- Diễm mộng tỷ tỷ, để muội, coi như là muội trả cho hắn. Diễm Mộng còn chưa nói hết thì Dịch Thiến đã đáp lời. Sau đó mọi người lui ra, Dịch Thiến bày ra một đạo cấm chế, nhì Nhạc nam tử ở trên giường, trong lòng nàng liền có một cảm giác phức tạp. Nguồn: http://truyenfull.vn Ở trong phòng, Dịch Thiến khẽ ôm lấy Nhạc Thành, từ từ cởi bỏ quần áo trên người của hắn xuống. Sau đó nàng cũng từ từ cởi y phục của mình ra. Thân thể trắng muốt hiện ra, toàn thân có những đường cong lả lướt. Giờ phút này, Nhạc Thành lại ở trong hôn mê không thấy được. - Vận mệnh thật trêu ngươi, ngươi vẫn là của ta, ta vẫn là của ngươi. Dịch Thiến thở dài mà nói. Thời gian từ từ trôi qua, Lang Lễ, Thú Ma, Yêu Huyên, Thanh Đồng, Thác Ny Tư bọn họ sốt ruột chờ ở bên ngoài. Mà ở trong phòng không biết đã qua bao lâu, Nhạc Thành cuối cùng cũng có một ý thức. Nhạc Thành có thể cảm nhận được thực lực của mình đã tăng vọt, tốc độ này so với lúc hắn bế quan còn tăng nhanh hơn. Chăm chú nhìn nam tử trước mắt, Dịch Thiến khẽ nở ra một nụ cười. - Ước gì ta vĩnh viễn cùng ngươi ở một chỗ. Dịch Thiến thì thào nói, sau đó nàng thu thập tất cả rồi đi ra ngoài. - Thiến Nhi, thế nào rồi? Sau khi Dịch Thiến đi ra ngoài phòng, tất cả mọi người đều cất tiếng hỏi. - Diễm Mộng tỷ tỷ, muội không sao. Dịch Thiến khẽ mỉm cười nói. Ở trong phòng, Nhạc Thành lúc này tràn ngập thanh mang, trên người không biết từ khi nào đã xuất hiện một luồng khí lưu chuyển. Nửa tháng sau, Nhạc Thành cuối cùng cũng từ từ thanh tỉnh lại, cảm nhận thấy khí tức cuồng bạo như vậy, Lang Lễ không khỏi nghi hoặc, chỉ sợ tu vi thực lực này đã đạt tới tứ kiếp đỉnh phong. - Ba, ba thế nào rồi? Thanh Đồng và Hồng Loan cũng vọt vào nhìn thấy Nhạc Thành khoanh chân mà hỏi. - Ta không sao, mọi người thì sao? Nhạc Thành cất tiếng hỏi hai tiểu ác ma. - Chúng con không sao. Thanh Đồng trả lời. - Chủ nhân. Lang Lễ và Thác Ny Tư bọn họ đều ở trong phòng, Thú Ma, Yêu Huyên, Diễm Ma cũng ở đây. Mọi người sau khi kể lại, Nhạc Thành đã biết chuyện phát sinh trong hai mươi ngày nay, dĩ nhiên là Dịch Thiến chữa thương cho mình bị hao tổn tu vi cho nên thực lực của mình mới tăng nhanh n hư vậy. - Mọi người đi vào Hạo Thiên Tháp chữa thương đi, ta cần bế quan một lát. Một lúc sau Nhạc Thành nói với mọi người. Khoanh chân ngồi xuống, Nhạc Thành đầu tiên là vận chuyển đấu khí trong tiểu đan điền, lúc này đấu khí như muốn hóa thành một loại năng lượng của thiên địa, so với đấu đế còn tinh thuần hơn. - Đấu khí này xem ra còn huyền diệu hơn mình tường. Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng. Không biet ở trên Đấu thần còn có cảnh giới gì không, Nhạc Thành lúc này không biết ở trên Đấu thần còn có cảnh giới nào tồn tại không nhưng Nhạc Thành hiện tại đã chiếm được không ít chỗ tốt, hiện tại ở huyền thiên đại lục và huyền thiên nội lục tất cả hắn đều có thể dùng thần niệm xem được. Cho nên hiện tại Nhạc Thành dù bế quan vẫn biết được Đoan Mộc Cuồng ở đâu. Thời gian từ từ trôi qua, đám người Yêu Huyên, Lang Lễ cũng bị thương không nhẹ, thương thế nặng nhất là Hồng Loan, Vạn Biến Thiên Ma hai người. Hai năm từ từ trôi qua, mọi người cấp tốc tu luyện, hai năm này bọn họ tu luyện ở Hạo Thiên Tháp bằng mấy chục năm so với bên ngoài. Mà hai năm này, Đại Song và Tiểu Song hai người đã đạt tới nhất kiếp tán tiên. Ở trên đỉnh núi Phá Quân sơn, Nhạc Thành nhìn về phía không trung, hắn cảm nhận thấy thân thể của mình có một thanh âm thần bí kêu gọi, một tin tức tiến nhập vào trong đầu của hắn. Tin tức này khiến cho Nhạc Thành vô cùng kinh ngạc, theo tin tức mầy ngày này, Nhạc Thành biết được thực lực của mình ở huyền thiên đại lục đã là cao nhất nhưng ở phía xa xa trên huyen thiên đại lục có một thế giới khác, nơi đó là nơi của những Đấu thần, thực lực cao rất nhiều. Tuy nhiên ở nơi đó, không phải là đấu thần thì không thể tới. Khó trách ở huyền thiên đại lục và huyền thiên nội lục không ai biết đấu thần tồn tại, hóa ra đấu thần cũng giống như người tu chân phi thăng. Không biết ở đó có quan hệ gì với Tiên ma giới không, Nhạc Thành suy tư một chút. Đã hai mươi năm trôi qua, trong vòng hai mươi năm ta lại có thể đội kiếp sao, hiện tại đã là ngũ kiếp tán tiên, còn chưa có thiên kiếp, rốt cuộc là chuyện gì? Nhạc Thành nghĩ hoài mà không ra, tu vi thực lự của hắn mới chỉ là đại thừa hậu kỳ mà thôi, điều này khiến tất cả kinh ngạc không thôi. - Chủ nhân, khi nào chúng ta đi? Lang Lễ, Thú Ma, Vạn Biến Thiên Ma Yêu Huyên, Thanh Đồng Diễm Ma tới sau Nhạc Thành mà hỏi. - Hiện tại đi, cũng đã đến lúc đối phó với Đoan Mộc Cuồng rồi. Nhạc Thành mỉm cười nói. - Chủ nhân, thần nông đỉnh chính là chỗ luyện chế tiên đan tốt nhất, tuy rằng thực lực của chủ nhân vượt qua được Đoan Mộc Cuồng nhưng đánh giết hắn tuyệt đối không dễ dàng, không biết chủ nhân có biện pháp gì không? Lang Lễ cất tiếng hỏi. - Thần Nông đỉnh hiện tại thiếu hai chân hỏa, cũng không thể phát huy thực lực mạnh nhất, không cần lo lắng, hiện tại thương thế của Đoan Mộc Cuồng vẫn chưa khỏi hắn, chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội. Nhạc Thành nói. - Chủ nhân, nhưng hiện tại chúng ta vẫn chưa biết chỗ tọa lạc của Đoan Mộc Cuồng. - Chúng ta đi thôi, nơi hắn ẩn núp có hơi đặc biệt mà thôi. Nhạc Thành mỉm cười rồi nói. - Chủ nhân, chẳng lẽ Đoan Mộc Cuồng ẩn thân ở đây? Thú Ma cất tiếng hỏi, nó dùng thần niệm tìm kiếm thì không phát hiện ra tung tích của Đoan Mộc Cuồng. - Đoan Mộc Cuồng, xuất hiện đi, ta có thể tìm tới nơi