Diễm ma nhanh như chớp đã xẹt qua, một chưởng ấn ngưng tụ đánh về phía tuyệt sắc nữ tử kia. - Tiểu thư cẩn thân. Lão già bên cạnh nữ tử kia liền hét lớn, một đạo thanh mang ngưng tụ đánh về phía diễm ma. - Ầm ầm. Hai luồng chưởng ấn va chạm vào nhau, khuếch tán xung quanh. - Diễm ma Mộng Tiêu Hồn, là ngươi sao? Chưởng ấn tản ra, bạch phát lão nhân kia kinh ngạc mà nói. - Bạch phát lão nhân, ngươi còn nhận ra ta? Diễm ma cười cười nói. - Đó là điều dĩ nhiên, mới ba mươi năm không gặp mà tôi. Lão nhân này nhìn diễm ma mà nói. - Hừ, ba mươi năm không phải diễm ma bị vây khốn ở Huyền Thiên nội lục hơn vạn năm hay sao. Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng. - Chủ nhân, một ngày ở tiên ma giới bằng một năm ở nhân giới. Lang Lễ nói với Nhạc Thành. - Hừ, ngươi chính là diễm ma sao, ta cũng muốn giáo huấn cả ngươi. Lúc này tuyệt mỹ nữ tử cả giận mà nói, vừa rồi đòn công kích của nàng bị diễm ma cản lại khiến cho nàng rất tức giận. - Ma đạo tặc tử, nữ nhân đi cùng ngươi xem ra rất xinh đẹp, tuy nhiên ta không thèm nhìn, ngươi là lão yêu bà mấy vạn năm, còn tưởng là cô nương mười bảy mười tám tuổi sao? Nhạc Thành lúc này cũng tức giận mà nói. - Ngươi muốn chết, hôm nay ta không thể không giáo huấn ngươi. Tuyệt mỹ nữ tử kia căm tức nhìn Nhạc Thành mà nói. - Tiểu thư, chúng ta đi thôi. Lão nhân đầu bạc nhìn Lang Lễ, diễm ma rồi cất tiếng nói. - Hừ, hôm nay ta không thể bỏ qua. Cô gái này không thể nào chịu được, tung người lên tấn công Nhạc Thành. - Ngươi dám? Diễm ma biến sắc, chuẩn bị đánh về phía nàng thì lại bị lão nhân bạc đầu ngăn cản lại: - Tiểu thư, mau dừng tay. - Hừ, đúng là muốn chết. Lang Lễ hét lớn, sau đó hóa thành bản thể, đánh về phía la thiên thượng tiên phía trước. - Vô thượng thiên yêu tu vi. La thiên thượng tiên này kinh hãi, sắc mặt trở nên trắng bệch. - Liệt diễm đao. Thân hình của la thiên thượng tiên này lui xuống nhanh chóng, một đạo hỏa ảnh đánh ra. - Không biết lượng sức mình. Lang Lễ quát lạnh, sau đó hào quang đại phát, một ngọn lửa nồng cháy đánh về phía la thiên thượng tiên kia. - Ngao. Thanh Đồng đã sớm chuẩn bị, hóa thành bản thể to lớn. - là thần thú hòa xà. Nhìn thấy bản thể của Thanh Đồng, la thiên thượng tiên kia liền kinh hãi. - Bắt lấy hắn, bắt lấy hóa xà thần thú. Lúc này mấy la thiên thượng tiên đang công kích Vạn Biến Thiên Ma và thú ma đều chuyển qua vây công Thanh Đồng. - Thanh Đồng, cẩn thận. Thú ma gọi ra xích ma hung mãng, cùng với Vạn Biến Thiên Ma liên thủ công kích. - Đáng chết. Diễm ma quát to một tiếng, dưới sự ngăn trở của lão nhân bạc đầu nàng không thể đối phó với nữ tử kia. Mà lúc này, Nhạc Thành cũng gặp phiền toái lớn, nữ tử kia có tu vi la thiên thượng tiên trung kỳ, mà Nhạc Thành mới chỉ là địa tiên tiền kỳ, thực lực còn kém xa vạn dặm. - Tiểu tặc, ta muốn xem ngươi làm sao? Cô gái này khẽ kêu lên một tiếng, ngọc thủ biến hóa, một đạo thanh mang bắn về phía Nhạc Thành. - Kim Long thân thể, Phong Lôi Sí. Nhạc Thành nhất thời bố trí Kim Long thân thể bảo vệ mình. - Tiểu tặc, ngươi trốn không thoát đâu. Cô gái này nhìn thấy Nhạc Thành né tránh công kích của mình thì giận dữ. - Nữ nhân này tại sao lại hung hãn như vậy, giống như có thâm cừu đại hận với mình. Nhạc Thành thầm mắng một tiếng. - Ầm ầm. Từng thanh âm xé gió vang lên, nữ nhân kia đã đuổi theo Nhạc Thành, khoảng cách càng ngày càng gần. Tuy rằng Nhạc Thành có Phong Lôi Sí, tốc độ không hề chậm nhưng thực lực của la thiên thượng tiên thực sự là quá mạnh. - Chủ nhân. Lang Lễ nhìn thấy thế thì lửa giận bùng lên, ngọn lửa trong miệng bao phủ lấy la thiên thượng tiên, trong nháy mắt đã hóa thành một quả cầu lửa. - Chết đi. Lang Lễ tức giận hét lớn, la thiên thượng tiên kia không thể chống đỡ, nhất thời toàn thâ nứt toác ra. - Ngao. Mà lúc này bản thể của Thanh Đồng cũng rít gào, cái đuôi cực lớn bị tiên khí của la thiên thượng tiên đánh tới, nhất thời bị chảy máu. - Ngươi cũng chết đi. Lang Lễ sau khi đánh chết la thiên thượng tiên này, nhìn thấy Thanh Đồng cũng bị thương thì thân hình dừng lại, sắc mặt âm hàn, cự đại thủ ấn phóng ra. - Chết đi. Lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt đã thiêu hủy la thiên thượng tiên kia thành tro tàn. Trong nháy mắt Lang lễ đã đánh chết hai người khiến những người còn lại kinh ngạc không thôi. - Thanh Đồng, Thiên Ma, Thú ma, các ngươi mau đuổi theo chủ nhân, ta đối phó với hai người này. Lang Lễ nói với Thú Ma ba người. - Được. Thú ma cùng với xích ma hung mãng lập tức đuổi theo. - Diễm ma, ngươi dừng tay lại, Lang Lễ đại nhân cũng dừng tay, đây chỉ là hiểu lầm mà thôi, tiểu thư nhà ta là nữ nhi của cực nhạc thành thành chủ, mong hai vị cho một chút mặt mũi. - Thành chủ cực nhạc thành thì sao, chẳng lẽ nữ nhi của hắn lại có thể khi dễ chủ nhân của ta? Lang Lễ lạnh nhạt nói. - Trốn. Hai la thiên thượng tiên kia nghe thấy khẩu khí của Lang Lễ thì biết rằng đối phương không buông tha cho mình liền chạy trốn về phía trước. - Muốn chạy sao? Lang Lễ dĩ nhiên không cho bọn họ chạy thoát, lập tức đuổi theo. - Liều mạng. Hai la thiên thượng tiên sau phút kinh hoàng liền biến hóa thủ ấn, trong miệng phát ra thanh âm vù vù, trường kiếm bắn ra. - Hừ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Lúc này Lang Lễ cũng quát lạnh một tiếng, hiện tại nó đã có tu vi vô thượng thiên yêu, dĩ nhiên không để hai người này vào trong mắt. - Chết đi. Lang Lễ hét lên một tiếng, thân hình hóa lên hơn nghìn thước, trong nháy mắt nổi giận đánh về phía hai la thiên thượng tiên kia. Hai la thiên thượng tiên bị thân hình to lớn của Lang Lễ giống như là một ngọn núi đánh bay, thân hình nát thành thịt vụn. - Đạo nhân đầu bạc, giờ tới phiên ngươi. Lang Lễ tiếp tục hướng về phía lão nhân đầu bạc kia mà đi tới. - Chết đi. Lang Lễ lúc này ngưng tụ một thủ ấn đánh về phía lão nhân đầu bạc kia, hắn muốn tránh cũng không được, trong nháy mắt đã trở thành một vũng máu. - Thu thập xong rồi, chúng ta mau đi tìm chủ nhân. Lang Lễ nói với diễm ma bọn họ, sau đó lập tức bay về phía Nhạc Thành chạy trốn. Mà lúc này, Nhạc Thành có nỗi khổ không thể nói ra, bị đối phương đuổi theo như vậy đúng là một phiền toái lớn, đây cũng là tại vì thực lực của mình quá yếu.