Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 198: Mẹ nó, các ngươi giả mạo hại lão tử



- Không sai, chính là bọn họ.
Sắc mặt của Khiếu Thiên Hổ cuối cùng trở nên dễ nhìn một chút, nhanh chóng tiến tới gần ba người Chu Đình.
- Bái kiến Chu Hàm tiểu thư.
Khiếu Thiên Hổ đi tới gần ba người rồi nói với Chu Hàm:
- Tại hạ cuối cùng cũng tìm được cô nương, nếu không chủ nhân sẽ nhốt ta vào trong tháp.
- Ngươi chính là Khiếu Thiên?
Chu Hàm khẽ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Chu Yến không hiểu vì sao lại bị một đại hán xách trong tay, mặc dù phát hiện ra đại hán này đúng là Khiếu Thiên, mặc dù nửa năm không thấy nhưng nàng vẫn có thể liếc qua mà nhận ra.
- Đây là…
Chu Đình cùng với Chu Tuyết nhớ lại Khiếu Thiên thì sắc mặt kinh ngạc hơi biến đổi, lòng cũng bất an, người này bản thể chính là lục giai ma thú.
- Tam tiểu thư, thật xin lỗi , ta phái người đi lại nhận sai người rồi.
Khiếu Thiên Hổ khẽ cười khổ nói.
- Khiếu Thiên, có chuyện gì vậy?
Thác Ny Tư hỏi Khiếu Thiên Hỏ, hắn hiện tại vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
- Thác Ny Tư, mau sắp xếp chỗ ngồi cho Chu Hàm tiểu thư, đây mới là người chủ nhân cần tìm.
Khiếu Thiên Hổ nói với Thác Ny Tư.
- Cái gì, đây mới là người đại nhân tìm gặp sao, đáng chết.
Thác Ny Tư mắng một tiếng rồi nói với Khiếu Thiên Hổ:
- Ta vừa sắp xếp những người giả kia phía trên.
- Chu Hàm tiểu thư, mọi người mau ngồi lên phía trên, nếu không ta không thể không bị chủ nhân trách mắng.
Khiếu Thiên Hổ nói với Chu Hàm.
Chu Yến bị Khiếu Thiên Hổ xách trong tay đã nhìn hai người Chu Tuyết và Chu Hàm, vẻ mặt vừa ghen tức vừa hổ thẹn mà không nói gì.
Đi theo sau lưng Thác Ny Tư và Khiếu Thiên Hổ, Chu Đình và Chu Hàm hiện lên vẻ nghi hoặc, Chu Hàm thì trong lòng rối loạn, chẳng lẽ doanh chủ của Phá Quân doanh thần bí này chính là Nhạc Thành sao?
Nhìn thấy Phá Quân doanh khách khí với Chu Đình, sắc mặt của Chu Đình liền hơi biến đổi, tuy nhiên cũng không tỏ vẻ vui mừng.
Chu Uẩn, Lưu Thị,Chu Chấn ba người bọn họ dĩ nhiên là ngồi trong vị trí của những thế lực nhất lưu, mà Thiếu Dương môn cũng ngồi phía dưới bọn họ thì tự hào hưng phấn vô cùn, chẳng lẽ là do hắn và Chu Đình ở riêng thì vận khí đã tốt hơn sao?
Từ khi hắn và Chu Đình ở riêng xong, hắn khống chế được việc buôn bán đan dược của Chu gia, đúng là tốt hơn một phần.
Ở xung quanh, những người có thế lực cũng nghi hoặc không thôi, Chu Uẩn tại sao có tư cách ngồi ở đây, Phá Quân doanh có phải đã xếp người sai rồi không?
Bỗng dưng Chu Uẩn cùng với Lưu Thị còn có Chu Chấn ba người bọn họ nhìn thấy một trang hán vô cùng lớn phía trước, trang hán này tựa hồ như bọn họ đã gặp ở nơi nào rồi, ở trong tay trang hán đó là một nữ nhân, bị xách giống như là một con gà, nữ nhân này chính là Chu Yến.
- Đây là chuyện gì vậy?
