Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 356: Hai đại lão quái (2)



Tam trưởng lão lại nói.
- Ta nghe nói các ngươi đồng ý ở hàn đàm, chúng ta vượt qua bảy ngày cùng nhau tỷ thí sao, ta xem dựa theo quy củ mà làm.
Ở giữa không trung một tiếng quát trầm thấp vang lên, lập tức có một đạo thân ảnh màu xanh quỷ dị dừng ở bên trong đại sảnh.
- Lão giả này thật mạnh.
Nhìn thanh bào lão giả đột nhiên xuất hiện, mọi người trong lòng không khỏi cả kinh, lão giả này xuất hiện chính mình không có phát hiện, hơn nữa hiện tại Nhạc Thành cũng không thể cảm giác được hơi thở trên người lão giả này.
- Các hạ là người phương nào?
Nhất thời mọi người trong đại sảnh hoảng hốt đứng lên, trên mặt La Phương càng thêm đại biến.
Mà lúc này, chỉ có ánh mắt Lương Thiền lộ ra một tia cười nhàn nhạt, tựa hồ là đối với thanh bào lão giả cũng không xa lạ gì.
- Lão quái vật, chẳng lẽ ngươi cho Hồ điệp cốc không có người sao.
Mà ngay tại thời điểm, ở giữa không trung lại truyền đến một đạo thanh âm rất nhỏ, lập tức một áo lam lão phụ cũng vô thanh vô tức dừng ở trong đại sảnh.
- Bái kiến Thái thượng trưởng lão.
Trong đại sảnh Hồ điệp cốc trưởng lão cùng hộ pháp nhìn thấy áo lam lão phụ này nhất thời hành lễ, lúc này ngay cả Trầm Linh, Triệu Hoa, Lưu Quyên ba vị thần nữ cũng nhìn áo lam lão phụ hành lễ. La Phương thân là Hồ điệp cốc cốc chủ, cũng đứng dậy đi tới trước người áo lam lão phụ.
- Lão yêu bà, ngươi còn chưa có chết sao, ta cũng không phải là muốn tới phá cốc, chính là Hồ điệp cốc các ngươi muốn giết người của U Minh tông, ta không thể không mặc kệ được.
Thanh bào lão giả nhìn chăm chú áo lam lão phụ, thần sắc tựa hồ có chút phức tạp.
- Lão phụ này thực lực cũng rất là cường hãn.
Nhạc Thành đánh giá áo lam lão phụ trước mắt, thần thức trên người đều không dám lộ ra, tại cường giả trước mặt, nói không chừng chính mình sẽ bị bọn họ phát giác ra.
- Lão quái vật, sự tình trải qua ta đã biết, dĩ nhiên là U Minh tông đến gây phiền toái, Hồ điệp cốc cũng không e ngại ngươi, ba ngày sau, ngươi dẫn người đến cùng Trầm Linh tỷ thí, nếu Trầm Linh bại bởi Triệu Hoa và người của ngươi, Cốc chủ giao cho Triệu Hoa, người của ngươi cũng là phó cốc chủ, ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Áo lam lão phụ nói.
- Hảo, thống khoái, nếu ta thua, chuyện tình Hồ điệp cốc các ngươi U Minh tông sẽ không can thiệp, ba ngày sau ta sẽ trở lại.
Thanh bào lão giả cũng không ngờ áo lam lão phụ này đáp ứng sảng khoái như vậy, lập tức nhìn áo xám thanh niên nói:
- Chúng ta đi, ba ngày sau chúng ta trở lại.
Nói xong, thân ảnh hai người đi ra khỏi đại sảnh, lập tức xoay người bay lên không trung.
- Thái thượng trưởng lão, nếu ba ngày sau Trầm Linh thua, có phải vị trí cốc chủ liền giao cho Triệu Hoa sao.
Lúc này, sắc mặt Lương Thiền cũng hơi đổi, tựa hồ nàng cũng thật không ngờ chuyện này kinh động Thái thượng trưởng lão đi ra.
- Lương Thiền, lời ta nói tự nhiên là có ý nghĩa, nếu ba ngày sau Triệu Hoa thắng lợi, nàng có thể đả bại Trầm Linh, nàng tất nhiên có thể ngồi ở trên vị trí cốc chủ.
Áo lam lão phụ sắc mặt hơi đổi, lập tức trả lời.
