- Sự tình gì mà chàng thần bí như vậy, yên tâm đi, ta sẽ không nói, chàng có thể tin tưởng ta. Tôn Thi Thi hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Thành một cái, tựa hồ là bởi vì Nhạc Thành không tin nàng cho nên nàng mới tức giận vậy. - Yên tâm, chàng cũng có thể tin tưởng ta, bất kể là ta đã thấy cái gì, coi như là tộc trưởng, trưởng lão có hỏi, ta cũng không nói. Đông Phương Lạc Nhan nhìn Nhạc Thành nói, nàng cũng tức giận trừng mắt nhìn Nhạc Thành. - Tộc trưởng yên tâm, ta nhất định không nói. Nhạc Siêu cam đoan nói. - Chẳng lẽ ngay cả ta ngươi cũng không tin tưởng sao? Yến Hiểu Kỳ trừng mắt nhìn Nhạc Thành một cái nói. - Không phải không tin tưởng, chỉ là chuyện này quan hệ trọng đại mà thôi, cho nên nhắc nhở các nàng một chút, các nàng đã biết hết thảy, về sau có bất kỳ người hỏi thì nói rằng chưa từng gặp qua là được rồi. Nhạc Thành dặn dò lần nữa. Nhạc Thành cũng không phải không tin tưởng mọi người, đặc biệt là Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành tin tưởng nhất, nhưng Nhạc Thành có chút lo lắng Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi, Nhạc Thành đối với hai nữ nhân không có nắm chắc. Bất quá được mình dặn dò, sau đó, Nhạc Thành cũng tin tưởng hai nữ tử này. - Các nàng đứng yên ở nơi này, mặc kệ nhìn thấy cái gì, các nàng không nên cử động. Nhạc Thành nói. - Xùy. Nhạc Thành do dự một chút, sau đó thả người hướng không trung bay đi, thần thức thả ra, Nhạc Thành biết rõ địa điểm chín viên Linh châu Thượng cổ, còn một ngày nữa, Nhạc Thành không thể không thu lại chín viên Linh châu Thượng cổ được. Tiếp sau đó, thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, lập tức một mảnh thanh mang tràn ngập ra. Đồng thời, trong đầu Nhạc Thành thần thức khuếch tán ra, nhanh chóng bao phủ về phía chín viên Linh châu Thượng cổ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Ở bên trong cổ động không gian rộng lớn vô hạn, từ trên nhìn xuống sâu không thấy đáy vậy. - Mở cho ta. Nhạc Thành mỉm cười la lớn, trong tay thủ ấn đánh ra, lập tức một mảnh khí tức cường hãn tràn ngập, sau đó, quanh thân cũng bao phủ một mảnh thanh mang. - Xuy xuy Xùy. Không gian trong cổ động vô cùng, bống có một thanh âm chấn động. Bỗng nhiên quang mang chói mắt phóng lên trời, có chín quang mang chói mắt ở giữa không trung tạo thành một cái vòng sáng hình tròn không ngừng xoay tròn. Tạo thành một mảnh ngũ thải quang mang chói mắt chiếu rọi xuống dưới, đột nhiên không gian chung quanh cũng bao phủ bên trong quang mang, đồng thời, linh khí càng thêm nồng đậm, đạt đến trình độ khủng bố. - Trời ạ, là chín viên linh châu. - Chín viên linh châu, đây là Tôn gia linh châu, tại sao lại ở chỗ này. - Đây là Thần hoàng tộc linh châu, làm sao cũng ở nơi này. - Nhạc gia linh châu, đây là Nhạc gia linh châu. Đám người Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan sau khi nhìn thấy chín viên linh châu kinh ngạc đều vô cùng, linh châu các tộc các nàng đều biết, nhìn thấy linh châu trong tộc của mình đúng là ở chỗ này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc. - Chín