Ba người Chu Uẩn lập tức lộ vẻ khó coi,mà những người xung quanh đại sảnh cũng không giải thích được cảnh tượng này,không biết là chuyện gì đã xảy ra. Mà khi Khiếu Thiên Hổ và Thác Ny Tư đi tới, người của Thiếu Dương môn liếc nhìn bọn họ, tuy nhiên cũng không nhìn nhiều mà tiếp tục chờ xem náo nhiệt.
- Ba tên khốn kiếp các ngươi, dám giả mạo người của Chu Gia.
Khiếu Thiên hổ vừa nhìn thấy ba người Chu Uẩn thì hung hăng ném Chu Yến xuống mặt đất, sau đó chỉ tay nói với Chu Uẩn, vung một quyền đánh lên trên mặt hắn.
Hán tử bị Khiếu Thiên Hổ đá hai cước lúc này cũng tức giận, lập tức từ phía sau Khiếu Thiên Hổ ôm lấy Lưu thị mà quăng xuống mặt đất, lại dùng một cướchung hăng đạp xuống, vẫn chưa hết giâ mà đá thêm một cước nữa.
- Ta cho ngươi giả mạo Chu gia tiểu thư.
Trung niên hán tử đạp Lưu thị xong lại đá một cước về phía Chu Yến trên mặt đất.
- Còn ngươi nữa.
Khiếu Thiên Hổ nhìn một người nam nhân bên cạnh đang há hốc mồm, sau đó tiến tới tát mấy cái, trong miệng không ngừng lầm bầm:
= Mẹ nó, những tên khốn kiếp này, các ngươi giả mạo làm hại lão tử.
Lập tức trong đại sảnh liền vang lên tiếng kêu rên gào thét bốn phía, những tiếng này giống như là heo bị chọc tiết vậy, bốn người lúc này trở nên vô cùng thê thảm, máu tươi chảy ròng ròng.
Chu Đình, Chu Tuyết cùng với Chu Hàm ba người nhìn thấy bọn người Chu Uẩn bị hành hung, bọn họ hiện tại cho dù giết cả nhà Chu Uẩn cũng chán ghét, nhưng dù sao bọn họ cũng có quan hệ huyết mạch với mình, cho nên ba người rất muốn Khiếu Thiên hổ và trung niên hán tử kia dừng lại, tuy nhiên nhìn thấy bộ dạng hung thần ác sát của hắn, ai dám mở miệng.
- Khiếu Thiên, đại nhân sắp tới.
Nhìn thấy Khiếu Thiên hổ hành hung bốn người, Thác Ny tư thầm cầu nguyện cho bọn họ.
- Hừ, lôi bốn người này ra ngoài cho ta, đừng cho Lão tử đánh chết, chút nữa ta lại đánh.
Khiếu Thiên hổ nói với mấy người ở Phá Quân doanh.
- Chu Hàm tiểu thư, tiểu thư mau ngồi xuống, chủ nhân sắp đến.
Sau khi đánh bọn người Chu Uẩn xong, Khiếu Thiên hổ đã tiêu tan lửa giận đi khá nhiều, sắc mặt đã bình thản đi không ít, sắp xếp Chu Đình Chu Hàm và Chu Tuyết ba người vào vị trí của Chu Uẩn.
Chu Hàm cùng với Chu Đình Chu Tuyết mặc dù nghi hoặc nhưng cũng phải nghe theo.
Trong lúc ba người mới vừa ngồi thì trên nội đường đại sảnh đã xuất hiện một số đạo nhân ảnh, lập tức kHiếu Thiên hổ và Thác Ny Tư cũng tiến tới.
Nhìn đám người trong nội đường, tất cả mọi người đều cẩn thận đánh giá, có mấy người đã gặp qua Nhạc thành ở nhà Công Tôn Báo thì nghi hoặc ở trong lòng.
Lão giả áo bào màu tro của Thiếu Dương tông đánh giá cẩn thận thanh niên mặc hắc bào đi đầu, tuy nhiên cũng không cảm nhận được gì.
- Đúng là hắn, chính là hắn.
