trình này không hề đơn giản, khi đối phương kéo bóng đi một đoạn khá dài, còn Xuân Mai giống như bị đối phương dắt mũi. Không trách được vì Quang Hưng giữ bóng rất khéo, nếu nóng vội lao vào rất dễ bị đối phương vặn sườn, xỏ háng.
Người trong cuộc mới hiểu kẻ trong kẹt. Quang Hưng cảm thấy rất khó nhằn khi Xuân Mai cứ bám theo rất sát, nhiều khi cậu ta muốn ngoặt bóng, đối phương lại lùi ra một nhịp giữ khoảng cách rồi lại ập vào tạo áp lực. Hạn chế không gian xử lý bóng của cậu ta. Vờn qua vờn lại một lúc cuối cùng bị đối phương nắm được sơ hở mà phá trái bóng ở trong chân. Đội khách được hưởng một quả ném biên.
Hai cầu thủ đội khách thực hiện quả ném biên tầm gần, một người treo quả bóng về phía xa, Quang Hưng chọn đúng điểm rơi, bật cao hơn tất cả hàng hậu vệ đội chủ nhà, đánh đầu hiểm hóc đưa bóng vào lưới trong sự bất lực của thủ môn. Lần Này Quang Hưng không ăn mừng quá nhiệt, cậu nhìn Xuân Mai với vẻ dè chừng, thái độ thi đấu trở nên nghiêm túc hơn.
Đội khách vươn lên dẫn trước, họ rút kinh nghiệm tránh một đợt t·ấn c·ông chớp nhoáng của Đông Á như bàn gỡ hòa 1-1. Lần này họ lao vào áp sát Việt Đức và Anh Tú. Nhanh chóng đoạt lại bóng, đó là nhiệm vụ của hàng tiền vệ đội Trẻ Bình Dương, việc còn lại là đưa bóng đến chân của Quang Hưng.
Trong một pha bóng đối phương bứt tốc quyết đoán. Xuân Mai dù rất cố gắng đeo bám, cậu đoán được phương hướng đi bóng của đối thủ, nhưng lại không thể theo kịp được đối phương chứ chưa nói đến việc ngăn chặn. Chỉ có thể quan sát Quang Hưng tả xung hữu đột một mình càn lướt giữa đội hình Đông Á. Trước khi dứt điểm chéo góc nâng tỉ số lên 3-1.
Trong khoảnh khắc lờ mờ đó, Xuân Mai nhìn ra dòng chảy của tiền đạo Quang Hưng là sắc tím ma mị quyến rũ. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy màu sắc loại này, dựa theo suy đoán thì nó nằm trên dòng chảy màu đỏ. Xuân Mai cố gắng lắm thì đá ngang cơ mấy cầu thủ có dòng chảy màu đỏ, vậy nên cậu biết “trình độ” của mình nằm dưới đối phương một bậc. Điều này đánh mạnh vào sự tự tin của cậu. Nó khiến cậu thấy khó chịu, cậu không muốn mình thua ai đó ở trên sân, từ bé đến giờ, cậu chưa bao giờ thua một ai đó ở khoản đá bóng cả.
Cảm giác không can tâm ập đến và bủa vây tâm trí, cậu nhớ mình đã luyện tập rất nhiều, chẳng lẽ những nỗ lực kia không giúp cậu tăng “trình” lên một chút nào ư? Trong tận đáy lòng, Xuân MAi tin chắc rằng bản thân phải hay hơn hồi còn đá ở giải hạng ba, cậu đã có kỹ năng mới, có được kinh nghiệm thi đấu. Cho dù mọi người nói đối thủ là nhân tài 30 năm có một, Xuân Mai cũng không dễ dàng chấp nhận nằm ngửa cho đối phương đá thế nào thì đá.
Xuân Mai, không chịu lép vế, lập tức đáp trả. Phút 25, Cậu nhận được bóng và bứt tốc như một mũi tên bên cánh phải, vượt qua hàng thủ đội trẻ Bình Dương. Đối mặt thủ môn, anh tung cú cứa lòng hiểm hóc đánh bại thủ môn. Rút ngắn tỉ số xuống còn 3-2.
