- Xin lỗi đã để chư vị đợi lâu. Nhạc Thành cất tiếng cười sau đó nở ra một nụ cười áy náy. - Không sao, dù sao ngươi cũng biết rằng chúng ta sẽ tới, ngược lại chúng ta có chuyện muốn quấy nhiễu ngươi. Tôn Lạc cất tiếng nói. - Tôn trưởng lão khách khí rồi, trưởng lão lần này tìm ta có chuyện gì quan trọng không? Nhạc Thành nghi hoặc hỏi. Nghe thấy lời nói của Nhạc Thành, mọi người liền kinh ngạc không thôi, ngay lập tức Nhạc Dao cất tiếng nói với Nhạc Thành: - Tất cả mọi người đều lại cạnh bàn đi. Ngay lập tức mọi người đi tới bên cạnh, nhân dịp này Trần Bưu cũng tới cạnh Nhạc Thành, sau đó tới sau lưng hắn. - Trần Bưu, cố gắng tu luyện, đã đạt tới bát phẩm trung giai luyện dược sư rồi. Nhạc Thành cất tiếng nói với Trần Bưu. - Vâng, chủ… Nhạc Thành đại ca. Trần Bưu cất tiếng đáp, suýt chút nữa Trần Bưu đã gọi Nhạc Thành là chủ nhân. Ở trong đình viện, người của Nhạc gia đã sớm thu dọn, tuy nhiên nhiều người vậy không đủ ngồi chỉ có thể tiến vào đại sảnh. Nhạc Thành, Nhạc Dao Nhạc Duy còn có đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão của Nhạc gia đều có mặt. Vũ Văn gia tiến vào đại sảnh có bốn người, Vũ Văn Nam, Yến Hiểu Kỳ Vũ Văn Minh Quang bọn họ đều có thực lực bát tinh Đấu Tôn. Yến Hiểu Kỳ từ Thúy Phong Cổ Nham quay trở lại Vũ Văn gia xong địa vị đã được nâng cao lên, hiện tại địa vị của Yến Hiểu Kỳ ở đây đã không dưới Vũ Văn Nam. Lần trước quay trở lại Vũ Văn gia, Vũ Văn Hạo Nguyên, Vũ Văn Quyên cùng với Vũ Văn Minh Châu đều kích động không thôi, Yến Hiểu Kỳ không ngờ hiện tại đã có hi vọng đột phá tới mười thành Thiên Nhãn Nhiếp Hồn. Tôn gia thì tiến vào là Tôn Lạc, Tôn Thi Thi , Hắc Sơn và một nhất tinh Đấu Thánh. Trần gia thì có Trần Xuân, Trần Bưu tiến vào những người khác ở lại bên ngoài. Mọi người phân ra mà ngồi, vị trí chủ tọa thì nhường cho Nhạc Thành. Mọi người ngồi vào vị trí của mình xong, Nhạc Dao trưởng lão cũng đánh ra một thủ ấn, ngay lập tức không gian xung quanh được bao phủ. - Nhạc tộc trưởng, Nhạc Trang trưởng lão, Nhạc Dao trưởng lão, lần này chúng ta tới là bàn chuyện linh châu mất tích. Mọi người nói phải làm sao bây giờ, linh châu đối với Tứ Đại Nhân Tộc chúng ta vô cùng quan trọng. Vũ Văn Nam trần khí mà nói. - Không sai lần này chúng ta tới chính là bàn biện pháp để Thúy Phong Cổ Nham sau khi xuất hiện một lần nữa có nên tiến vào đó tìm linh châu hay không? Tôn Lạc cất tiếng nói. - Tiến vào trong đó tìm limh châu, cổ động lại không thể mở ra. Trần Xuân cất tiếng nói. - Chuyện của Linh châu thật quỷ dị, chỉ là tới giờ vẫn không có cách nào. Nhạc Dao cất tiếng nói sau đó đưa mắt nhìn về phía Nhạc Thành. - Yến Hiểu Kỳ và Tôn Thi Thi hai người không nói lời nào, ở đây chỉ có hai người biết linh châu đã ở trên người của Nhạc Thành. Mọi người nói xong đều đưa ánh mắt nhìn về phía Nhạc Thành. Cảm nhận thấy mọi người chăm chú nhìn mình Nhạc Thành cũng không biết nói gì, sau đó hắn nói: - Mục đích của chư vị tới đây ta hoàn toàn biết rõ, biện pháp thì ta có thể