Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 1041: Ám Thánh khôi lỗi và hắc ám khôi lỗi



Sau một khoảng thời gian, mặt đất bỗng nhiên trở nên chớp động đồng thời từng đạo thân ảnh từ dưới mặt đất bỗng như cương thi xuất hiện.
Lúc này cả mặt đất đã tràn ngập một mảng rừng rậm, thân ảnh màu đen không biết là có bao nhiêu, không bao lâu sau bọn họ đã nhìn thấy từ một khe dưới mặt đất đi ra rất nhiều thân ảnh.
- là Ám Thánh khôi lỗi và hắc ám khôi lỗi.
Nhạc Thành suy nghĩ trong lòng, những thân ảnh này hắn rất quen thuộc.
Ở phía trước là gần ba mươi cái ám thánh khôi lỗi còn lại là hắc ám khôi lỗi.
Ám thánh khôi lỗi có thực lực cao nhất là nhất tinh Đấu Thánh, hắc ám khôi lỗi có thể đối phó với lục tinh thất tinh ̣
- Là hắc ám khôi lỗi và ám thánh khôi lỗi.
Lần này tứ đại nhân tộc bọn họ cũng đã nhận ra.
- Hắc Ám Thần Điện đúng là không bỏ được, mang không ít tâm huyết vào khôi lỗi này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tôn Lương lão tổ mỉm cười nói.
- Vậy thì đem chúng phá tan thành từng mảnh nhỏ, làm cho Đoan Mộc Cuồng đau lòng.
Vũ Văn Lê mỉm cười nói.
Lúc này Nhạc Thành cũng không có biện pháp gì tốt, hắc ám khôi lỗi và ám thánh khôi lỗi đều bị Hắc Ám Thần Điện khống chế, nhất định phải phá hủy.
- Đại Song, Tiểu Song, Thú ma, Lang Lễ, Thanh Đồng, Hồng Loan các ngươi ra tay với ta là được, thu dọn linh hồn lực của mớ khôi lỗi này.
Nhạc Thành do dự một chút rồi cất tiếng nói.
Khống chế khôi lỗi đây không phải là lần đầu tiên Nhạc Thành làm, đây chỉ là một việc rất đơn giản mà thôi, đối với người bình thường khôi lỗi có thể là một vấn đề phức tạp và phiền toái nhưng đối với người tu chân thì chẳng đáng gì.
- Vâng chủ nhân.
Đại Song, Tiểu Song mọi người liền dùng nguyên thần của mình khống chế khôi lỗi.
Vừa nói xong thân ảnh của Nhạc Thành đã bay lên trên không trung, Kim Long thân thể và Phong Lôi Sí liền mở rộng, thân hình trong nháy mắt đã tiên tới trước một khôi lỗi thủ ấn trong tay liền biến hóa, ngưng tụ từng đạo chưởng ấn.
Một mảng thanh mang từ lòng bàn tay của hắn bắn về phía ám thánh khôi lỗi phía trước.
Ám thánh khôi lỗi liền đình chỉ nhúc nhích, hắc mang toàn thân liền trở nên ảm đạm trước người Nhạc Thành.
Sau suốt một canh giờ, cuối cùng tất cả khôi lỗi đều đã bị mọi người khống chế, mà Đại Song, Tiểu Song nhị nữ lúc này cũng đã mệt nhoài, hai nàng tổng cộng lại cũng đã khống chế ngoài trăm bộ khôi lỗi.
- Chúng ta tiếp tục đi, ra khổi khu rừng hắc ám này là có thể tới kết giới của huyết tộc.
Nhạc Thiên lão tổ nói với Nhạc Thành, hiện tại tất cả mọi người đều biết rằng khoảng cách với Hắc Ám Ma Huyết Tộc càng ngày càng gần.
- Mọi người đi thôi, cẩn thận một chút!
Nhạc Thành cất tiếng nói với mọi người, bây giờ ngay cả khôi lỗi cũng được Hắc Ám Thần Điện thi triển thì xem ra thời gian ra khỏi khu rừng hắc ám này còn không lâu nữa.
Trong lúc Tứ Đại Nhân Tộc tiến vào trong kết giới của Hắc Ám Ma Huyết Tộc thì lúc này tại một cấm chế của Thanh Dương lão ma, một bóng hình đang khoanh chân ngồi trong đó, ma khí nồng đậm vây quanh. Ở phía xa xa, Thanh Dương lão ma vẫn chăm chú nhìn Dịch Thiến đột phá.
- Vù.