viên linh châu, chính là chín viên linh châu, Phong Linh châu, Mộc linh châu, Lôi Điện linh châu, Thổ linh châu, toàn bộ đều ở đây, rốt cục nhìn thấy toàn bộ linh châu. Nhạc Thành trong lòng vô cùng kích động lên, đây chính là chín viên Linh châu Thượng cổ, bây giờ toàn bộ xuất hiện ở trước mắt của mình. - Xùy. Không sai, Hỏa Linh Châu bên trong tháp Hạo Thiên bao bọc một ngọn lửa nóng bỏng, lập tức Hỏa Linh Châu ở tại cột đá thượng lơ lửng hơi thở nóng bỏng tràn ngập ra. Ở chỗ này, hơi thở nóng bỏng vô cùng, Yêu Huyên, Thanh Đồng, Minh Yêu cùng Huyễn Yêu cũng đình chỉ tu luyện, khuôn mặt bốn người đều khiếp sợ, bọn họ cũng không biết có sự tình gì sảy ra, lúc này Minh Yêu cùng Huyễn Yêu sau khi nhìn thấy linh châu trên cột đá, các nàng vô cùng ngạc nhiên vì khỏa linh châu này cùng khỏa linh châu màu xanh bên trong viễn cổ Minh Xà tộc có hình dáng giống nhau, khí tức cũng không có gì khác biệt, chỉ duy nhất là hai khỏa linh châu màu sắc không giống mà thôi, hai nữ tử này kinh ngạc vô cùng. Lúc này thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, lập tức một mảnh thanh mang bọc tới chín viên Linh châu Thượng cổ. - Xuy xuy. Thanh mang còn chưa có tới gần chín viên linh châu, đã bị một lực lượng vô hình biến thành tro tàn, tiêu tán tại trong không gian, cũng may Nhạc Thành cũng chỉ thăm dò một chút, hắn nghĩ cách làm sao thu hồi chín viên linh châu mà thôi. Trên linh châu được Đấu Thánh cường giả bố trí phong ấn, Nhạc Thành cũng không muốn làm cho những Đấu Thánh cường giả kia biết rõ mà thôi, nếu bây giờ cửa cổ động lập tức mở ra, Nhạc Thành sẽ còn có biện pháp khác. - Không. Nhạc Thành lẩm bẩm nói, xem ra chỉ có một phương pháp. - Ngày mai cổ động mở ra, chúng ta hãy thu đi châu trở về, lần này trong cổ động đám tiểu bối tựa hồ có thu hoạch cũng không tệ. Vũ Văn Nam nhìn Tôn Lạc cùng đám người Nhạc Dao nói. - Không sai, lần này năm người đều có thu hoạch, sáng ngày mai cổ động mở ra, chúng ta có thể thu hồi linh châu trở về. Nhạc Dao mỉm cười nói, lần này Nhạc gia có hai người tiến vào trong cổ động, trong lòng Nhạc Dao cao hứng không thôi. - Chú ý. Bỗng dưng, thanh âm Hoàng Vũ lớn tiếng la lên, Hoàng Vũ đột ngột nhìn về phía Nhạc Dao, còn Hắc Ám Thần điện Thanh Ma đúng cũng rất nhanh đánh về phía Vũ Văn Nam công kích đến. - Xuy xuy. Cùng lúc đó, viễn cổ Hổ tộc Hổ Du cũng đột ngột công kích về phía Nhạc Dao, tựa hồ là sớm chuẩn bị vậy. - Thanh Ma, ngươi muốn làm cái gì. - Hổ Du, ngươi muốn làm cái gì, chẳng lẽ muốn đối phó tứ đại nhân tộc ta sao, Kim Long chi thể. Được Hoàng Vũ nhắc nhở, hai người Vũ Văn Nam cùng Nhạc Dao cũng thừa cơ lùi lại, đồng thời Nhạc Dao cũng bố trí Kim Long chi thể tại trước thân, trên người đột nhiên được long lân chằng chịt che đậy lại. - Đối phó tứ đại nhân tộc mà thôi, không có gì lắm. Hổ Du hét lớn, dấu quyền hung hăng đánh về phía Nhạc Dao trưởng lão, dấu quyền mặc dù không lớn, nhưng quyền mang chém ra, tựa hồ trực tiếp xé rách không gian oanh kích về phía Nhạc Dao, lực lượng tuyệt đối khủng bố.