Ở xa, Twilight vung gậy, q·uả c·ầu l·ửa theo hướng chẻ đôi của cây kích mà tách ra làm hai, tiếp tục bay theo đường tròn và hợp lại ngay trước mặt Patriot, chuẩn bị p·hát n·ổ.
Matt cúi người, lợi dụng khoảng trống chém vào sườn phải của Patriot.
Nhưng Patriot cũng chứng tỏ, kinh nghiệm dày dặn sa trường của ông cũng không phải để trưng.
Ngay lúc quả cầu p·hát n·ổ, với một tốc độ nhanh nhẹn, ông xoay người, vung tay cầm khiên của mình qua phải, chắn ngay lúc q·uả c·ầu l·ửa
p·hát n·ổ.
Cánh tay cầm kích cũng theo hướng cơ thể chém vụt xuống chỗ Matt, buộc anh phải lách người để né.
Khiến cú chém của anh chỉ sượt nhẹ qua áo giáp của Patriot.
Matt nghiến răng.
Anh lập tức lướt ra sau người Patriot và thực hiện một cú chém mạnh xuống dưới.
Lần này, phản xạ không thể giúp ông quay người nhanh với bộ giáp cồng kềnh của mình.
Patriot buộc phải nhận đòn t·ấn c·ông đó.
Nhưng với giáp trụ hạng nặng, ông không nhận phải thương tích nào quá nặng.
Patriot bước một chân lên phía trước ổn định lại cơ thể.
Và cắm khiên xuống đất, vươn tay sang trái.
Bắt lấy tay Rag vẫn đang tàng hình và ném cậu ta ra xa.
Sau đó quay người ra sau, giương kích đánh tay đôi với Matt đang tìm kiếm cơ hội tiếp tục t·ấn c·ông.
Lúc này, Shieldguard cũng đã tới nơi.
Họ dùng khiên che trước người và lao vùn vụt về phía trước.
Có vẻ như một mệnh lệnh nào đó đã được đưa ra thông qua kênh liên lạc riêng, đám lính khiên không hề quan tâm đến hai người Rag và
Matt mà hướng toàn bộ sự chú ý về phía hai Caster.
Đây là điều hiển nhiên vì trên chiến trường, nếu để Caster được tự do thì họ chả khác gì những khẩu pháo hạng nặng sẽ càn hết cả một
đội quân.
Và đương nhiên, Patriot đủ tự tin để cân cả hai người đang vây lấy mình.
“Có cách nào để xử lý lũ sứ giả không nhỉ, đúng phiền luôn ấy.” Thấy những người lính chạy về phía mình, Twilight tặc lưỡi.
Rồi cậu nhìn về phía những sứ giả chiến trường đứng tít đằng xa, trước sự bảo hộ của lính bộ binh, những người không tham gia vào
trận chiến.
Nhưng việc truyền đạt thông tin và chiến thuật liên tục là cực kì phiền phức.
“Ngài nên lo lắng về mình ngay lúc này hơn đấy đội trưởng.” Jet cũng nhìn về đám lính đang tới gần, nhắc nhở Twilight và rút cây nỏ cầm
tay ra. Xét về khả năng cận chiến thì anh yếu nhất so với hai người bạn của mình.
Twilight cũng thôi nhìn về phía đó, cậu nhắm mắt lại đưa cây gậy phép lên tiếp tục niệm chú.
Jet thì tách ra một hướng, bắn vài mũi tên cùng Arts về phía tên lính đầu tiên đến gần Twilight, rồi anh cũng ngay lập tức bị bao vây.
Twilight cũng vừa niệm chú xong, đưa gậy về phía tên Shieldguard.
Khoảng cách đã quá gần, hắn không đến phòng thủ nữa mà vươn tay với ý đồ tóm lấy Twilight.
Tia lửa phát ra từ cây gậy ngày càng lớn, Twilight thuận thế lùi lại một bước lấy khoảng cách.
Nhưng cậu bước hụt.
Vì mảnh đất nơi cậu đang đứng nứt toát ra và sụp xuống.
“Cái ***?” Twiligh bất ngờ khi đang ngã ra sau.
Cậu biết dưới chỗ này là một mạng lưới mỏ rộng lớn.
Nhưng với trụ chống chắc chắn, sụp hần là một điều không thường xuyên xảy ra.
Mà cho dù có sụp thì cũng chỉ một mảng nhỏ.
Việc sụp cả một mảng đất xuống thế này là điều cực kì bất khả thi.
Đây chỉ có thể đổ cho vận quá đen.
“Đây không phải lúc để nghĩ lung tung.” Twilight tập trung lại, chống chân giữ cho cơ thể không ngã xuống.
Nhưng vừa quay ra phía trước mặt.
Cậu lập tức thấy tên Shieldguard cũng mất đà khi mặt đất tự nhiên lún xuống.
Hắn theo quán tính đổ về phía trước theo đà lao tới.
Đè lên người Twilight.
Và mang theo cả cậu trượt xuống cái hố dốc siêu to khổng lồ vừa hình thành.
“Aaaaaaaaa!”
Kéo theo cả tiếng thét của cậu vọng từ trong đó ra.
Không chỉ hai người, những người lính đang bao vây Jet và cả chính anh ta cũng cùng chung số phận.
Tất cả đều mắc kẹt và không thể thoát ra kịp khi mặt đất sụp xuống.
Cả một mảng đất tuyết ở quảng trường trung tâm sụp xuống, tạo nên một khe nứt ở ngay giữa thị trấn.
Chấn động mạnh khiến cả hai bên ngay lập tức ngừng chiến.