BÀn thắng này giúp cậu trút bỏ được áp lực. Cậu gào lên như một con thú ở ngoài đường biên, chưa bao giờ cậu cảm thấy mình “điên” như lúc này. đối mặt với một ngôi sao, cậu muốn khẳng định bản thân mình không hề thua kém.
Khán giả bên ngoài đang hò hét lên rất cuồng nhiệt, Họ vui vì bàn thắng, vui vì một trận đấu hấp dẫn hay chỉ đơn giản thấy người khác vỗ tay thì mình cũng vỗ tay cho đỡ quê. Dù là gì đi nữa thì tiếng ồn bên ngoài đã làm không khí nóng lên và máu chiến đấu trong người Xuân Mai cũng bắt đầu sục sôi. Cậu lướt qua đám đông rồi bắt gặp một ánh mắt lọt thỏm ở đó.
Mặc dù người đó đeo khẩu trang nhưng Xuân Mai chỉ nhìn đôi mắt ướt át kia cũng có thể nhận ra người đó là Bảo Trâm đang từ trong đám đông đưa tay về phía cậu. Đôi mắt ướt nhòe vì sung sướng, vì cảm động. Cô thấy vui khi Xuân MAi cố gắng thể hiện bản thân trong một trận đấu, những nỗ lực của cậu thật đáng kinh ngạc. Tuy nhiên nó có thể bị lu mờ, bởi một ngôi sao khác ở trên sân. Ánh hào quang của “kẻ được chọn” đang lan tỏa mạnh mẽ, và nó có thể lấn át đi sự hiện diện của Xuân MAi, biến những cố gắng của cậu trở thành “màu nền” cho một bức tranh hoàn hảo.
Xuân Mai càng vùng vẫy, Bảo Trâm lại càng thương em hơn, có lẽ vì vậy mà cô lại bật khóc. Giữa một nhóm người đông đúc reo hò náo nhiệt, biểu hiện của Bảo Trâm làm Xuân Mai phải thất thần, cậu đứng ngoài đường biên, nhìn ra phía khán đài, không gian xung quanh dường như đứng yên lại để cậu nhìn rõ những giọt lệ đang từ đôi mắt xinh đẹp kia rơi xuống. Nó khiến sự máu chiến trong người cậu lụi tàn ngay lập tức.
Hưng Phấn quá độ có thể khiến ta mất hết lý trí. Xuân Mai nhận ra mình vừa bị cuốn theo dòng xoáy hơn thua với đối phương. Mà quên mất một câu nói của người đồng đội cũ.
“Kẻ mạnh, tạo ra lối chơi, còn những người khác sẽ bị cuốn theo. Nếu ta cố gắng theo đuổi thì mãi mãi chỉ là người đứng sau.”
Một khoảnh khắc ngắn ngủi khiến Xuân Mai lâm vào trầm tư, cậu b·ị đ·ánh thức bởi tiếng ai đó gọi tên của mình.
“Xuân Mai ơi cố lên! … Êu em.”
Xuân Mai nhìn về phía Bảo Trâm, lúc này tiếng cổ vũ của cô đã bị đám đông lấn át bằng những âm thanh ồn ào. Nhưng cậu vẫn nghe thấy câu quan trọng và đặc biệt là sự có mặt của người yêu quý ở đây. Xuân Mai nở nụ cười nhẹ nhàng, không còn sự điên cuồng khát máu như vài phút trước đó. Cậu quay lại sân thi đấu, cảm nhận thấy đôi chân mình nhẹ hẳn đi, ngoảnh mặt sang phía ban huấn luyện.
Phạm Đức Minh nhìn cậu đưa hai ngón tay lên thả “Like” và không quên đưa tay lên đầu nhắc nhở cậu bình tĩnh. vì thời gian còn nhiều, và lúc đó là lúc thể lực của cậu phát huy sức mạnh. Xuân Mai không cần nóng vội thể hiện mình, Kỹ thuật vượt trội của Quang Hưng theo thời gian thi đấu sẽ bớt đi phần nguy hiểm. Trước mắt phải bào mòn thể lực của đối phương trước đã.
SAu khi tỉ số rút ngắn xuống 3-2. Quang Hưng rất muốn ghi thêm bàn thắng. KPI trận này phải là 6 bàn, để ghi tên mình vào lịch sử, hoặc là 5 bàn để duy trì thế bám đuổi cuộc đua vua phá lưới. Dù sao từ xưa đến này chưa có tiền đạo nào ghi 5 bàn trong hai trận bóng liên tiếp.