Chu Hàm nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Thành thì trong lòng không kìm được mà khẽ giật mình.
- Tam muội, tại sao lại là hắn, hắn chính là doanh chủ của Phá Quân doanh.
Sắc mặt của Chu Tuyết hơi đổi mà nói với Chu Hàm.
Nhạc Thành đi tới một chiếc ghế lớn mà ngồi xuống, chiếc ghế này vô cùng khí phái, đằng sau là những hoa văn điêu khắc hình rồng, hai bên là đồ án phượng hoàng, chất liệu cũng vô cùng trân quý.
Bên cạnh Nhạc Thành cũng có bốn chiếc ghế, những chiếc ghế này Thác Ny tư sắp xếp, bên trái là của Nhạc Long và Nhạc Hạc, beenphari chính là cho Yêu Huyên và Hàn Nguyệt.
Nhạc Thành sau khi ngồi xuống, Nhạc Long và Nhạc Hạc cũng ngồi xuống, Yêu Huyên và Hàn NGuyệt cũng thế, mà Thác Ny Tư, Khiếu Thiên Hổ, Yêu Cơ, Thông Thiên Thử, Tử Điện Mãng, La Tân, trung niên hán tử và những đấu hoàng của Quỷ Tông thì đều đứng sau lưng của hắn.
- Các viji.
Nhạc Thành nhìn những người phía dưới một lần mà nói:
Chuyện của Phá Quân doanh ta tin mọi người cũng đã nghe nói rồi, hôm nay ta gọi các vị tới đây có mục đích chính là muốn thương lượng một chút, từ nay về sau cùng hiệp lực quản lý dược thành.
Vừa nghe thấy Nhạc Thành nói chuyện, mọi người đã nhỏ giọng nghị luận, lập tức một số người nhìn về phía lão bào áo tro của Thiếu Dương tông, cử động này cũng bị Nhạc Thành nhìn thấy, xem ra ở đây thì Thiếu Dương tông có thực lực mạnh nhất, bởi vì th ếlực của hắn đã bị tiêu diệt, không ở trong Dược môn nên rất nhiều ngưiờ muốn xem thái độ của Thiếu Dương tông.
- Ta muốn hỏi một chút, cái gì là cộng đồng quản lý Dược thành?
Ở phía dưới một bạch y trung niên hán tử cất tiếng hỏi.
- Đó là Dược thành trật tự không thay đổi, các vị vẫn có thể làm việc ở trong Dược thành, về phần lợi nhuận thì Phá Quân doanh tiếp thu bảy phần trăm.
Nhạc Thành cất tiếng nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nhạc Thành vừa nói xong, tất cả mọi người liền nhỏ giọng nghị luận, hơn phân nửa đối với chuyện này không có ý kiến, Dược môn trước kia cũng thu như vậy.
- Bảy phần trăm này ta thấy là quá cao, có thể nói chuyện hiện tại một chút được không?
Lão giả mặc áo bào màu trong kia nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành chú ý lão giả áo bào màu tro, hiện tại hắn chính là một Đấu tông, dẫn đầu cả đám, Nhạc Thành đã sớm tính đến chuyện này, Phá Quân doanh mới tiến vào, cần phải ổn định căn cơ, lúc này có một cường giả Đấu tông hỗ trợ quả là có tiện nghi lớn.
- Vậy ý của ngươi là...
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Chúng ta cũng biết, Dược môn cùng với các thế lực khác đánh Cự thành, Dược môn vừa mới ra ngoài thì Phá Quân doanh đã chiếm Dược thành, nếu sau này Dược môn trở về, chúng ta thương lượng điều gì đó thì lại nói chúng ta thu lợi nhuận bảy phầm trăm là không hợp lý, cho nên lần này chúng ta thay đổi quy củ một chút, về sau cho dù Phá Quân doanh có đứng vững ở Dược thành, của cải ở đây cũng chia đều cho những người trong này, chuyện này thế nào?
Lão giả mặc áo bào tro cất tiếng nói, tựa hồ căn bản không để Phá Quân doanh vào mắt.