Ở trong không gian thông đạo, thủ ấn của Nhạc Thành biến hóa, thân thể nhất thời tiến vào trong Hạo Thiên Tháp. Sau khi tiến vào trong Hạo Thiên Tháp tu luyện, Nhạc Thành bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, toàn thân hắn bao phủ một mảng thanh mang, linh khí vô cùng nồng đậm tiến vào trong đan điền của hắn. Nhạc Thành hiện tại muốn sớm đạt tới Độ Kiếp Kỳ, đến lúc đó mới có thể chống lại Hỗn Thế Ma Vương, nếu không thì thật là phiền toái, bên cạnh hắn ngoại trừ Hạo Thiên Tháp còn có Thái Hư Chân Hỏa và Thái Dương Chân Hỏa, những thứ đó Hỗn Thế Ma Vương rất thèm muốn. Trong cấm chế của Thanh Dương lão ma, mấy trăm cô gái trẻ tuổi bị nhốt vào trong đó, sắc mặt bọn họ đều ngây dại ra. - Hay lắm, đám này nữa là đủ bảy trăm người, còn thiếu một trăm người nữa. Ở trong cấm chế, Thanh Dương lão ma khẽ nói. - Thanh Dương lão ma, ngươi đã làm gì với sư huynh sư bá của ta? Dịch Thiến cất tiếng hỏi Thanh Dương lão ma: - Ngươi có phải lấy linh hồn của bọn họ. - Không có, ta chỉ bày trên người bọn họ một số linh hồn lực mà thôi, như vậy mới có thể khiến họ nghe lời. Thanh Dương lão ma mê đắm nhìn thân thể của Dịch Thiến rồi nói. - Ta muốn hỏi đến bao giờ ta mới đạt tới tu vi thực lực của ngươi? Dịch Thiến cất tiếng hỏi. - Nàng rất không tệ, ta ở tiên ma giới mấy nghìn năm vẫn chưa nhìn thấy người nào có thiên phú như vậy, lại là một cô nương tuyệt sắc. Thanh Dương lão ma nói với Dịch Thiến, sau đó ánh mắt lại nhìn lên trên bộ ngực của nàng. - Ta hiện tại mới đạt tới tu vi Nguyên Anh trung kỳ mà thôi,tu vi quá thấp. Dịch Thiến khẽ nói. - Nàng mới trải qua mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, mấy tháng đã tới nguyên anh trung kỳ, thật quá mạnh mẽ. Thanh Dương lão ma nói với Dịch Thiến. - Được rồi, ta tiếp tục đi tu luyện. Dịch Thiến nhẹ nhàng nói. - Đan dược này nàng cầm lấy, đám đan được này ta đã phí không ít tâm tư để luyện chế, trong thời gian ngắn sẽ rất tốt cho tu vi của nàng. Thanh Dương lão ma đưa cho Dịch Thiến một cái bình ngọc. Tiếp nhận lấy bình ngọc, Dịch Thiến không biểu lộ cảm xúc mà đi ra. Ở trong một thủy vực, trên bầu trời, có mấy đạo thân ảnh lăng không bay lên, chính là đám người Hỗn Thế Ma Vương và Đoan Mộc Cuồng. - Ma vương, chính là chỗ này sao, ở đây không có cấm chế sao? Đoan Mộc Cuồng chăm chú nhìn xung quanh rồi hỏi. - Thúy Thanh kia tu luyện ma công, ma công trong nước uy lực sẽ gia tăng cực đại, ở tiên ma giới nàng ta cũng là đẳng cấp thiên ma. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL - Thúy Ma, ngươi ra đi, chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể thoát khỏi cặp mắt của ta sao? Hỗn Thế Ma Vương khẽ cất tiếng nói, thanh âm xuyên qua cả mặt nước. - Ầm ầm. Bỗng nhiên trên mặt đất tĩnh lặng liền có một đám sóng gợn, trong nháy mắt một đạo lục mang từ bên trong nhảy ra. Người này là một phụ nhân trung niên, ma khí tràn ngập nhìn Hỗn Thế Ma Vương trên bầu trời. - Hỗn Thế Ma Vương, tại sao ngươi lại không chịu bỏ qua cho ta? Trung niên phụ nhân này cất tiếng hỏi Hỗn Thế Ma Vương. - Bởi vì ta muốn nuốt chửng ngươi, khi đó ta mới khôi phục thực lực mạnh nhất được. Hỗn Thế Ma Vương nói. - Bỏ qua cho ta, ta sẽ giúp ngươi đối phó với những người khác. Trung niên phụ nhân chăm chú nhìn Hỗn Thế Ma Vương rồi nói. - Ta không cần ngươi đi theo, bất kể thế nào ta cũng không thể bỏ qua cho ngươi. Hỗn Thế Ma Vương cất tiếng nói, trong mắt tràn ngập lãnh ý. - Hỗn Thế Ma Vương, hôm nay ngươi nhất định phải đưa ta vào chỗ chết sao, thực lực của ngươi hiện tại cũng chưa khôi phục, ai chết vào tay ai còn chưa biết. Trung niên phụ nhân cũng không nhiều lời, lãnh ý trở nên tràn ngập, quả nhiên là muốn liều chết. Trung niên phụ nhân nói xong, một thanh kiếm xanh biếc đã xuất hiện ở trong tay của nàng, thân hình lao tới, thẳng hướng về phía Hỗn Thế Ma Vương mà công kích. - Thủy Thanh, chỉ bằng vào ngươi mà muốn đối phó với ta sao, thực lực của ta cho dù chưa khôi phục nhưng cũng đủ để thu phục ngươi. Hỗn Thế Ma Vương nhẹ nhàng nói, hai tay của hắn xuất thủ, một thanh trường kiếm màu đen xuất hiện, mười đạo kiếm khí bén nhọn bắn ra, ngăn cản kiếm quang công kích của trung niên phụ nhân. "Xoẹt xoẹt xoẹt" Hai người giao thủ mấy lần, thân thể của phụ nhân kia đã bị ngăn cản, xem ra đã rơi vào thế hạ phong. - Ta đã nói rồi ngươi không phải là đối thủ của ta. Hỗn Thế Ma Vương không hề dừng lại, tung người xuống lần nữa hướng về phía vô tận thủy vực bay đi, ma khí nồng nặc đuổi theo phụ nhân áo lục. - Hỗn Thế Ma Vương, ngươi đừng tưởng là có thể bắt ta, Thủy Tuyệt kiếm trận. Phụ nhân áo lục lạnh lùng nói, nhìn thấy Hỗn Thế Ma Vương đánh về phía mình, thủ ấn của nàng liền biến đổi, thân thể biến mất tại chỗ không nhìn thấy đâu. Mà đúng lúc này, ở trong một thủy vực bát ngát, bỗng nhiên một mảng sóng gầm truyền tới, cuồng phong gào thét, bầu trời xung quanh cũng bị mờ đi không ít. Chỉ thấy lục y phụ nhân đã biến mất, hang nghìn phi kiếm hư ảnh mang theo khí tức bén nhọn giống như là khổng tước từ trong thủy vực bắt đầu bắn ra. Những phi kiếm này rõ rang là từ nước mà ngưng tụ ra, mang theo một khí tức vô cùng lớn. - Thủy Tuyệt kiếm trận, xem ra ngươi đã sớm chuẩn bị. Hỗn Thế Ma Vương sắc mặt trầm xuống, tựa hồ như kiếm trận này cũng khiến hắn kiêng kỵ. - Không sai, ta biết mình không thể tránh ngươi mãi cho nên đã sớm chuẩn bị. Lục y phụ nhân khẽ nói. - Hiện tại ta sẽ cho ngươi thấy uy lực của Thủy Tuyệt kiếm trận. Lục y phụ nhân trầm sắc mặt xuống, một đạo pháp quyết được biến hóa đánh về phía sóng nước không ngừ phía dưới. Lấy kiếm trận làm trung tâm, một lúc sau không gian đã trắng xóa một mảng, sóng gợn bốn phía. Nhìn thấy cảnh tượng này, Đoan Mộc Cuồng và đám hắc ám tử sĩ liền lui xuống, lúc này bọn họ cảm nhận thấy tim cũng đập nhanh hơn. Đoan Mộc Cuồng mặc dù hiện tại có tu vi Đại Thừa hậu kỳ nhưng nhìn thấy uy lực mà Hỗn Thế Ma Vương và tử dương lão đạo giao thủ mới biết được sức mạnh của cường giả thực sự là thế nào. Thần sắc của Hỗn Thế Ma Vương một lần nữa trầm xuống, pháp quyết của hắn đánh ra, ở trên đỉnh đầu một ngọn núi xuất hiện, khí tức cường hãn cũng trở nên tràn ngập. Nhìn thấy thần nông đỉnh của Hỗn Thế Ma Vương, sắc mặt của lục y lão phụ liền trở nên khó coi, bà cắn răng một cái, thủ ấn biến hóa, sương mù bạch mang liên tục phát ra những tiếng kêu ong ong, điên cuồng bắn về phía Hỗn Thế Ma Vương.