Hành Trình tìm kiếm bàn thắng thứ 4 của Quang Hưng bắt đầu gặp khó khăn khi mà Xuân Mai tạm dừng ý định đoạt bóng phản công, cậu chủ động chơi theo thiên hướng phòng ngự, kèm 1-1 với tiền đạo đối phương. Sau khoảnh khắc được “giác ngộ” tâm lý thi đấu của Xuân Mai trở nên vững chắc hơn, cậu không còn bị cuốn vào những pha đi bóng ảo diệu của Quang Hưng mà tùy ý nhấc chân một cái làm chướng ngại vật khiến đối phương phải xoay sở để thích nghi với tình huống. giống như bạn vẽ bậy lên tường, và bố mẹ phải xách xô nước đi lau sạch.
Bản thân Xuân Mai cũng là tiền đạo nên những cú nhấc chân đều có chủ đích, giống như thăm dò động thái của đối phương. Tùy theo phản ứng mà nắm được ý đồ dẫn bóng của họ. Từ đó tìm ra thời điểm thích hợp để phá bóng khỏi chân của đối thủ. Quang Hưng có nhịp xử lý và cảm giác về không gian vượt trội hơn các cầu thủ nên cậu ta luôn nhanh hơn người khác nhờ đó chiếm được “tiên cơ” trong nhiều tình huống.
Trong trường hợp này, phản ứng nhanh quá lại vô tình làm Xuân Mai đoán được ý đồ sớm từ đó có được phương án xử lý thích hợp. Với sự trợ giúp của đội phó Việt Đức hai anh em người trước, kẻ sau, đã thành công bỏ túi tiền đạo đối phương cho đến hết hiệp 1. Không những thế còn tận dụng cơ hội tổ chức phản công nhanh, Anh Tú đã ghi bàn thắng thứ 3 sau pha kiến tạo của Xuân Mai, giúp đội bóng gỡ hòa. 3-3.
Quang Hưng không thể vui được, nhưng anh cũng tỉnh táo để ra rằng mình không thể đơn thương độc mã tạo khác biệt khi bị đối thủ bắt bài. Phải công bằng mà nói thì hàng thủ của Đông Á đã cảnh giác hơn rất nhiều trước những đợt t·ấn c·ông của đội trẻ Bình Dương. Nếu như không phân tán sự chú ý.
Trong hiệp đấu thứ 2, đội khách xê dịch đội hình chuyển thành 4-3-3 Trên hàng công có thêm một tiền đạo cánh hỗ trợ mặt trận t·ấn c·ông. Những pha lên bóng trở nên đa dạng hơn và có nhiều lựa chọn để tiếp cận khung thành đội chủ nhà. Quang Hưng cũng chịu khó phối hợp với đồng đội thay vì xử lý cá nhân như hiệp 1.
sự thay đổi lập tức có hiệu quả khi tiền đạo cánh của Bình Dương có một bàn thắng giúp đội bóng dẫn trước. Quang Hưng thực hiện một cú đá phạt ngoài vòng cấm thành bàn thắng và khép lại ngày thi đấu của mình bằng một siêu phẩm “Xe đạp chổng ngược.” . Sau phút 70, cậu ta không còn đủ thể lực để thi đấu khi bị Xuân Mai vượt mặt trong một pha không chiến ở giữa sân. Tình huống bị mất bóng gián tiếp dẫn tới một bàn thua, sau pha chớp thời cơ của A Tú.
Quang Hưng được thay ra, nhưng cậu ta không đi chơi ngay mà vẫn nán lại theo dõi trận bóng. Bởi vì cậu ta cảm nhận được cách biệt hai bàn chưa đủ an toàn. Đội Chủ nhà sẽ vùng lên ở cuối hiệp hai, và hai tiền đạo bên đó vẫn còn sức để chiến.
Đúng như cậu ta dự đoán, Quang Hưng vừa ra khỏi sân, Đông Á lập tức vùng lên giành quyền kiểm soát thế trận ở trung tuyến. Đội Trẻ Bình Dương chủ động lùi sâu bảo toàn tỉ số. Điều này không hề dễ khi họ phải hứng chịu những đợt t·ấn c·ông mạnh mẽ của đội chủ nhà. Khi không thể xâm nhập vòng cấm trước hàng phòng ngự số đông. Đông Á công kích bằng những cú đá ngoài vòng cấm.