- Thái thượng trưởng lão, nhưng Trầm Linh tựa hồ không phải đối thủ.
Lương Thiền hỏi, tựa hồ là có ý thăm dò cái gì.
- Ai nói một mình nàng, nàng không còn có người lựa chọn sao, tiểu tử kia lúc đó cùng lên nhé.
Áo lam lão phụ nhìn chăm chú Nhạc Thành nói.
- Thái thượng trưởng lão, nhưng hắn là người bình thường, làm sao có thể…
Lương Thiền hơi biến sắc, không biết trong lòng Thái thượng trưởng lão đang nghĩ đến cái gì.
- Người thường thì làm sao, ba ngày sau hắn cùng Linh nhi thi đấu.
Áo lam lão phụ nói xong, lập tức nhìn mọi người, chậm rãi nói:
- Phương nhi, Linh nhi, còn có tiểu tử này lưu lại, mọi người lui xuống.
- Thái thượng trưởng lão.
Các vị trưởng lão cùng hộ pháp ở trước mặt Thái thượng trưởng lão không ai ho he, lập tức rời khỏi đại sảnh. Lương Thiền, Triệu Hoa, Lưu Quyên tuy rằng tò mò, nhưng Thái thượng trưởng lão nói rõ chỉ lưu lại Trầm Linh cùng hắc bào thanh niên ở lại, các nàng tự nhiên không dám hỏi nhiều, ở Hồ điệp cốc lời của vị Thái thượng trưởng lão này nói ra chính là thánh chỉ, không ai không dám tuân theo.
Mọi người sau khi rời đi, áo lam lão phụ sắc mặt hơi đổi, lập tức hai tay bày ra một cái kết giới.
- Lưu ta lại làm gì, chẳng lẽ phát hiện ra thân phận của ta sao.
Nhạc Thành sắc mặt hơi đổi, trong lòng cũng cảm thấy có thể lão phụ này gây bất lợi đối với bản thân mình, tuy rằng lão phụ này rất mạnh, nhưng hắn có Hạo Thiên tháp, Nhạc Thành tự tin bảo tính mệnh không thành vấn đề. Nếu như hắn trốn ở trong Hạo Thiên tháp, cho dù lão phụ này thực lực có cao tới đâu, cũng vô phương gây nguy hại cho mình được.
- Thái thượng trưởng lão, người có chuyện cần nói sao.
La Phương hỏi.
- Phương nhi, lúc trước sư tỷ đem Hồ điệp cốc giao cho ngươi, chính là hy vọng ngươi có thể quản lý Hồ điệp cốc cho tốt, nhưng từ khi ngươi tiếp nhận Hồ điệp cốc, Hồ điệp cốc từ đó tứ phân ngũ liệt, ngươi còn không biết sai sao?
Áo lam phụ nhân nhìn La Phương nói.
- Thái thượng trưởng lão, muội biết sai rồi, nhưng Thái thượng trưởng lão, lần này Linh nhi sẽ đối phó với hai người đó ra sao, hẳn là không phải là đối thủ, ngài tại sao còn đáp ứng U Minh tông, nói như vậy, Hồ điệp cốc càng thêm phâm tán.
La Phương nói.
- Điều này ta đã có dự định, chẳng lẽ ngươi không hiểu được vì sao chuyện này biến thành như vậy.
Áo lam lão phụ tiếp tục nhìn La Phương nói.
- Thái thượng trưởng lão, chuyện này ngoài ý muốn, hàn đầm sảy ra vấn đề, chúng ta cũng thật không ngờ.
La Phương do dự một chút nói.
- Thúi lắm, ta mặc kệ hàn đầm ra sao, nhưng có người của U Minh tông trà trộn vào Hồ điệp cốc ngươi cũng không biết, vậy ngươi làm cốc chủ gì vậy.
Áo lam lão phụ đột nhiên chửi một câu thô tục, tựa hồ là bạo nộ.
Nhạc Thành nhìn chăm chú vào áo lam lão phụ, hắn vẫn không thể nhìn thấu thực lực của áo lam lão phụ này. Nghe nói áo lam lão phụ nói ra lời thô tục, hắn cũng không khỏi muốn cười lại không dám cười, đành phải nhịn cười ý, lập tức đứng ở một bên nhìn xem náo nhiệt.
- Thái thượng trưởng lão, chúng ta cũng không biết người U Minh tông làm như thế nào trà trộn vào, nhưng chúng ta...