này dĩ nhiên là có thể tìm ra ngươi. Nhạc Thành cất tiếng nói, thanh âm kích tán ở thủy vực. - Tiểu tử, không ngờ ngươi có thể tới nơi này. Đúng lúc này một dòng nước xoáy cuộn tròn, giống như giao long vọt lên bầu trời vậy. - Ngươi còn muốn chạy sao? Thân ảnh của Nhạc Thành biến mất ngay tại chỗ. - Thực lực của ngươi khôi phục không tệ, nhưng ngươi cho rằng có thể ngăn ta lại sao? Đoan Mộc Cuồng lạnh lùng nhìn Nhạc Thành rồi nói. - Thái Âm chân hỏa. Đoan Mộc Cuồng lúc này không thể không thi triển ra thái âm chân hỏa. - Đến đây đi. Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, pháp quyết đánh ra, ngọn lửa cuồng bạo xuất hiện, Thái Âm Chân hỏa cùng với Thái Hư chân hỏa dung hợp vào làm một tạo thành biển lửa vô cùng lớn, từ từ truyền ra từ hư không. Ngọn lửa này có cường độ còn trên cả thái âm chân hỏa mà Đoan Mộc Cuồng ngưng tụ. - Tam đại thiên hỏa đều xuất hiện. Ở phía xa xa mọi người nhìn thấy cảnh tượng này thì hít vào một hơi lạnh. Trong lòng của mọi người cũng như muốn gợn sóng, bọn họ có thể cảm nhận được biển lửa này tràn ngập năng lượng. - Thần Đỉnh cái thiên. Bỗng nhiên Đoan Mộc Cuồng ngưng kết thủ ấn, Thần Nông đỉnh mang theo một quang mang chói mắt xuất hiện. - Thổ chi không gian, hỏa chi không gian, thủy chi không gian, mộc chi không gian, kim chi không gian, lôi điện chi không gian. Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, sáu đạo không gian trong nháy mắt áp chế Đoan Mộc Cuồng. - Thần đỉnh hộ thân. Sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng trở nên trắng bệch một mảng, vừa rồi hắn xuất ra tiên khí, không ngờ trong nháy mắt đã bị không gian lực áp chế. - Phong chi không gian. Nhạc Thành dốc toàn lực thi triển tầng mạnh nhất của Hạo Thiên Tháp. Không gian lực lượng khiến cho Đoan Mộc Cuồng không kìm được mà phun ra một ngụm máu tươi, lúc này Đoan Mộc Cuồng được Thần Nông đỉnh bảo hộ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ. - Thần Nông đỉnh không hổ là thần khí phòng ngự. Nhạc Thành thầm than trong lòng. - Tiểu tử, đây là do ngươi tự tìm tới cái chết. Đoan Mộc Cuồng cất tiếng nói, ở đây là một thế giới tràn ngập ma khí, nguyên thần của Đoan Mộc Cuồng lạnh lẽo nhìn Nhạc Thành, đối phương dĩ nhiên không biết rằng thần trí của mình tới nơi này là phải chết ngay lập tức. - Thật không? Nhạc Thành mỉm cười hỏi, nguyên thần giao chiến, mình dĩ nhiên sẽ không e ngại Đoan Mộc Cuồng, nguyên thần của mình cho dù gặp phải lục kiếp tán tiên cũng không e ngại. - Ngao. Nhạc Thành hóa thành một con rồng xanh vô cùng lớn, trong nháy mắt bắn về phía Đoan Mộc Cuồng, thân thể cao lớn kích tán ma khí ở trên không trung. - Ngao. Đoan Mộc Cuồng cũng không cam chịu yếu thế, lập tức hóa thành một con cự mãng màu đen.