Tú Cầu Bất Đường Hoàng

Chương 34: Cướp Tú Cầu



Tang tiểu thư không nhìn về phía Tiểu Dục, nàng biết người nọ đang nhìn tú cầu trong tay mình, khẽ mỉm cười, liền hướng về phía trước ném đi, cố ý ném đến chỗ cách nàng tương đối xa.

Toàn bộ người chen nhau lên, đều chạy đi cướp cái tú cầu đó. Gia Trấp lập tức đứng ở bên cạnh hô to: "Dục Dũng! Mau! Đồ ăn ngon của chúng ta đều dựa vào nó!"

Ta nhìn Tang tiểu thư đem tú cầu ném đến chỗ cách mình tương đối xa, một đám bưu hãn dũng mãnh xông lên trước.

Thiệt là, khẽ cắn răng, vì đồ ăn ngon, đành phải lên!

Những nam tử này tất cả đều là hùng cao mã tráng, người người cũng đều liều mạng tựa như cướp, còn có đánh. Những người nhỏ bé kia đều an tĩnh ngồi ở chỗ mình khẩn trương nhìn, chắc hẳn đều là một số người có tiền mời những người này tới cướp đi.

Còn có một số dân thường chẳng qua là đến nhìn xem náo nhiệt, có một số thì hai mắt sáng lên. Có một số thì không chịu nổi những người đó, ngược lại là nhìn đồ ăn ngon hay là Tang tiểu thư chứ?

Một tia tức giận âm u nổi dậy, ta lẳng lặng chờ đợi thời cơ, phát hiện có một người thân hình nhỏ bé ở bên trong đám đại hán vọt bên trái nhảy bên phải. Kỳ quái chính là, nàng đem tú cầu cướp được vào tay, nhưng lại cố ý để những đại hán khác bắt được.

Nghiêm túc quan sát, là nữ tử. Đám người này quá mức hỗn tạp, không thấy rõ mặt người kia. Chỉ biết là, người nọ hẳn là ở bên cạnh Tang tiểu thư, nhiệm vụ nàng đại khái sẽ là đem tú cầu không để cho những kẻ đại hãn này bắt được.

Hẳn là đồ náo nhiệt chứ, như vậy ~~

Lộ ra một nụ cười tà, ta có biện pháp bắt được tú cầu.

Chờ một hồi, lúc gần một một phút đồng hồ, hướng Gia Trấp mặt khẩn trương thêm tức giận kia cười một tiếng, đối với nàng dùng khẩu hình nói: "Ta sẽ bắt được."

Sau đó quay đầu lại, nữ tử kia đã bắt được tú cầu, ta lập tức vọt qua, cũng ở bên trong đám đại hãn trái vọt phải nhảy. Sau một lát, ta cũng theo đám đại hãn tranh giành. Ta nhìn nữ tử kia chuẩn bị muốn quăng tú cầu, lập tức cách xa nàng năm sáu bước xa.

Nữ tử này lúc ném tú cầu có một đặc điểm, chính là cái hướng ta ở trước kia ném, như vậy ta đứng ở kia là được.

Ở lúc ta lui đến không sai biệt lắm, phát hiện cũng có một người đàn ông đứng ở sau lưng ta. Đáng chết, người này cũng phát hiện.

Hiện tại người đàn ông này đang đứng ở chỗ có lợi nhất, nếu tú cầu dựa theo thói quen ném tốc độ vận động của nữ tử trước kia, thì không thể nghi ngờ sẽ rơi vào trong tay hắn.

Tú cầu đã bị nữ tử kia ném tới, khẽ cắn răng, chỉ có thể làm như vậy.