nói, nhưng biện pháp này không phải là linh châu. - Nhạc tộc trưởng có biện pháp sao? Tất cả mọi người đều nhìn Nhạc Thành. Nhạc Thành mỉm cười nói: - Mọi người từ từ đã, đầu tiên ta muốn hỏi một hút, Tứ Đại Nhân Tộc có quan hệ thế nào, điều này với ta rất trọng yếu. - Điều này còn phải nói, Tứ Đại Nhân Tộc luôn đoàn kết nhất trí thôi. Vũ Văn Nam cất tiếng nói. - Tứ Đại Nhân Tộc quan hệ đã được mấy trăm năm, dĩ nhiên là không có vấn đề gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Tôn Lạc cất tiếng nói. Trần Xuân nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, không biết Nhạc Thành đề cập tới vấn đề gì, hắn lập tức trả lời: - Tứ Đại Nhân Tộc chúng ta quan hệ gắn chặt, Nhạc tộc trưởng có gì cứ nói. - Chư vị, ta biết Tứ Đại Nhân Tộc có quan hệ rất tốt, điều ta muốn nói là ta muốn sau này Tứ Đại Nhân Tộc chúng ta đồng tiến đồng thoái. Nhạc Thành cất tiếng xong rồi nói: - Vũ Văn trưởng lão, Trần Xuân trưởng lão, hai vị chắc hẳn có chuyện khác muốn hỏi ta? Vũ Văn Nam và Trần Xuân đều nhìn nhau rồi lập tức nói: - Là chuyện đấu đế huyết mạch và Phong Lôi huyết mạch. Nhạc Thành nhẹ nhàng nói, lần trước Nhạc Thành dùng Thiên Nhãn Nhiếp Hồn và Phong Lôi Sí xong Nhạc Thành biết rằng người của Trần gia và Vũ Văn gia nhất định sẽ hỏi mình, hai thiên phú xuất hiện trên người của mình, Vũ Văn gia và Trần gia nhất định sẽ nghi hoặc. - Không sai, Nhạc tộc trưởng có thể sử dụng đấu đế hồn mạch và đấu đế Phong Lôi mạch thật sao? Vũ Văn Nam cất tiếng mong chờ hỏi Nhạc Thành. Trần Xuân cũng mong chờ Nhạc Thành trả lời. Hiện tại Nhạc Dao và Nhị tinh Đấu Thánh còn có Nhạc Duy cũng nghi hoặc không thôi, Nhạc Duy cũng nhìn Nhạc Thành, Thiên Nhãn Nhiếp Hồn và Phong Lôi Sí hai chuyện này Nhạc Dao đã sớm đề cập tới, người của Tôn gia cũng chờ đợi Nhạc Thành. - Không sai, ta đúng là đã sử dụng Thiên Nhãn Nhiếp Hồn và Phong Lôi Sí. Nhạc Thành chăm chú nhìn mọi người mà nói. - Nhạc tộc trưởng làm sao có được đếu đế Phong Lôi mạch của Trần gia vậy? Nghe thấy Nhạc Thành trả lời, Trần Xuân cũng run rẩy, trong đầu của lão có quá nhiều nghi vấn. - Nhạc tộc trưởng, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Người của Vũ Văn gia cũng mong chờ. - Vũ Văn trưởng lão, Trần Xuân trưởng lão không cần phải gấp, chuyện này ta sẽ nói rõ. Nhạc Thành cất tiếng nói: - Ta cũng không giấu diếm, mấy năm trước ta vô tình nhận được một cái bình ngọc, trong đó có đấu đế hồn mạch và đấu đế phong lôi mạch, lúc đó ta cũng không biết, còn tưởng là bảo vật nuốt vào, khi đó ta suốt nữa bị lực lượng giày vò đến chết đi, khi cửu tử nhất sinh trôi qua thì phát hiện ra đó chính là đấu đề hồn mạch của Vũ Văn gia và đấu đế Phong Lôi mạch của Trần gia cho nên ta mới có thể sử dụng Thiên Nhãn Nhiếp Hồn và Phong Lôi Sí. Nhạc Thành nói xong liền chăm chú nhìn biểu tình của mọi người. Nhạc Thành nhất định không thể nói hắn đã luyện hóa di hài tiên tổ của Vũ Văn gai và Trần gia, đây chính là bất kính, hai tộc biết dĩ nhiên là không thoải mái.