Sau hai mươi phút công phá, đội chủ nhà có được một bàn thắng từ quả sút xa của Việt Đức. Bóng chạm tay cầu thủ đội khách dẫn đến đội Đông Á được hưởng một quả phạt đền. Xuân Mai có có cơ hội để lập hattrick trận này, nhưng cuối cùng cậu không nhận trọng trách này mà giao lại cho đội trưởng Hoài Nhân.
Đội Trưởng có cơ hội thì không khách sáo, Đông Á hiếm khi được nhận phạt đền, mà nếu có cũng thường là tiền đạo được quyền ưu tiên thực hiện. Hoài Nhân thoáng có chút hồi hộp, nhưng may mắn vẫn thực hiện thành công cú sút 11 mét để gỡ hòa cho đội chủ nhà. Khỏi phải nói đội trưởng của đội mừng lắm, kéo cả dàn hậu vệ ra chung vui với khán giả ở ngoài sân. Chỉ tay vào Logo trên ngực áo đầy tự hào.
Tỷ số 6-6 nói lên một trận đấu rượt đuổi tỉ số hấp dẫn và mang đậm tính giải trí. Nhưng thời gian vẫn còn một vài phút. Tinh thần đội chủ nhà đang lên cao, cả ba tuyến đều đã lập công, há có thể buông tha cho đối thủ ra về với một trận hòa. Lượt đi đã thua 5-2, lượt về sẽ không bỏ cuộc níu giữ thành tích bất bại trên sân nhà.
Vào những khoảnh khắc cuối cùng, Xuân Mai dùng nỗ lực cá nhân bứt phá đội hình đội khách, họ thi đấu lăn xả cố giữ lấy trận hòa. Bóng được phá ra ngoài và đội chủ nhà được hưởng một quả phạt góc. Đây là tình huống cuối cùng của trận đấu nên cả thủ môn Đông Á cũng tràn sang để góp vui.
Xuân Mai thực hiện quả phạt góc, và 21 cầu thủ còn lại xúm lại trước cầu môn, Bóng nảy hết từ người này đến người kia rồi chẳng rõ là ai đã đưa bóng vào lưới. Cho đến khi một hậu vệ đội Đông Á cởi áo ăn mừng người ta mới biết được ai vừa ghi bàn.
Hàng hậu vệ có hai người lập công đem về chiến thắng chung cuộc, Lần này họ ăn mừng nhiệt lắm, HLV Đức Minh cũng không kìm nổi cảm xúc mà chạy dọc đường biên, chiếc áo vest tung bay theo gió, ông liên tục đấm vào hư vô trước sự hò reo của những khán giả đến theo dõi. Đội Trẻ Bình Dương ôm mặt không vui nổi, dù đây chỉ là một trận đấu thuộc giải hạng nhì. Cảm giác bị thua khi đồng đội đã cố gắng cùng nhau, không dễ nuốt một chút nào.
Để thua một trận đấu với tỷ số 7-6, chắc chắn sẽ còn lưu lại nhiều kỷ niệm đối với những con người có mặt tại đây để theo dõi trực tiếp trận đấu. Trong căn phòng Vip, một cán bộ cấp cao làm trong ngành không kìm được mà đứng lên vỗ tay tán thưởng.
“Trận đấu rất hay, đây đúng là tinh thần thể thao, không bỏ cuộc mà đã lâu tôi không thấy được.”
“Đúng vậy, nó gợi nhớ cho tôi về hình ảnh bóng đá Đông Lào những năm 90, 2000… Thực sự lúc đó xem dù thắng hay thua đều rất phấn khích. Không như thời gian gần đây… Các trận đấu có quá nhiều toan tính.”
Một người khác lên tiếng.
“Mỗi thời mỗi khác, bóng đá cũng chỉ thay đổi theo thời cuộc mà thôi. Có lẽ chỉ ở những cấp độ thấp như vậy, chúng ta mới được xem lại thứ bóng đá nguyên thủy, giàu cảm xúc như vậy. Cả hai đội đều thi đấu rất tốt, rất cống hiến. Hôm nay đến đây quả thật không phí công.“
“Tất nhiên là không phí rồi, hôm nay khách sạn có chuẩn bị tiệc hải sản chiêu đãi, xin mời mọi người, chúng ta cùng di chuyển xuống khu vực nhà hàng.”