Một luồng ma khí truyền ra, khuôn mặt của Dịch Thiến lúc này ma khí nổi lên cuồn cuộn, đồng thời khí tức toát ra từ trên người nàng cũng trở nên mạnh mẽ,
- Rốt cuộc thì nàng cũng đã đột phá tới nguyên anh hậu kỳ, không uổng phí công phu mình trợ giúp, sau khi đột phá tới hợp thể kỳ thì có thể thừa nhận một thân tu vi của ta.
Nhìn về phía Dịch Thiến xa xa, Thanh Dương lão ma nở ra một nụ cười vui vẻ.
- Dịch Thiến, chúc mừng nàng đột phá tới nguyên anh kỳ.
Thanh Dương lão ma tiến tới gần Dịch Thiến mà nói.
- Chuyện này phải đa tạ ngươi dùng ma công trợ giúp ta.
Lúc này Dịch Thiến liền mở đôi mắt xinh đẹp ra mà cảm ơn.
- Nàng là người của ta, chờ đến khi nàng tới hợp thể kỳ là chúng ta có thể song tu.
Thanh Dương lão ma nở một nụ cười nói với Dịch Thiến.
- Ngươi nhớ rõ rồi đó, ngươi phải mang ta tới tiên ma giới, nói chuyện phải giữ lời.
Dịch Thiến hướng về phía Thanh Dương lão ma mà nói.
- Chúng ta mau trở về, chờ khi ta tới hợp thể kỳ thì sẽ hầu hạ ngươi cho thật tốt, giờ chỉ có thể kiên nhẫn.
- Được, ta đang kiên nhẫn.
Nghe thấy lời nói của Dịch Thiến lại nghe nụ cười ngọt ngào của nàng, toàn thân của Thanh Dương lão ma nhất thời tràn ngập dục hỏa.
Lúc này Thanh Dương lão ma vẫn không nhìn thấy Dịch Thiến lúc quay đầu đi, trong mắt hiện ra một vẻ khác thường.
Thu hồi khôi lỗi này xong tới ngày thứ ba, bọn người của Nhạc Thành trong ba ngà này cũng chỉ gặp sự công kích của mấy ma thú cấp tám và ma thú cấp chín tiền kỳ mà thôi, dĩ nhiên là dễ dàng có thể giải quyết được.
Mà sau đó cũng không gặp phải bất kỳ công kích gì, thời gian này trải qua một ngày, sau đó tất cả mọi người hơi nghi hoặc, đoán rằng sắp tới khu rừng hắc ám.
- Chủ nhân, nơi này có hơi quỷ dị.
Đúng lúc này Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành hơi kinh ngạc hỏi:
- Thú Ma, ngươi cảm thấy gì?
Thú Ma do dự một lúc rồi nói:
- Chủ nhân, thuộc hạ cảm thấy nơi này hơi quỷ dị tựa hồ không đúng lắm.
Ngay đúng lúc Thú Ma vừa nói xong, Lang Lễ đã ngưng trọng sắc mặt mà nói:
- Ta cũng cảm thấy chúng ta đang tiến vào một trận pháp, hình như là trận pháp do Hỗn Thế Ma Vương bố trí.
- Trận pháp do Hỗn Thế Ma Vương bố trí?
Nhạc Thành nghe thấy lời nói của Lang Lễ thì sắc mặt trở nên ngưng trọng.
- Một khi đã vậy tất cả chúng ta cần phải cẩn thận một chút.
Nhạc Thành nói xong xuất Âm Dương Kiếm ra trong tay rồi nói:
- Lang Lễ, Thú ma, các ngươi xem có thể phá trận được không?
- Lang Lễ không phải ngươi nói Hạo Thiên Tháp không hề sợ bất kỳ trận pháp nào hay sao?
Nhạc Thành hỏi Lang Lễ.
- Chủ nhân, đúng là thế, nhưng hiện tại không biết là trận pháp gì cho dù có Hạo Thiên Tháp cũng vô ích.
- Mọi người trước tiên lui xuống, trận pháp này không tốt.
Do dự một chút Lang Lễ nói.
Nhạc Thiên lão tổ và người của Tứ Đại Nhân Tộc lúc này mới nhìn thấy bộ dáng của đám người Nhạc Thành, cũng hiểu được trận pháp này vô cùng lợi hại, bọn họ liền lui theo đường cũ trở lại.
Thân hình của Lang Lễ nhoáng một cái đã từ phía trước chuyển thành phía sau mọi người, sau đó theo đường cũ cẩn thận lui xuống, Nhạc Thành cũng đuổi theo Lang Lễ.
Bỗng nhiên đúng lúc này Nhạc Thành cảm thấy mình bỗng dưng bị hãm sâu vào một cái đầm lầy, làm cho hắn bước đi nửa bước cũng khó khăn.
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút.
Nhạc Thành không dám dừng cước bộ lại, tiếp tục đi tới.