“Đội Đông Á năm nay cứ như lột xác vậy đó. Có phải nảy sinh tham vọng gì rồi đúng không?”
“Tham vọng gì chứ? chúng tôi chỉ muốn ổn định thi đấu ở cấp độ này thôi.”
Mấy nhân vật tai to mặt lớn lần lượt đi ra khỏi phòng…
Trước trận người ta nhắc nhiều đến Quang Hưng và màn thể hiện của cậu ta trong trận đấu, nhưng sau trận ấn tượng để lại nhiều nhất trong tâm trí mọi người chính là màn ăn mừng cảm xúc của đội Đông Á. Quang Hưng thi đấu rất hay trong lần tái đấu này, thế nhưng kết quả cuối cùng là đội bóng của mình thua cuộc. Cảm giác thua trận là điều bình thường với cầu thủ. Quang Hưng tự trách bản thân, nếu mình còn ở trên sân thì kết quả có thể đã khác. Đáng tiếc là cậu ta ý thức được thể lực của mình không đủ để thi đấu cả trận nên đã rút lui quá sớm.
Thay vì trách đồng đội vô dụng khi không bảo toàn được tỉ số, Quang Hưng lại thấy trách nhiệm thuộc về bản thân nhiều hơn. Ngay cả một đội hạng nhì cũng không thắng được, điều này cho thấy cậu đã ngủ quên trên chiến thắng quá lâu rồi.
Trận đấu kết thúc, Cầu thủ hai đội vào sân chào khán giả, Đội Trẻ Bình Dương lũ lượt kéo vào phòng thay đồ, trước khi rời đi, Quang Hưng nghe ai đó gọi tên của mình. Hóa ra người đó là cầu thủ của phía Đông Á, gương mặt này cậu ta không thể quên được.
“Tôi có thể đổi áo đấu với cậu được không?”
Tình huống này có hơi bất ngờ đối với Quang Hưng. Cậu ta biết mọi người ca tụng mình là ngôi sao tương lai của bóng đá nước nhà. NHưng đây là lần đầu có một cầu thủ muốn đổi áo đấu. Vì phép lịch sự, Quang Hưng sẽ không từ chối, bởi hình ảnh cầu thủ vô cùng quan trọng, sau này danh tiếng lên cao người ta đào lại vụ việc anh ta kiêu ngạo khi từ chối đổi áo thì lại phiền phức.
Đổi áo đấu là một hành động tôn trọng tài năng của nhau, Quang Hưng biết mình giỏi rồi, nên thoải mái cởi áo ra đưa cho đối phương.
“Chúc mừng đội Đông Á đã giành chiến thắng.”
“Cảm ơn. cậu và đồng đội đã thi đấu rất xuất sắc, chúng tôi chỉ may mắn hơn thôi.”
Quang Hưng cười nhạt.
“Tôi nhớ cậu là ai rồi, Top 2 vua phá lưới của giải đấu. Cẩn thận đấy, tôi ở ngay phía sau rồi.”
“Tôi sẽ không ngạc nhiên vì điều đó.”
Đồng đội thấy Quang Hưng bị mất áo đấu, không khỏi ngạc nhiên, hỏi qua mới biết là có cầu thủ đội bạn đổi áo đấu.. Quang Hưng cũng hỏi lại đồng đội về cầu thủ đổi áo cho mình. Đội trẻ Bình Dương từng thi đấu ở giải hạng ba, có đụng độ với L.A hai lần và cùng ra Đà Nẵng thi đấu vòng loại thăng hạng.
Xuân Mai không quá nổi bật nhưng đủ để người khác phải nhớ đến tên của mình.
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì cậu ta từng thi đấu cho L.A ở giải hạng ba, thi đấu không tồi, từng được giao trọng trách đội trưởng của đội, ghi bàn quyết định lội ngược dòng với Thanh Hóa để tranh tấm vé thăng hạng cuối cùng. Trận đó “điên” lắm, L.A lên đá giải hạng nhì, một phần là cậu ta gánh cả đội lên ấy chứ. Về sau bên đấy thanh lọc đội hình rồi tự dưng bây giờ đá cho Đông Á. Ba vòng đầu tiên cậu ta ghi được 11 bàn thắng, đứng tóp 1 mấy vòng liền, nhưng về sau xuống phong độ để Minh Khôi vượt mặt rồi. Đánh giá tổng quan thì cậu ta không tệ, có tư cách đổi áo.”
Quang Hưng nghe xong thì thấy đối phương không phải vô danh tiểu tốt, đồng trang lứa mà có kỹ năng khá ổn, sau này có thể còn đụng độ trên sân nhiều lần. Vậy nên cái áo này, sẽ được giữ lại thay vì ném vào sọt rác.
…
Tài năng phải đi cùng với nỗ lực mới sản sinh ra một ngôi sao. Quang Hưng không phải tự nhiên đá bóng kinh khủng như vậy. Xuân Mai hiểu rõ cậu ta đã luyện tập rất nhiều mới đạt đến trình độ như hiện tại. Xuân Mai ở trình độ thấp hơn, nhưng cậu biết khoảng cách giữa hai người không lớn. Trong tương lai gần, chỉ cần cậu ta lơ là một chút chắc chắn sẽ bị Xuân Mai vượt qua.
Cầm cái áo của Quang Hưng trong tay, Xuân mai như tìm được một mục tiêu mới mà mình cần phải phấn đấu để đạt tới trình độ kia.
Xuân Mai nhanh chóng bị đồng đội khoác vai kéo đi, hôm nay trận đấu quá hay, đội trưởng đội phó đều lập công. Mọi người rất vui mừng nên hò nhau đi liên hoan một bữa hiếm hoi. Các thành viên trong đội và cả nhóm làm truyền thông nữa. Sau tất cả thì cảm giác chung vui này mới thực sự là điều mà cậu mong muốn.
Xuân Mai không có lý do từ chối chung vui với mọi người, trước khi đi cậu phải tìm một người đã. Trong đám đông những người tới theo dõi, Xuân Mai đảo mắt nhìn một lượt. Ở trên sân cỏ cậu có thể đánh hơi thấy cơ hội ghi bàn, vậy nên cảm quan không gian rất tốt, vừa nhìn một lượt đã thấy chị Trâm đứng vẫy tay từ đằng xa. Cậu chạy tới dang tay ôm lấy thân hình của chị hít hà một hơi cho đã cái nư.
“Cảm ơn chị đã tới theo dõi em thi đấu.”
“Chị luôn ở đây và ủng hộ em mà… em làm tốt lắm. Chị rất tự hào.”
Xuân Mai còn nhiều điều muốn nói nhưng, tạm gác sang một bên, cậu nắm tay chị Trâm đi giữa sân bóng hướng về phía đồng đội.
“Bây giờ đội bóng đang chuẩn bị đi liên hoan… Chị đi cùng em nhé.”
“Tất nhiên rồi, chị có bao giờ từ chối chuyện ăn uống đâu.”
Buổi liên hoan nhẹ được diễn ra tại trụ sở đội bóng, vì ở gần khách sạn nhà hàng nên đồ ăn đồ uống rất nhiều. Mọi người làm vài cốc bia ăn chút hải sản. Mọi người khá ngạc nhiên khi thấy Bạn gái đi cùng bởi vì cậu còn nhỏ tuổi, không nghĩ lại dây vào tình yêu trai gái sớm đến vậy. Bảo Trâm là người hòa đồng, lại làm ăn buôn bán ngoài phố nên không có ngại mấy chuyện này, tuy lần đầu gặp mà cứ như quen biết đã lâu. Ăn uống vô cùng tự nhiên, thậm chí còn rất sành ăn.
“Xuân Mai có người chăm bẵm như vậy đá bóng giỏi là điều dễ hiểu.”
Liên hoan nhẹ không kéo dài quá lâu, khoảng tiếng rưỡi là mọi người chia nhau ra về, ai đi hát hò thì tụ tập riêng với nhau. Xuân Mai tạm dừng cuộc vui chung mà dẫn Bảo Trâm đi ra ngoài bãi biển lung linh lúc về đêm.
Gió biển dịu nhẹ thổi ngang, hai người ngồi ở ngoài bãi biển tâm sự một chút trước khi về phòng ôm ấp nhau.